Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2: Ám Lân

Chương 111 :

Ngày đăng: 12:08 18/04/20


Suy đoán của Bạc Cận Ngôn quả thực rất đúng, lúc này Chu Thao chưa tìm được bọn họ, đang loay hoay sứt đầu mẻ trán. Trên con thuyền đắm không tìm thấy hai người họ, cũng không tìm được phần tài liệu kia, cũng không vớt được thi thể. Chu Thao tin tưởng hai người họ không chết, chỉ là không biết phiêu dạt đi phương nào. Cho nên tăng cường lực lượng tìm kiếm dọc theo đường thuỷ.



Đám đàn em trên thuyền không chết hết, nhưng sau khi thẩm vấn kĩ càng, bọn chúng cũng không biết rõ về hang ổ của Phật Thủ. Chu Thao không rõ hoạt động giữ bí mật trong Phật Thủ như thế nào, nhưng từ đó có thể nhìn ra tổ chức khống chế nghiêm ngặt thế nào. Song Chu Thao cũng nghe nói Bạc Cận Ngôn ở trên thuyền giả mạo "Tiếu Diện Xà", lúc này mới có thể tránh được một kiếp. Điều này khiến cho Chu Thao vừa buồn cười vừa cảm động. Không nghĩ tới vị giáo sư tâm lý học tội phạm này thực sự có thể lừa được đám tội phạm, vì thế càng thêm chắc chắn suy nghĩ bọn họ sẽ không dễ dàng bị giết hại.



Hôm nay anh ta nhận được tin tức có người đang âm thầm điều tra tìm hiểu các tài liệu liên quan đến Tiếu Diện Xà, không khỏi khiến cho Chu Thao lưu ý. Cần biết là trải qua lần tập kích thứ hai của cảnh sát, tổ chức kia của Tiếu Diện Xà đã sớm bị tiêu diệt, gần như chỉ trong một đêm bọn chúng đã mai danh ẩn tích trên giang hồ. Tin tức Tiếu Diện Xà chết cũng tạm thời bị Chu Thao phong toả. Gần đây anh ta phải cẩn thận với một số thứ sẽ xuất hiện, phải có biện pháp đề phòng. Cho nên sau khi có được manh mối này, Chu Thao chỉ trầm tư trong mấy phút, suy đoán nhiều loại khả năng.



Đầu tiên, đối phương sẽ là ai?



Trước khi xảy ra sự kiện này Tiếu Diện Xà đã bị Chu Thao tấn công gần hấp hối, cho nên mới bị dồn đến bước đường cùng tấn công Chu Thao. Gần đây việc có liên quan đến lợi ích lớn của Tiếu Diện Xà chỉ có tổ chức Phật Thủ. Tin tức tổ chức của Tiếu Diện Xà bị tiêu diệt đã truyền ra. Nếu như tổ chức Phật Thủ nhận được tin tức này có lẽ sẽ án binh bất động chứ không phải âm thầm tìm hiểu vào thời điểm này. Hơn nữa cũng không phải tìm hiểu tin tức về tăm hơi tài liệu, mà là tư liệu cuộc đời của Tiếu Diện Xà...



Trong lòng Chu Thao chấn động, một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi tràn vào trong đầu. Suy nghĩ này nhanh chóng khiến cho máu toàn thân anh ta nóng lên.



Phật Thủ nhận được tài liệu rồi!



Bọn họ giành được tài liệu, tức là Bạc Cận Ngôn và Giản Dao cũng rơi vào trong tay bọn họ, đêm đó thuyền đắm trời tối, có người nhân lúc hỗn loạn dẫn bọn họ đào tẩu, cũng là có khả năng đấy.



Nhưng nếu như bọn họ đã khám phá ra được thân phận của Bạc Cận Ngôn, vậy cần gì lại phải khó khăn đi tìm hiểu tin tức của Tiếu Diện Xà?



Anh ta lại nghĩ tới một gã đàn em trên thuyền từng nói: "Hắn nói hắn là Tiếu Diện Xà...xưng anh em với anh Duyệt nhà chúng tôi, rất khí phách..."



Lừa được đàn em, nói không chừng cũng lừa được lão đại. Dù sao nhà tâm lý tội phạm học có thể lừa dối được đám tội phạm đấy.



Suy nghĩ của Chu Thao xoay chuyển, gọi tới một cấp dưới tâm phúc, liên tục dặn dò một phen. Cuối cùng nói: "Lần này quan sát kĩ người của Phật Thủ, theo sát! Tốt nhất là có thể tìm được nguồn gốc, nơi ở của bọn chúng!"



Cấp dưới nhận lệnh đi. Chu Thao suy nghĩ cả một lúc lâu, rốt cuộc có được suy đoán vô cùng doạ người - Bạc Cận Ngôn và Giản Dao trời đất đưa đẩy đến được hang ổ Phật Thủ, trở thành nằm vùng. Anh ta thở dài, hai thành viên tổ vụ án đặc biệt Bắc Kinh là Phương Thanh và An Nham nhận được tin tức đã mang theo một tổ tinh nhuệ chạy tới. Nếu như đến lúc đó vẫn không thấy được tăm hơi của Bạc Cận Ngôn và Giản Dao, có lẽ anh ta sẽ phải dùng đến quân cờ cuối cùng kia. Quân cờ đã chôn giấu 5 năm rồi...
Tuy vậy hiện tại Giản Dao và Bạc Cận Ngôn cũng không thể trực tiếp đi hỏi vụ giết người xảy ra một năm trước ở biên giới kia là ai dùng búa. Một là sợ người Phật Thủ nghi ngờ; hai là sợ nhất người hỏi phải là sát thủ mặt nạ.



Về phần tại sao đến lúc này sát thủ mặt nạ còn chưa làm rõ thân phận cảnh sát của bọn họ với người của Phật Thủ ư? Bạc Cận Ngôn giải thích thế này: "Đầu tiên, đối với sát thủ mặt nạ mà nói đây không phải là một khiêu chiến kích thích bình thường, sao gã có thể để cho kết thúc đơn giản? Tiếp đó, nếu quả thật làm rõ, Tống Khôn tất nhiên là sẽ truy tìm nguồn gốc, sát thủ mặt nạ cũng cất giấu rất nhiều bí mật, gã và bọn họ vốn cũng không chung đường, sao sẵn lòng hoàn toàn bại lộ trước mặt bọn họ?"



Triệu Khôn đột nhiên hỏi: "Tiếu Diện Xà, nghe nói cảnh sát đang tìm kiếm cậu khắp nơi?"



Bạc Cận Ngôn thoáng cười, ngậm điếu thuốc đáp: "Vậy thì sao?" Giản Dao chấn động, âm thầm vui mừng.



Triệu Khôn thoáng cười: "Không định quay về mà ở lại Phật Thủ sao?"



Bạc Cận Ngôn phả ra ngụm khói: "Hừ, Đông Sơn tái khởi, lại là hảo hán."



Triệu Khôn mỉm cười, Tần Sinh, Trịnh Thần cũng cười. Tuy Tiếu Diện Xà là nhân vật lợi hại, nhưng lời nói cử chỉ quả thật đơn giản ngu xuẩn, đặc biệt thích làm ra vẻ. Cố An ở bên cạnh cười lạnh: "Cậu biết sẽ có thể Đông Sơn tái khởi ở Phật Thủ sao?" Hắn luôn là kẻ hay sinh sự, gặp ai đâm nấy, bọn Triệu Khôn cũng mặc kệ.



Bạc Cận Ngôn ngẩng đầu, nhắm về nơi phát ra tiếng, phả ngụm khói: "Tôi có thể hay không thì không phải do anh thừa nhận. Đồ con lợn hữu dũng vô mưu!"



Ba người A Khôn cười ha ha, mặt Cố An thoáng trắng bệch, còn bị khói từ thuốc của Bạc Cận Ngôn làm sặc ho khan, định nổi giận, Giản Dao đã lấy sức chống lại hắn, lúc này lại nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến từ phía sau mọi người.



"A Xà, tôi có việc nói với cậu."



Tất cả mọi người đều thả bài xuống, đứng dậy.



Là Tống Khôn, ánh mắt trong veo mỉm cười nhìn Bạc Cận Ngôn và Giản Dao.