Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết

Chương 21 :

Ngày đăng: 13:49 30/04/20


Edit: Sidd; Beta: Leslie



Thượng Khả biết mặc dù những người này dẫn cậu theo cùng nhưng bọn họ vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng cậu vì trên đường đi bọn họ cứ liên tục hỏi cậu về trận tập kích đó. Thượng Khả bèn tùy tiện bịa đại một nhân vật để ứng phó, dù gì cũng chẳng thể nào chứng thực được.



Chạng vạng tối, nhóm người của Ghou cắm trại ở gần thượng lưu, bắt đầu nhóm lửa nấu cơm, Thượng Khả và Phốc Phốc ngồi một bên nhìn.



Lúc này, Joey đi tới đưa cho Thượng Khả một bộ quần áo và cười nói:



- Trên người anh toàn là vết máu, đến bờ sông tắm một chút đi, thay bộ đồ sạch này vào. - Sau đó hắn nhìn sang Phốc Phốc, có chút khó xử - Chúng tôi không có quần áo cho con nít nên tạm thời chịu khó cho bé mặc quần áo của người lớn vậy.



- Cảm ơn cậu. - Thượng Khả tiếp nhận quần áo Joey đưa và ôm Phốc Phốc tới bờ sông.



Trước tiên, cậu giặt sạch quần áo rồi đặt lên trên một tảng đá khô ráo, sau đó cởi áp choàng đen trên người mình xuống, mái tóc đen dài như thác nước xõa xuống, rũ đến mắt cá chân.



Phốc Phốc cũng bắt chước Thượng Khả cởi bỏ bộ quần áo rách rưới trên người mình. Cậu cúi đầu nhìn xuống bé gái chỉ đang mặc một cái quần con. Phốc Phốc cũng ngẩng đầu nhìn lên mái tóc dài phấp phới của Thượng Khả.



Hai người nhìn nhau một hồi, Thượng Khả hỏi:



- Con có sợ lạnh không?



Cái đầu nhỏ của Phốc Phốc lắc trái lắc phải mấy cái.



- Vậy thì tới đây. - Thượng Khả vén tóc lên, tùy hứng tết thành một cái đuôi sam, vắt nhẹ ra trước ngực. Sau đó, cậu ngồi xổm bên bờ sông vẫy tay với Phốc Phốc, thấm ướt áo choàng, bắt đầu cẩn thận lau mặt và cả người cho cô bé.



Lúc còn ở thế giới thứ nhất, Ravel cũng đã chăm sóc cho cậu như vậy nên Thượng Khả rất quen với việc này.



Phốc Phốc ngẩng mặt lên, hé nửa mắt nhìn trộm Thượng Khả. Thấy vậy, Thượng Khả bất thình lình làm một cái mặt quỷ với cô bé.



Phốc Phốc sững người, lập tức bật cười khanh khách, mái tóc mềm mại rung lên từng hồi. Tiếng cười trong trẻo như tiếng hót của chim hoàng anh nhỏ làm cho khu rừng núi tĩnh mịch này như được rót thêm một chút linh khí.



Nghe thấy tiếng cười, đám người đang nhỏ giọng bàn chuyện Thượng Khả đều ngừng lại và quay đầu nhìn về phía bờ sông.



Con sông nhỏ dưới ánh tà dương tựa như một dải tơ lụa vàng, sóng sánh vẻ xinh đẹp lấp lánh. Một nam tử tóc dài ngồi xổm đang nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay nhỏ xíu của cô bé, tóc mái phủ xuống che đi khuôn mặt của cậu nhưng chiếc cổ và nửa thân trên trần trụi đang lộ ra cũng đủ để cho mọi người đánh giá rất cao về tướng mạo của cậu.



Lúc này, bé gái vươn tay ra, từng chút từng chút một vén những sợi tóc đang rũ xuống giúp Thượng Khả.




- Vậy thì em có cách gì? - Ghou liếc nhìn hắn.



Joey cười hì hì, đề nghị:



- Thưa thầy, không bằng chúng ta mang bọn họ về Đế Đô có được không ạ?



- Nếu mang về Đế Đô thì em sẽ chịu trách nhiệm nuôi nhé? - Ghou tức giận nói.



- Đương nhiên là được ạ! - Gia thế của Joey cũng không tồi, là một quý tộc nhỏ của đế quốc Thánh Nhã, tuy thân phận địa vị vẫn không thể nào bằng gia tộc lớn chính thống nhưng cuộc sống không lo thiếu thốn, nuôi thêm hai người nữa hoàn toàn không thành vấn đề.



Ghou hừ một tiếng:



- Thôi đi, lỡ như bị quý tộc khác để mắt tới thì gia tộc các em giữ được hai người họ sao?



Nét mặt Joey cứng lại rồi cúi đầu không nói thêm gì nữa.



- Để cho bọn họ ở chỗ của em đi. - Kassi đột nhiên mở miệng.



Những người còn lại đều kinh ngạc nhìn về phía hắn.



Tuy bình thường Kassi luôn đối xử với mọi người một cách khiêm tốn hòa nhã nhưng hắn rất ít khi chủ động thân thiết với người khác. Không ngờ lần này hắn lại sẵn lòng cho hai cha con kia vào ở trong nhà của mình.



Kassi sống một mình ở ngoại ô Đế Đô, môi trường yên tĩnh lại đẹp đẽ, là một chỗ định cư không tồi.



Ghou suy tư một lát rồi gật đầu nói:



- Vậy ngày mai em thử hỏi Thượng Khả xem cậu ta có đồng ý hay không nhé!



Vẻ mặt Kassi giãn ra, bước chân nhẹ nhàng đi qua một góc gác đêm. Joey bất bình hừ một tiếng. Ánh mắt của Vodora lại lộ ra vài phần không vui.



Doru, Emi và Fred cũng không phải là người nhiều chuyện, không có ý kiến gì về chuyện này.



- ---- Hết chương 21 -----