Hệ Thống Bug Toàn Game

Chương 18 : Ở Nhà 2 Mình Và Loli..........

Ngày đăng: 01:54 27/06/20

Kiệt sức vì khóc, Sora ngủ luôn trong lòng Shana , 2 tay luôn ôm cổ Shana không buông gỡ thế nào cũng không ra, Shana đành bế nàng lên, giả vờ khập khiễng bước đi, với sức mạnh của Shana bây giờ, bế đứa bé gầy còm đơn giản như đang giởn. Hắn cảm nhận làn da mịn màng, người không khỏi nóng lên
"Chết, không được nghĩ bậy, chỉ là ôm đứa bé thôi, chứng cuồng loli lại tái phát a"-hắn vừa đi vừa nghĩ
Bế Sora vào giường, từ từ cởi giày ra, hắn bò lên giường, khổ nỗi là Sora không chịu buông, nên phải ngủ cùng. "Khổ quá" hắn nghĩ.
Anna bước vào, thấy 2 con đang nằm trên giường, nàng mỉm cười, tiến đến đắp chăn cho 2 đứa. Shana thực ra không ngủ
"Quái, sao ta phải giả vờ ngủ?"-hắn thầm nghi vấn trong đầu.
Ánh sáng tràn vào căn phòng, Shana từ từ mở mắt, trải qua 1 đêm cùng cô bé dễ thương trên giường, gần sáng hắn mới ngủ được
Vấn đề đầu tiên hắn nghĩ khi "cậu nhỏ của mình......nhớ quá.......mỗi buổi sáng cậu đánh thức mình, tập thể dục.......cậu vươn lên vĩ đại......." Shana khóc thầm trong lòng. Bỗng nhiên hắn cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình. Sora đã dậy từ bao giờ, đang nhìn chằm chằm hắn. Cả 2 nhìn nhau 1 lúc lâu, khung cảnh bỗng trở lên màu hường, Sora không còn run như tối hôm qua nữa. Gương mặt ,đôi mắt lạnh lùng nhìn Shana "đây rồi, gương mặt chuẩn loli lạnh lùng, không ngờ ta lại thấy........muốn véo má quá......" nghĩ vậy nhưng Shana vẫn nở nụ cười tỏa nắng, đúng nghĩa đen, cười cười xoa đầu Sora "em dậy rồi hả? Đói chưa? Hình như tối qua em chưa ăn. Có muốn ăn không nè?"
Sora im lặng, chỉ nhìn chằm chằm vào Shana như đang si mê nàng vậy.
Shana bị nhìn đến ngại ngùng "dậy đánh răng ăn sáng nào" may mà thế giới này cũng đánh răng giống trên trái đất. Hắn ngồi dậy, Sora cũng ngồi dậy luôn. Đang định xuống giường, Shana chợt nhớ ra 1 truyện, ngoái đầu lại nhìn Sora định hỏi nhưng chợt đỏ mặt, quay đầu đi. Sora ngồi trên giường, quần áo xộc xệch, quai chiếc váy dây rớt tận xuống khuỷu tay, lộ cả xuân quang, làn da trắng nõn, tuy hơi gầy nhưng hết sức quyến rũ, nhưng có vẻ Sora không để ý tới tình trạng của mình, em chỉ nhìn Shana. Tim Shana đập thình thịch, cố hết sức quay đầu lại "từ khi nào mày trở lên sa đọa vậy hả Shana? Đây chỉ là đứa bé thôi", từ từ đưa tay kéo áo Sora, vô tình chạm vào da Sora "mịn quá......", Sora hơi giật mình, nhìn xuống tay Shana rồi lại quay lên. Có lẽ cả 2 đều là con gái nên nàng không sợ hãi, đề phòng nữa.
Vừa kéo áo cho Sora hắn vừa hỏi "em tên gì thế? Hôm qua em thiếp đi nên ta chưa kịp hỏi, mà mama cũng bảo mama có hỏi nhưng em không nói." Sora khẽ run rẩy, không nói gì.
Thấy Sora không nói, hắn cũng chỉ biết thở dài.
Kéo áo Sora xong, hắn nắm tay nàng, dắt xuống dường, đi vào phòng tắm bên cạnh nói "em vào tắm đi, rồi ra ăn sáng. Đồ thì để lát ta cầm cho." Sora vẫn im lặng, không chịu di chuyển. "Haizzzzzz....."thở dài 1 hơi, Shana nhẹ nhàng nói "vậy đợi ta xíu, ta đi lấy quần áo" rồi chạy đi. Sora ngơ ngác, ngồi gục xuống, sợ hãi run lên.
1 lát sau, Shana quay trở lại, mắt thấy Sora đang ngồi im trong góc run rẩy, lập tức vứt quần áo xuống, chạy lại đỡ Sora dậy. Sora đang khóc, im lặng mà khóc "ta xin lỗi, ta sẽ không bỏ em nữa........đừng khóc, ngoan, đừng khóc......" ôm Sora vào lòng, hắn không kìm được xúc động, tay nhẹ nhàng vỗ vỗ trên lưng. Trong lòng hắn, cơn tức giận bỗng nổi lên "mấy tên khốn làm em ra nông nỗi này, ta thề sẽ giết hết, em yên tâm" hắn thầm nghĩ.
Sora thực chất đã hơn 5 tuổi, nhưng do ăn uống không đủ, cả người chỉ như đứa bé 3-4 tuổi. Chỉ có hông là to hơn bình thường.
Sau khi dỗ được Sora, hắn đưa nàng vào nhà tắm, từ từ cởi đồ nàng ra, Sora bỗng hơi run run, thấy thế hắn lập tức "đừng lo, ta cũng cởi nè" cởi đồ mình ra. Sau đó lại tiếp tục cởi cho Sora. Nhìn nàng khỏa thân trước mặt, hắn không khỏi lúng túng, mặt đỏ lên, cũng không phải hắn chưa nhìn gái khỏa thân a, ngày nào hắn không nhìn hắn khỏa thân chứ? Shana còn dễ thương hơn sora nhiều. Có lần không nhịn được, hắn còn tự sờ cơ. Nhưng dù sao nhìn người khác cũng khác nhìn mình a.
Mắt từ từ xuống vùng kín của Sora, hắn không khỏi giật mình, chỗ đó có rất nhiều vết xước, sưng đỏ lên, máu vẫn còn mưng mủ trên đó. Shana ôm nàng vào lòng, 2 cơ thể trần trụi áp vào nhau, cảm nhận độ mềm mại, nhưng Shana lại không hề có ý nghĩ xấu, chỉ thấy thương Sora mà thôi.
Múc nước dội nhẹ lên người Sora, nàng khẽ run lên, Shana lấy khăn, lau người, nhẹ nhàng lau chỗ kia, Sora thì càng ngày càng run, lúc Shana chạm vào chỗ kia, nàng run lên bần bật nhưng mặt vẫn không biểu tình gì.
Khoảng 15 phút sau, hắn lau khô người cho Sora rồi bế nàng ra ngoài vì 2 chân Sora đã mềm nhũn, đứng không vững nữa. Đưa Sora đến bàn ăn mẫu thân dọn sẵn trước khi đi làm, hắn cũng không biết mẫu thân làm gì nữa, chỉ biết lâu lâu là mẫu thân đi hẳn 2-3 ngày, đồ ăn, quần áo đều do hàng xóm, mọi người trong làng giúp hết. Trên bàn có 1 bát cháo, cơm, rau và vài ba miếng thịt. Thịt ở đây rất ngon nha, giống thịt bò hảo hạng ở hàn quốc đó, cũng không biết thịt gì nữa, còn cơm thì Shana đã ăn được từ mấy tháng trước rồi, cũng vì ăn bột quá ghê a. Trên bàn còn có 1 mảnh giấy
"2 con ăn sáng đi, bữa trưa mẹ để sẵn trong tủ rồi đó, mẹ phải đi 2-3 ngày mới về, ở nhà có việc gì cứ gọi mọi người nhé"
"Mẹ chu đáo quá. Ước gì mình có "vợ" như vậy......"-hắn xúc động nghĩ
Đem Sora đặt ở ghế đối diện, để bát cháo trước mặt nàng, Shana khẽ thì thầm "em ăn đi. Mama nấu ngon lắm". Sora vẫn ngồi im. Shana nghĩ "không lẽ phải đút?" 2 mắt đột nhiên lấp lánh, múc 1 thìa cháo, miệng mở to nói với Sora "A nào. Aaaaaa......" vừa nói vừa từ từ đưa lại gần, Sora có vẻ ngập ngừng nhưng vẫn mở miệng. 2 mắt càng lúc càng sáng "em ấy nghe hiểu" hắn hưng phấn, nhìn vào Sora đang nhai cháo, mặt lạnh lùng, mắt nhìn chằm chằm vào hắn, hắn hạnh phúc nghĩ "dễ thương quá........nếu em ấy cười chắn còn dễ thương hơn......" , lấy khăn tay lau miệng Sora, hắn cứ tiếp tục đút, cuối cùng cũng hết bát cháo, đến lượt hắn ăn nhưng khổ nỗi.......Sora cứ nhìn hắn thế thì ăn kiểu gì. Sora cứ luôn dán mắt vào hắn như kiểu sợ chỉ dời mắt 1 lúc là Shana sẽ biến mất vậy.
Sau khi ăn xong dọn bát đũa đem rửa, hắn bỗng thấy lạnh sống lưng, quay đầu lại, thấy Sora đang nhìn hắn đắm đuối "có cô em gái như này cũng khổ a, trừ lúc tắm, ăn......"
Rửa bát xong lại nắm tay, dẫn Sora lên phòng, trèo lên dường, rồi 4 mắt nhìn nhau "làm gì đây?? Ta đây đâu có kinh nghiệm trông trẻ, hơn nữa còn là đứa trẻ bị tổn thương rất nặng." Shana hoang mang, liếc mắt quang phòng, cũng không có gì chơi, hắn mệt mỏi nằm bịch xuống giường, kêu Sora "nằm xuống đi" rồi vỗ vỗ xuống giường, thấy Sora không có động tĩnh gì, hắn kéo nàng nằm xuống, mặt đối mặt, nhìn nhau, hắn hỏi "em tên gì? Em có nhớ gì về mình không? Nhà em ở đâu? Ta nhớ lang tộc ở mãi xa về phía đông mà? Sao em lại lưu lạc đến chỗ này?" Shana hỏi 1 tràng dài, chờ mong Sora trả lời
"Nhà..........nhà......."
1 chất giọng cao vút, ngọt ngào vang lên, kèm theo tiếng thút thít, Shana cuống cả lên "Ngoan, sao lại khóc rồi? Đừng khóc" lấy tay khẽ lau nước mắt trên mặt Sora "từ giờ đây sẽ là nhà em, ngoan, đừng khóc nữa", nhìn đứa bé gần sát mặt thút thít khóc, hắn cũng cảm thấy mủi lòng "ta cũng là người xa xứ........" mắt hắn cũng như sắp khóc đến nơi, đột nhiên có 1 bàn tay nhỏ xíu ôm chặt eo hắn, nhào vào lòng hắn, tiếng nói kia lại vang lên "tên.......So.......ra.........tên.......". Hắn ngạc nhiên "tên em là Sora đúng không? Tên đẹp quá, ai đặt cho em thế?" Sora thút thít, cất giọng "bà...........". Nói xong tiếng "bà", Sora khóc càng lúc càng lớn, nước mắt làm ướt hết mảng áo trước ngực Shana
"Có lẽ bà cô bé đã gặp truyện gì đó" hắn đau buồn nghĩ. Shana cũng không biết làm gì, hắn chỉ có thể ôm chặt em vào lòng, vỗ về, để mặc em khóc, có lẽ nỗi đau đã chất chứa quá lâu
"Hãy để ta chữa lành cho em, Sora"
P/s: ta muốn có em gái.......