Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 1 : Hệ thống chém gió (1)

Ngày đăng: 13:18 30/04/20


- Thằng oắt con, đã bảy giờ rưỡi rồi, dậy chưa? – Thanh âm của ông bố vang

lên từ trong phòng khách – Lấy được cơ hội phỏng vấn của Vạn Hào quốc tế giống

như bánh từ trên trời rơi xuống á, đừng có lớ ngớ mà làm mất. Đó là xí nghiệp

top 500 của thế giới đó biết không?



Trương Tiểu Kiếm ngồi trước máy tính, đang lên mạng tìm một trăm cách vượt qua

phỏng vấn, vừa xem vừa trả lời:



- Con đang xem tư liệu nè. Ba cứ đi làm đi. Lần này con sẽ làm thật tốt!



- Ừ! Cố gắng lên! – Ông bố hừ hừ mặc quần áo, vừa mặc vừa nói: - Từ khi mày

tốt nghiệp đến giờ đã ở nhà chơi nửa năm rồi, chẳng tìm được công việc nào cho

ra hồn cả. Lần này đúng là ông trời có mắt. Tự tìm đồ ăn sáng đi, tao đi làm

trước nghe.



Trương Tiểu Kiếm:



- Biết rồi, ba đi đi.



Tiếng đóng cửa vang lên, Trương Tiểu Kiếm vừa nhìn màn hình máy tính vừa than

thở:



- Một, tìm hiểu tư liệu của công ty phỏng vấn. Ừm, cái này có rồi. Công ty

phỏng vấn là công ty cổ phần hữu hạn Vạn Hào quốc tế, tên gọi tắt là Vạn Hào

hoặc là tập đoàn Vạn Hào. Tên tắt chứng khoán: Vạn Hào quốc tế, số hiệu

000002. Năm 1988, Vạn Hào bước vào ngành nghề bất động sản, trải qua gần 30

năm phát triển, trở thành công ty bất động sản hàng đầu trong nước. Hiện tại

chủ yếu kinh doanh bao gồm có khai phá cùng phục vụ bất động sản…



- Hai, tự giới thiệu. Tên tôi là Trương Tiểu Kiếm, nam, 24 tuổi, tốt nghiệp

khóa 12 chuyên ngành marketing của học viện vật tư thành phố Thiên Kinh…



- Ba, thuyết phục giám khảo phỏng vấn. Nhất định phải nhấn mạnh rằng tôi sẽ

không gây phiền toái cho công ty, sẽ không dễ dàng chuyển sang làm cho công ty

khác…



“Hệ thống chém gió phát hiện ký chủ. Đang liên kết, xin hãy chờ một lát…”



Nghe thanh âm hệ thống xuất hiện trong đầu, Trương Tiểu Kiếm đầy mặt ngớ ra:



- Hệ thống gì?!



Hắn vừa nghĩ như vậy, trong đầu lập tức xuất hiện một hình ảnh chibi, thoạt

nhìn chính là bản thân hắn.



Đúng lúc đó, thanh âm của hệ thống cũng vang lên --



- Hệ thống chém gió kết nối thành công. Đang xem xét tư liệu của ký chủ.



Họ tên: Trương Tiểu Kiếm.



Tuổi: 24.



Giới tính: Nam.



Nghề nghiệp: Tạm thời không có.



Vợ / Chồng: Tạm thời không có.



Trương Tiểu Kiếm:



- Chờ chút. Cậu nói cậu là hệ thống gì cơ?



Hệ thống:



- Hệ thống chém gió.



Trương Tiểu Kiếm:



- Tên của cậu là chọc cười sao?



Hệ thống:



- Xin hãy chú ý cách nói của bạn. Nếu không thì sẽ gặp phải cảnh cáo điện

giật của hệ thống.


- Vận may mà còn có cảm giác á? - Bà thím Dương vẻ mặt nghi ngờ: - Sao thím

không cảm giác được gì?



Cháu cũng có cảm giác được cái gì đâu… Nhưng hiện nay anh mày chính là người

có hệ thống!



Phồng má giả làm người mập!



- Đó… Đó là tất nhiên rồi. - Trương Tiểu Kiếm cẩn thận chém thêm một cái: -

Cháu bấm đốt ngón tay tính toán, liền biết hôm nay nhất định là mọi chuyện đều

thuận, ra ngoài cũng có thể nhặt được tiền!



Bố mày đập đầu vào tường chết quách đi cho xong!



- Đứa nhỏ này, sao lại đột nhiên bắt đầu thích chém gió thế? - Không chỉ có

Trương Tiểu Kiếm cảm thấy không đáng tin, thím Dương lại càng là lắc đầu như

trống bỏi: - Mày nói nhặt được tiền liền có thể nhặt được sao? Nếu mày nhặt

được tiền thì thím đã trúng số 5 triệu rồi!



Hai người vừa nói chuyện vừa ra chung cư, kết quả vừa mở cửa, Trương Tiểu Kiếm

đã nhìn thấy một tờ tiền giấy màu đất vàng nhẹ nhàng lững lờ rơi xuống…



Hai mươi tệ!



Thím Dương: “…”



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Đậu móa vậy mà lại thật sự hiển linh?! Vừa rồi anh mày chỉ thuận miệng chém

gió một cái thôi, vậy mà lại trở thành sự thật?!



Sau đó hắn liền nhìn thấy một dòng chữ ảo ---



“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Dương Ngọc Phân.”



Đây chính là điểm số khiếp sợ dùng để mua đồ vật trong trung tâm thương mại

sao?



Trong chốc lát sửng sốt này, đã thấy bà thím Dương chợt bùng nổ tốc độ khiến

Trương Tiểu Kiếm 24 tuổi nhìn cũng cảm thấy xấu hổ, mãnh hổ vồ mồi, một phát

chụp lấy tờ tiền vào trong tay!



- Ha ha, đúng là có tiền nhặt! - Bà thím Dương hưng phấn muốn chết, nói: -

Xem ra hôm nay thím thật là may mắn!



Tiền bị cướp, không thể chấp nhận được!



- Là cháu may mắn mới đúng! - Trương Tiểu Kiếm mặt không biểu cảm, không nói

hai lời lại bắt đầu chém gió: - Cháu nói với thím, hôm nay cháu được vận may

phù hộ, cướp tài vận của cháu là sẽ gặp xui xẻo đới. Cháu chả lừa thím làm gì

đâu!



- Xì, đùa cái gì? - Bà thím Dương đắc ý giơ tờ tiền mặt lên, khinh thường

nói: - Ai cướp trước chính là của ai, còn cần nghi ngờ sao?



Trương Tiểu Kiếm bất đắc dĩ nhún vai:



- Dù sao thì cháu đã nhắc nhở thím rồi đấy.



Hệ thống phù hộ hệ thống phù hộ, lần này còn linh không?



- Mê tín dị đoan. - Thím Dương vì tỏ vẻ mình đủ trâu bò, còn đắc ý nhảy lên

hai cái: - Xui xẻo đâu! Xui xẻo đâu! Mày xui thử một phát cho thím xem nào!



Sau đó hai giây sau, một tiếng rầm, một chậu nước lạnh lớn từ trên trời giáng

xuống, vừa vặn đổ trên đầu thím Dương!



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Đậu móa vậy mà lại thành hiện thực! Hệ thống này thật là quá xịn rồi!



Thím Dương: “…”



“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +13 đến từ Dương Ngọc Phân.”