Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 119 : “Nghe nói chỗ các anh đang cần giáo viên?”
Ngày đăng: 13:20 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Này… Trương Tiểu Kiếm nhìn cô bé trước mắt này, nuốt nước miếng ực một phát:
- Em là học sinh ở đây sao?
Nhìn tuổi có vẻ giống, nhưng mà nhìn quần áo…
- Đúng rồi, có vấn đề gì à? – Cô bé mỉm cười, lộ ra hai chiếc răng khểnh đáng
yêu: - Chẳng lẽ anh đến đây không phải là tìm gái? Tìm người?
Trương Tiểu Kiếm chảy mồ hôi như thác nước, nói thầm: “Mình tốt nghiệp mới mấy
năm thôi mà, thế giới này đã thay đổi lớn đến thế rồi sao?
- Khụ khụ… - Trương Tiểu Kiếm ho khan một tiếng, sau đó tự giới thiệu cực kỳ
đứng đắn:
- Tôi là giáo viên mới ở đây, đến tìm Hạ hiệu trưởng.
Ah? Vừa nói ra thân phận này, hình như trở nên sang chảnh trong nháy mắt công
nhận không?
Thầy giáo nha, dạy học dạy người, Động Huyền Tử Tam Thập Lục Tán Thủ…
Không phải thế sao!
- Oh oh oh, tìm Hạ hiệu trưởng sao, được thôi, lên xe. – Cô bé vẫy tay: - Tòa
nhà của Hạ hiệu trưởng rất xa á, em dẫn anh qua đó.
Chờ lên xe, Trương Tiểu Kiếm mới nhìn thấy cô bé này mặc cả bộ quần áo màu
đen, dáng người thon gầy, trước tấn công sau phòng thủ, làn da trắng nõn nhẵn
nhịn, tràn đầy collagen. Mái tóc màu đỏ thẫm thả trên vai, chân đi một đôi
giày cao gót nhỏ màu đen, nhìn kiểu gì cũng không giống học sinh.
Bây giờ đang là trong giờ học, lại là buổi sáng, số người trong sân thể dục ít
đến mức đáng thương. Cô bé đạp chân ga thật mạnh, tiếng gầm rú vang lên, cả
người Trương Tiểu Kiếm đều bị quán tính mạnh mẽ làm cho dính chặt vào ghế lái
phụ.
Chiếc Porsche Panamera màu trắng này lại có thể mang theo một loại khí thế
dũng mãnh nghiền ép trên sân thể dục trong sân trường, tản ra ý vị không kiêng
nể gì.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đậu má đây là do cách thức di chuyển của anh mày không đúng sao? Lúc anh mày
còn đang đi học, không phải nữ sinh cấp 3 đều là kiểu ngây thơ đáng yêu sao?
- Ai nha, cảm giác làm thầy giáo thật là vô địch. Tận mắt chứng kiến một con
gấu con hư hỏng lại sắp cải tà quy chính dưới tay mình, sướng!
Sướng hơn cả chơi giang hồ luôn, woa ha ha ha ha ha ha ha ha!
Lên lầu, tìm hiệu trưởng thôi. Lúc trước cô nhóc Tiêu Thần Tâm kia nói lớp bọn
họ thiếu một giáo viên chủ nhiệm nhé!
Trương Tiểu Kiếm vào tòa nhà làm việc. Bảo vệ cửa hỏi:
- Đến tìm người?
- Ừ, tôi tìm Hạ hiệu trưởng Hạ Vũ Đình. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha hỏi: -
Đi sao vậy?
Bảo vệ cửa:
- Văn phòng tầng bốn ở trong cùng phía đông.
- Oh.
Biết vị trí, Trương Tiểu Kiếm chạy lên lầu thật nhanh, nhanh chóng đi đến văn
phòng hiệu trưởng, sau đó hít nhẹ một hơi, thế mới gõ cửa.
- Mời vào. – Thanh âm của Hạ hiệu trưởng truyền ra từ trong phòng.
Trương Tiểu Kiếm mở cửa bước vào. Văn phong này ước chừng rộng năm mươi mét
vuông, một chiếc bàn công tác gỗ thật màu đỏ rộng rãi, đằng sau là hàng loạt
giá sách, đặt đầy đủ bộ sách có liên quan đến giáo dục. Chung quanh thì đặt
sofa, bồn hoa, trong góc còn có hai cây cảnh nhỏ, cành lá xanh mượt, bóng
loáng phản chiếu ánh sáng mờ nhạt, hiển nhiên giá trị bất phàm.
Hạ hiệu trưởng Hạ Vũ Đình ngồi trên ghế làm việc, vừa thấy là Trương Tiểu
Kiếm, lập tức đứng dậy:
- Ai nha Kiếm ca, cậu đến đúng lúc lắm. Ha ha ha ha, vừa rồi bảo vệ cửa đã
nói với tôi rồi, quả nhiên không hổ là Kiếm ca. Người trong nghề vừa ra tay đã
biết có đúng hay không!
- Khách khí. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười rồi ngồi vào ghế sofa, nhìn Hạ hiệu
trưởng nói: - Hạ hiệu trưởng, hôm nay tôi đến đây, ngoại trừ chuyện này, thật
ra thì còn có một việc.
Hạ hiệu trưởng vội hỏi:
- Chuyện gì?
- Nghe nói các anh đang cần giáo viên. – Trương Tiểu Kiếm cười mím chi: - Tôi
rất có hứng thú với cái này, định thử xem.
Nghe vậy, Hạ hiểu trưởng rõ ràng là run tay lên một cái, “lạch cạch” một phát,
di động rớt thẳng xuống nền nhà!