Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 113 : “Thân thể nho nhỏ, khát vọng lớn lao!”
Ngày đăng: 13:20 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Hay lắm!
Trương Tiểu Kiếm lập tức trừng mắt:
- Nhanh nhanh nhanh, vậy thì chúng ta tất yếu phải dùng rồi!
Hệ thống:
- Xin hãy bắt đầu buổi biểu diễn của cậu.
Âu cơ!
- Ê, anh còn ổn không thế? – Trương Tiểu Kiếm cười hì hì nhìn Kim Jae Woo: -
Võ thuật cổ điển của chúng tôi thế nào? Có uy lực chứ?
Kim Jae Woo: “…”
- Tôi không tin! – Kim Jae Woo nằm trên sàn nhà thở hổn hển mấy phát, cả
giận: - Nhất định là anh đã ăn gian rồi! Ăn gian! Tôi tuyệt đối không tin võ
thuật cổ điển của các anh lại có uy lực như thế!
- Uy lực lớn quá à? – Trương Tiểu Kiếm nhìn hắn như nhìn một thằng thiểu
năng: - Vậy thì tôi còn có một loại uy lực không lớn lắm đâu, anh có muốn thử
không?
- ĐƯỢC! – Kim Jae Woo bùm một phát đứng dậy, nghiến răng: - Lần này, anh
tuyệt đối không thể thành công được!
- Tới đi! – Kim Jae Woo nắm chặt hai đấm: - Taekwondo của Đại Hàn Dân Quốc
chúng tôi, tuyệt đối không bao giờ chịu thua!
Thằng này cứng đầu đấy nhỉ, cũng không biết hắn có thể chịu được chiêu thức
tiếp theo của anh hay không…
Trương Tiểu Kiếm cười he he, đám người xung quanh thấy thế sởn tóc gáy, rồi
hắn đi tới, đứng ở trước mặt Kim Jae Woo, sau đó giơ tay lên, lại vỗ một
chưởng vào ngực Kim Jae Woo.
“Bùm ~ Rẹt ~”
Chỉ thấy toàn thân Kim Jae Woo hơi run lên, nổi hết da gà trên cánh tay!
Nhưng nói thế nào đi nữa, lần này hắn cũng đã đứng vững được!
- Đứng vững! Hắn thật sự chịu được kìa!
- Không hổ là huấn luyện viên, cùng một chiêu hoàn toàn không có tác dụng đối
với hắn sao?
- Lợi hại lợi hại, xem ra hắn cũng không phải là hoàn toàn chỉ có hư danh
đấy…
Đám người xung quanh bàn tán xôn xao, vẻ mặt Kim Jae Woo cũng có chút đắc ý.
Võ thuật cổ điển cái gì, chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi…
Sau đó nhìn Kim Jae Woo, lại nhìn Trương Tiểu Kiếm:
- Chuyện gì vậy? Sao cậu lại đánh nhau với hắn?
- Thù nhà hận nước. – Trương Tiểu Kiếm gán tội danh suýt nữa khiến Dương Tử
Long sợ chết khiếp: - Cho nên nhất định phải một mất một còn rồi.
- Thế… Thế… - Dương Tử Long kinh hô: - Không đến mức đó chứ…
- Hắn nói võ thuật của chúng ta là rác rưởi, không đánh thắng Taekwondo được.
– Trương Tiểu Kiếm nhún vai nói: - Đương nhiên là tôi không thể bỏ mặc rồi.
Hơn nữa hắn còn nhớ thương bạn của tôi, lại chủ động khiêu chiến tôi, anh nói
tôi có nên chiều hắn không?
- Đúng thế đúng thế. – Dương Tử Long gật đầu thật mạnh: - Đó là phải giành vẻ
vang cho đất nước.
Vì thể hai phe bắt đầu chờ đợi.
Bây giờ Kim Jae Woo cũng đã mềm xuống rồi, ngồi ở đằng kia cười lạnh liên tục
nhìn Trương Tiểu Kiếm:
- Mày đừng có đắc ý, lát nữa tao sẽ khiến mày biết rõ, cái gì mới gọi là
thiết quyền chân chính!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thằng này quả nhiên là trong mệnh thiếu đánh rồi….
Thời gian trôi qua rất nhanh, không bao lâu sau, một nhóm tám người mặc trang
phục lộng lẫy như sắp tham dự một sự kiện trọng đại nào đó, tất cả đều là tây
trang màu đen, giày da bóng loáng dưới chân, quả thực có thể nói là bước đến
trùng trùng điệp điệp, khí thế dào dạt. Nhất là một người trong số đó, thoạt
nhìn phải cao tới hai mét, đi giữa đám người, chỉ bằng khổ người kia cũng đủ
để dọa những thằng nhát gan sợ chết khiếp…
Dương Tử Long nhìn thấy cảnh tượng này cũng hơi sững sờ nhé!
Đây là đội ngũ phe kia sao?!
Sau đó đã thấy nhóm người này nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm ngồi trên sofa, hai
mắt sáng rực lên, ào ạt chạy tới vây quanh!
Tám người đứng trước mặt Trương Tiểu Kiếm, sau đó đồng loạt cúi đầu:
- Lão đại!
Sau đó quay người, nhìn về phía Thẩm Giai Di đứng bên cạnh Trương Tiểu Kiếm,
lại đồng thời cúi đầu:
- Chị dâu!
“Lạch cạch” một phát, Dương Tử Long cầm di động đang chuẩn bị gọi cảnh sát, di
động lại rơi xuống đất!
Mọi người xung quanh đều há to miệng, thật lâu cũng không thể nói nên lời.
“Điểm số khiếp sợ +32! +28! +37! +29! +36!”