Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết
Chương 23 :
Ngày đăng: 13:49 30/04/20
Edit: Sidd; Beta: Leslie
Người đàn ông bị nhiễm ma chướng đột nhiên khôi phục bình thường khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy hết sức kinh dị. Nhân viên thần chức sai người bưng tới một chén nước thánh cho gã uống. Loại nước thánh này có khả năng cảm ứng được ma khí trong cơ thể, nếu chỉ có một chút ma khí thì có thể trực tiếp diệt trừ, còn nếu ma khí quá nhiều thì sẽ sinh ra phản ứng đau đớn.
Tuy nhiên, đối với sứ đồ cấp vương thì thứ nước thánh này hoàn toàn không có tác dụng.
Người đàn ông uống nước thánh xong tập tức lộ ra vẻ vô cùng sảng khoái, nhân viên thần chức đưa mắt nhìn nhau, dù trong lòng còn ngờ ngợ nhưng vẫn tuyên bố ma khí trong cơ thể gã đã được loại trừ.
Người nhà của gã đàn ông kia mừng đến rơi lệ, vạn tạ thiên ân với các nhân viên trong đền.
Nhân viên thần chức: Thực ra bọn này cũng chẳng hiểu gì cả...
Trong khi đó, Thượng Khả đang căng cứng cả người, cố nén không cho hai hàm răng va vào nhau. Việc hấp thụ ma khí hệt như ăn cả bóng tối, cảm giác phê phê này đủ để lại "dư vị" cho cậu mấy ngày sau đó.
Kassi nhìn Thượng Khả đăm chiêu như đang có điều suy nghĩ, vừa rồi hắn hoa mắt sao? Hình như ma khí trên cơ thể người đàn ông kia đều chảy về phía cậu?
- Papa? - Nhận thấy sự khác thường của Thượng Khả, Phốc Phốc khó hiểu kéo kéo tóc cậu.
- Không sao. - Thượng Khả gần như phải nghiến răng nghiến lợi kiềm chế cơn đau mới thốt ra được hai chữ này.
- Chúng ta đi thôi, hết náo nhiệt rồi. - Joey chạy tới đẩy Thượng Khả một cái, kéo cậu và Kassi ra ngoài.
Thượng Khả bị hắn đẩy loạng choạng suýt ngã, Kassi vội vàng đỡ lấy cậu, ánh mắt lóe lên một tia nghi ngờ.
Vodora không nhịn nổi nhỏ giọng châm chọc:
- Đàn ông gì mà kém quá vậy.
Giọng nói tuy nhỏ nhưng vì khoảng cách rất gần nên mọi người đều nghe được.
Thượng Khả không nói gì, gương mặt giấu ở trong nón trùm không nhìn rõ biểu cảm. Kassi và Joey cũng không tiện nhiều lời, cùng rời khỏi điện Quang Minh.
- A, cuối cùng cũng về rồi! - Vodora nhìn vương thành đế đô gần ngay trước mắt, không kiềm được tiếng hoan hô.
Trên mặt những người khác cũng lộ ra nụ cười như trút được gánh nặng.
Thầy Ghou nói:
- Các em theo thầy về trường kí tên trước, ba ngày tới được nghỉ.
- Yeah!
Mọi người hăng hái đi đến học viện Light, trên đường còn gặp mấy nhóm học sinh cũng đang lục tục trở về trường.
Thượng Khả cũng theo bọn họ tiến vào học viện, kí ức của nguyên chủ về học viện này vô cùng sâu đậm, thời gian tươi đẹp nhất và trải nghiệm thất bại nhất của "hắn" đều khởi nguồn từ nơi này.
- Thượng Khả, anh và Phốc Phốc ở hoa viên chờ tôi một lát nhé, tôi đi kí tên rồi sẽ quay lại ngay. - Căn dặn xong, Kassi đi vào khu dạy học.
Thượng Khả ngồi trên ghế dài trong hoa viên vừa dạy Phốc Phốc thắt dây vừa chờ Kassi.
Đúng lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một trận xôn xao huyên náo.
- Mau nhìn kìa, là ngài Đề Lạc đó! - Một nữ sinh không nén nổi kích động la lớn - A a, thật là đẹp trai quá đi!
Nghe thấy cái tên "Đề Lạc", Thượng Khả ngẩng đầu nhìn theo tiếng hét. Xa xa, một người đàn ông thân hình cao lớn đang sải bước trong trường, mái tóc ngắn màu vàng kim tỏa sáng như mặt trời, đôi mắt màu đỏ như trăng máu. Trang phục trên người anh tươm tất gọn gàng, cơ thể cường tráng khí chất vượt trội, cả người tràn ngập sức sống. Đôi chân thon dài của anh mang một đôi boot dài màu đen, bước đi sinh gió, vạt áo tung bay phập phồng theo từng cử động của chủ nhân.
Đây là kiểu đàn ông mà ở bất cứ nơi đâu cũng có thể trở thành là tâm điểm của người khác.
Đề Lạc thản nhiên đi lướt qua trước mắt Thượng Khả, một trận gió lớn thổi tới hất tung áo choàng của cậu cùng vài sợi tóc đen lộ ra bên ngoài nón trùm.
Thượng Khả chợt phát hiện: trong lòng bàn tay phải của hắn có một nốt ruồi đen.