Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết
Chương 18 :
Ngày đăng: 13:48 30/04/20
Edit: Sidd; Beta: Leslie
Giản Trầm Phong hoàn thành công việc sớm, dự định đêm nay sẽ ở lại bệnh viện chăm sóc Dư Mặc. Thế nhưng, lúc hắn chạy tới bệnh viện, nghênh tiếp hắn lại là một cơn ác mộng.
Hắn trơ mắt nhìn Dư Mặc và em gái của mình bị một chiếc xe tải đâm văng, sau đó lăn trên mặt đất thật xa, cuối cùng đập vào dải phân cách.
Khoảnh khắc đó, Giản Trầm Phong cảm giác như tim của mình đã ngừng đập.
Thượng Khả chợt phun ra một búng máu lớn nhiễm đỏ cả tóc và quần áo của Giản Hân.
Giản Hân toàn thân choáng váng, cả người cứng ngắc rụt ở trong lòng Thượng Khả, cổ họng khô khốc không phát ra nổi một âm thanh nào. Nhìn sang Giang Dư Mặc miệng đầy máu, tầm mắt của cô từ từ nhòe đi, nước mắt không kiềm được trào ra.
Giản Hân luôn cho rằng Giang Dư Mặc chỉ là một nhị thế tổ bất cần đời, trừ gương mặt đó ra thì chẳng còn ưu điểm nào nữa, đối với sự theo đuổi của cậu, cô luôn cảm thấy phiền toái vô cùng. Thế nhưng, cô hoàn toàn không nghĩ tới người này sẽ liều cả tính mạng xông lên bảo vệ mình, ngay cả Giang Đông Lâm cũng do dự trong thoáng chốc, vậy mà cậu lại không có một chút chùn chân.
- Giản Hân, cô... có sao không? - Thượng Khả yếu ớt hỏi.
Cả người cậu lúc này toàn là máu, cánh tay bị gãy, chân phải lộ rõ những đoạn gãy vặn vẹo mất tự nhiên, không thể nhúc nhích.
Trọng thương đến như vậy mà vẫn hỏi cô có sao không?!
Cô được Giang Dư Mặc che chắn trong ngực nên chỉ bị trầy xước một chút, trong khi cậu hầu như đã thay cô hứng chịu tất cả lực va đập. Sự thâm tình này, sự hi sinh này, khiến cho Giản Hân đau đớn không nhịn được khóc thất thanh.
- Dư Mặc, Giản Hân!
Giản Trầm Phong và Giang Đông Lâm chạy tới bên cạnh hai người, khuôn mặt lộ rõ sự bàng hoàng.
- Anh, em không sao, mau… mau… mau cứu Giang Dư Mặc. - Giản Hân khóc không thành tiếng nói.
Giản Trầm Phong vươn tay định nâng Thượng Khả đang đè trên người Giản Hân dậy. Nào ngờ, hắn vừa động thì Thượng Khả lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
- Tạm thời đừng cử động. - Thượng Khả nằm nghiêng trên mặt đất, yếu ớt nói – Để nhân viên y tế tới xử lý đi.
Giản Trầm Phong thu tay về, hai mắt đỏ ngầu nhìn Thượng Khả.
Máu tươi từ bên trán phải của cậu chảy xuống thấm qua mắt, gần như nhiễm đỏ cả nửa khuôn mặt của cậu. Thượng Khả hơi hé mắt, ánh mắt vẫn dịu dàng như trước, khóe miệng hơi nhướng lên, nét cười nhàn nhạt hiện ra giữa một mảnh huyết sắc mang theo một thứ sức quyến rũ khó diễn tả thành lời.
【 Cái chết của kí chủ cũng không phải là không có chút ý nghĩa nào, mỗi lần hi sinh đều có thể cứu được mạng sống của người khác. Nếu kí chủ vẫn cảm thấy áy náy, vậy thì hãy đáp lại bằng tình cảm giống như vậy. Những thế giới mà kí chủ trải qua đều đang thật sự tồn tại, nếu muốn có thì tất nhiên trước hết phải cho đi, chân thành trải nghiệm từng cuộc sống, đừng để lại bất cứ tiếc nuối nào. 】
Thượng Khả thông suốt nói:
- Ngươi nói đúng, có cơ hội trải nghiệm những cuộc sống khác nhau như vậy, ta còn bất mãn cái gì chứ? Ta quyết định rồi, từ giờ ta sẽ đem hết khả năng để hoàn thành toàn bộ ba nhiệm vụ, sau đó ở lại thế giới đó hưởng thụ cuộc sống. Sống càng lâu, thu hoạch càng nhiều, ta sẽ không đơn giản từ bỏ mạng sống của mình nữa.
【 Hãy chọn loại kĩ năng mà mà kí chủ muốn học. 】Hệ thống bày ra các loại kĩ năng.
Thượng Khả phát hiện thứ cậu muốn học nhất là võ thuật và ma pháp vẫn đang trong trạng thái màu xám, có điều đã được tăng thêm "vũ đạo" và "đan dệt".
Đan dệt? Thượng Khả có chút hiếu kỳ, quyết định chọn cái này.
Đối với lựa chọn "chơi nhạc" lúc trước, cậu có thể chọn học thêm hai loại nhạc cụ nữa, còn "nấu ăn" cũng có thể tiếp tục tiến hành huấn luyện thăng cấp.
Mười năm sau, Thượng Khả đi ra từ bách luyện không gian, khí chất văn nghệ đầy mình, tùy tiện ngoái đầu lại cười một cái cũng có thể manh hóa vô số trái tim thiếu nữ.
Lúc chuẩn bị tiến vào thế giới tiếp theo, Thượng Khả đột nhiên nhớ tới một vấn đề:
- Hệ thống, Ravel và Giản Trầm Phong mà ta gặp ở hai thế giới trước có phải là cùng một người không?
Hệ thống:【 Xin hãy tự phán đoán. 】
- Ta nghĩ là phải!
【 Đoán đúng cũng không có thưởng. 】
Thượng Khả: (#‵′) 凸
Hệ thống cao lãnh thực sự khiến người ta tan nát cõi lòng.
Ý thức đột nhiên mơ hồ, Thượng Khả bị hệ thống dịch chuyển đến thế giới tiếp theo.
Sau khi mở mắt ra, tất cả những gì nhìn thấy trước mắt nhất thời khiến cả người cậu cảm thấy choáng váng!
- ---- Hết chương 18 -----