Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết
Chương 45 :
Ngày đăng: 13:49 30/04/20
Thượng Khả và Diêm Lục đưa Dư Văn Kiệt vào thành Hạ Lương, sau khi Dư Văn Kiệt dùng bí pháp thông tri cho đồng môn, thì mấy người tạm thời tìm một nhà trọ để đặt chân.
Dư Văn Kiệt thuê ba gian phòng thượng hạng, nhưng Diêm Lục lại không ở trong phòng mình mà rất tự nhiên đi theo Thượng Khả vào phòng cậu.
"Thuê phòng cho ngươi thì ngươi không cần, sao trước khi thuê phòng không nói sớm?" Thượng Khả tà tà liếc hắn một cái.
"Hắn thuê của hắn, ta ở kệ ta, có gì liên quan đâu?" Diêm Lục ngồi dựa bên cửa sổ, lấy ra cái nhẫn trữ vậy mà ban ngày "nhặt" được, móc ra một khối ngọc giản.
Thượng Khả thò lại gần, hỏi: "Đây là cái gì?"
"Công pháp tu chân." Diêm Lục tùy ý đem ngọc giản đưa cho cậu.
Thượng Khả dùng thần thức đọc một hồi, nội dung bên trong đối với cậu mà nói quả thực giống như thiên thư. Sinh vật không phải người có phương thức tu luyện hoàn toàn khác với con người, chúng nó không có công pháp tu chân cụ thể, chủ yếu là dựa vào hấp thu tinh hoa đất trời, cho nên tốc độ tu luyện kém nhân loại rất nhiều. Hơn nữa vì muốn làm một tấm gương sáng cho Diêm Lục noi theo, thân là một Ma nấm - Thượng Khả cũng không hút tinh khí thuần nguyên của sinh linh, nên tốc độ tu luyện càng chậm như ốc sên.
"Ngươi có thể tu luyện không?" Thượng Khả hai mắt lóe sáng mà nhìn Diêm Lục. Tuy rằng cậu xem không hiểu, nhưng cũng biết đây là công pháp tu chân chính đạo. Bây giờ Diêm Lục không thiếu cái gì, chỉ thiếu một bộ công pháp chính đạo hoàn chỉnh.
"Có thể."
"Vậy......" Mau chạy đi tu luyện đi! Cánh cửa lớn thông lên Thần giới đã vì ngươi mà rộng mở rồi.
"Không thích."
"Cái gì?" Thượng Khả nghi hoặc.
"Không thích loại công pháp này." Diêm Lục lấy một viên linh thạch ra từ nhẫn trữ vật, đặt trong tay thưởng thức, đối với khối ngọc giản kia lại rất khinh thường.
"Vậy ngươi thích công pháp như thế nào?" Cho cái mục tiêu đi, tôi cho dù phải lên núi đao xuống biển lửa cũng giúp anh tìm ra.
Diêm Lục nhìn nhìn cậu, nghiêm túc nói: "Giống ngươi vậy."
Thượng Khả vẻ mặt mê mang: "Giống ta là sao?"
"Tùy tâm sở dục, đạo pháp nhập cốt, hấp thu tinh hoa vạn vật." Dừng một chút, lại bổ sung, "Còn mang theo một cỗ hơi thở ướt của Ma nấm."
Thân tại ma uyên, tâm hướng chính đạo. Dù thế nhân xem thường, ý chí cũng không thay đổi.
Thượng Khả khẩn trương trói buộc ma tâm, chỉ thủ chứ không công, vết thương trên người không ngừng gia tăng, trong mắt dần dần bịt kín một tầng nước mắt, nhưng ánh mắt thủy chung kiên định, không hề sợ hãi.
"Tiên trưởng, thỉnh hạ thủ lưu tình, Thượng tiểu ca là người tốt a!" Đúng lúc này, một ông cụ đứng bên đường lớn tiếng khẩn cầu.
"Đúng vậy, mong tiên trưởng hạ thủ lưu tình, tha cho hắn một lần đi." Lại có một người khác phụ hoạ.
"Không được thương tổn Thượng đại ca." Đây là bọn nhỏ vừa rồi nghe tỳ bà.
Càng ngày càng nhiều người bênh vực, bọn họ đều là người trong khoảng thời gian này được Thượng Khả giúp đỡ. Tuy chỉ là ân huệ nho nhỏ nhưng đối với những người tâm địa thuần phác như bọn họ đều vô cùng cảm ơn.
Đám người Thanh Sùng đạo nhân vẻ mặt giật mình, không nghĩ tới nhóm phàm nhân này lại vì một yêu tinh mà cầu tình. Vừa rồi suýt chút nữa bị nó nuốt hồn mà còn không biết, thật sự là ngu không ai bằng!
Dư Văn Kiệt cũng xúc động quỳ xuống nói: "Mong sư thúc buông tha hắn đi."
"Ngươi!" Bình dân áo vải không biết thì thôi, nhưng ngay cả sư điệt của ông cũng như thế, đều bị mê hoặc tâm trí sao? Thanh Sùng đạo nhân giận không kiềm được, chỉ vào Thượng Khả nói: "Cút! Tốt nhất đừng để ta nhìn thấy ngươi, nếu không ta nhất định sẽ không hạ thủ lưu tình."
Thượng Khả đứng lên nhìn xung quanh một vòng, sau đó chắp tay cúi người thật sâu trước những dân chúng thiện lương này. Bọn họ không chỉ cứu mạng cậu, mà còn cho cậu hi vọng hoàn thành nhiệm vụ.
Thượng Khả lảo đảo bước đi trong ánh nhìn của mọi người, rời đi nơi thành nhỏ này.
Từ đầu đến cuối Diêm Lục chỉ hờ hững đứng cạnh xem. Chờ Thượng Khả rời đi hắn mới chuyển tầm mắt đến đám người Phi Tinh Kiếm Phái kia, nhìn chăm chú một lát sau đó xoay người đi theo hướng Thượng Khả vừa rời đi.
Diêm Lục tìm được quần áo dính đầy vết máu của Thượng Khả ở trong một rừng cây, ánh mắt nhìn quét một vòng, chuẩn xác tìm được một gốc nấm héo rũ nằm bẹp ở một đoạn rễ cây già.
Hắn ngồi xổm người xuống, thản nhiên nói: "Rõ ràng là một ma nấm, vì sao cứ muốn đi theo chính đạo, thuận theo ý trời? Lấy linh tính của ngươi, dựa vào ma công, không đến hai trăm năm có thể tu thành ma thể, siêu phàm nhập thánh. Những người đó sao có thể là đối thủ của ngươi?"
~~~~~~~~~~
Editor có lời muốn nói: I Come Back rồi đây!!!! Mấy đứa thu nhập được bao nhiêu rồi (*^﹏^*) Năm nay già rồi nên hỏng ai lì xì xác định thất thu *buồn~ing* khoe tiền lì xì đi nèo. À tui đặt gạch hố mới rồi đó hoanh nghênh đại gia ghé thăm và lọt hố nghe~~