Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết

Chương 48 :

Ngày đăng: 13:49 30/04/20


Mỗi ngày Ma đầu đều rủ cậu đi hại người, Thượng Khả tỏ vẻ áp lực thật lớn, có thể trốn thì trốn, không thể trốn thì biến luôn thành nấm, im lặng núp ở một góc âm u.



Diêm Lục thấy cậu "ngoan cố không thể cảm hóa" như thế cũng không cưỡng cầu, chỉ một mình đi ra ngoài "kiếm ăn". Khi hắn mang theo một thân sát khí trở về, Thượng Khả giật mình. Không phải là cậu sợ hãi, ngược lại, cậu hình như ngửi thấy hơi thở mỹ vị, Ma Đan trong cơ thể nhảy nhót không thôi, lỗ chân lông toàn thân đều mở rộng.



Diêm Lục nói: "Ngươi không muốn đi rút tinh nguyên người khác, vậy thì để ta làm."



Mỗi lần hắn thu thập nhiều tinh nguyên một chút, tạm thời không hấp thu luôn, mà chờ đến khi trở về tu luyện cùng nấm nhỏ. Nấm nhỏ là yêu tinh, Diêm Lục song tu cùng cậu cũng nhận được chút ít yêu khí, còn có thể thoải mái rút đi tinh khí của người thường. Tuy rằng những tinh khí này phẩm chất không cao, nhưng được cái số lượng lớn, hút lấy cũng tiện.



"Nấm nhỏ, biến thành hình người." Diêm Lục chọt chọt đầu nấm mềm mại của Thượng Khả.



Thượng Khả vẫn không nhúc nhích.



"Nếu không hóa hình, ta sẽ ngậm ngươi trong miệng, vẫn có thể song tu." Diêm Lục một bên cởi quần áo, một bên thanh thản nói.



Ngậm, ở, trong, miệng! Khẩu vị có cần nặng như vậy hay không? Thân thể Thượng Khả run rẩy, giãy dụa một lát, cuối cùng vẫn hóa thành hình người.



Diêm Lục ôm cậu, xoay người một cái ngồi trên giường đá, thuần thục nhấc chân cậu vòng quanh eo mình.



Hạ thân hai người dán lên, thân mật cọ xát.



Thượng Khả rất thích khí tức trên người Diêm Lục. Chính xác là Ma Đan của cậu rất thích, giống như một con ong nhìn thấy mật hoa, mỹ vị hấp dẫn khó có thể kháng cự.



Có điều, cho dù kháng cự khó khăn, cậu cũng không thể để Diêm Lục thuận lợi tu ma.



Cằm bị nâng lên, từng luồng tinh khí độ nhập vào trong miệng cậu. Sau khoảng mười phút hoàn thành độ khí, Diêm Lục đang muốn rút lại, thì bị Thượng Khả ôm lấy cổ, ngậm môi. Một đầu lưỡi mềm mại chui vào miệng hắn, trằn trọc hút, lập tức cảm giác tinh khí trong cơ thể mình bị đoạt đi rất nhanh.



Nấm nhỏ đang rút tinh khí của hắn? Diêm Lục thấy hơi kinh ngạc, hai tay ôm hông cậu nhưng không ngăn cản.



Thượng Khả mị nhãn như tơ, kiệt lực hút, đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng di động, thường thường đảo qua khoang miệng Diêm Lục. Hấp thu tinh khí càng nhiều, dung mạo Thượng Khả càng mị hoặc, đôi mắt như bảo thạch trong suốt tỏa sáng.



Diêm Lục mắt thấy tinh khí của mình đang hao hụt dần, vốn định đẩy nấm nhỏ tham lam này ra, nhưng sau khi nhìn vào ánh mắt cậu, hắn liền dừng động tác.



Tất cả mọi thứ của ngươi, cứ giao hết cho ta đi -- trong mắt Thượng Khả biểu lộ ý nghĩ đó, mãnh liệt mà kiên định.



【 Diêm Lục, ta thay ngươi tu ma, thay ngươi thừa nhận Thiên Phạt, thậm chí nguyện trả giá sinh mệnh vì ngươi, chỉ cầu ngươi đừng đọa nhập ma đạo, giết hại sinh linh. 】



Diêm Lục nheo hai mắt, bàn tay trượt theo lưng Thượng Khả, chậm rãi dời đến sau gáy cậu. Chỉ cần nhẹ nhàng nhéo một cái, sẽ lập tức khiến cậu nhận giáo huấn.




"Có chuyện gì xảy ra?" Diêm Lục mặt không chút thay đổi, thanh âm lạnh lùng.



Dư Văn Kiệt cay đắng, giải thích: "Diêm huynh có biết thân phận Thượng Khả hay không?"



Diêm Lục không phản ứng.



Dư Văn Kiệt tiếp tục nói: "Gần đây rất nhiều dân chúng bị hút tinh nguyên, khiến thân thể suy nhược. Người làm loạn để lại một cỗ yêu khí, các phái đạo hữu liền men theo cỗ yêu khí này, tìm được Thượng Khả."



Không phải bọn họ tìm được Thượng Khả, mà là Thượng Khả cố ý để cho bọn họ tìm được, sau đó dẫn dắt bọn họ rời đi, chỉ để bảo vệ người chân chính ở sau màn chính là hắn.



Diêm Lục lẳng lặng nhìn Thượng Khả nằm trong vũng máu, trong cơ thể như có một cỗ khí hung bạo tàn nhẫn bùng lên.



Biểu cảm Dư Văn Kiệt đột biến, từ trên người Diêm Lục cảm nhận được hơi thở nguy hiểm, y theo bản năng lui về phía sau, kết quả vẫn là chậm một bước. Thân hình Diêm Lục nhoáng một cái, nháy mắt xuất hiện ở phía sau Dư Văn Kiệt, lập tức một đoạn kiếm xuyên ra từ ngực y, y còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị Diêm Lục lấy đi tính mạng.



Diêm Lục ánh mắt lạnh lùng, đứng trên không, mang theo trường kiếm chứa sát khí chỉ hướng những người ở đây...



Một lúc lâu sau, Diêm Lục ôm lấy cánh tay, giẫm lên máu tanh trên mặt đất, tập tễnh đi đến bên cạnh Thượng Khả.



Ngón tay dính đầy vết máu nhẹ nhàng xẹt qua khuôn mặt Thượng Khả, còn có độ ấm.



"Nấm nhỏ..." Diêm Lục thấp giọng nỉ non.



Lông mi Thượng Khả rung động vài cái, hai mắt nửa mở, vừa mới hé miệng, đã trào ra máu tươi.



Vốn định cố tranh thủ lần cuối, muốn Diêm Lục chọn tu chính đạo, cũng đã lực bất tòng tâm. Lại nhìn xương thịt lẫn lộn chung quanh, phỏng chừng lần này hoàn toàn không phải là đùa.



Thượng Khả nhìn Diêm Lục, mơ hồ thấy trong mắt hắn thoáng hiện một nét dao động khác thường, giống như sợ hãi, lại như nghi hoặc.



Xem ra, ở trong lòng hắn, mình vẫn còn có chút trọng lượng a...



Ý thức Thượng Khả dần dần mơ hồ, hai mắt khép lại, hoàn toàn chìm vào bóng tối.



Ngay tại lúc cậu nhắm mắt, vị trí ngực phải đột nhiên bắn ra ánh sáng vàng, hạt giống La Hợp tiên nhân tặng dưới hào quang bắt đầu mọc rễ nảy mầm, nhanh chóng biến thành một đóa hoa đỏ thẫm, chậm rãi nở rộ trước ngực cậu, rõ ràng chính là đoá hoa "Thiên Xích" độc nhất vô nhị.



Theo quá trình đóa hoa nở rộ, thân thể Thượng Khả bắt đầu thu nhỏ lại, hóa thành nguyên hình cây nấm, sau đó lại được đóa hoa trên không kia bao lấy, biến thành một nụ hoa màu đỏ, nhẹ nhàng rơi xuống lòng bàn tay Diêm Lục...