Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 161 : Quả nhiên là cái thứ hại nước hại dân…

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Trương Tiểu Kiếm nói câu này vẫn là rất có lí.



Tiêu Thần Tâm làm nũng với mình thì làm nũng thôi, chẳng qua là giỡn tí, không

ảnh hưởng cái khác.



Nhưng nếu thật sự đánh nhau, mày nói thử xem, lỡ như con gái nhà người ta bị

đánh thì làm thế nào? Quan trọng nhất là có trời mới biết bọn đối diện có thể

thẹn quá thành giận cho nên làm xằng làm bậy hay không?



- Ha ha ha ha ha, anh không cần phải lo lắng điều đó! – Tất Phi Dương nghe

thế cười to, nói: - Bên tôi không phải là không có học sinh nữ! Lý Thu Yến

bước ra khỏi hàng!



- Có đệ tử! – Có một học sinh nữ lập tức bước ra khỏi đám người!



Cô nàng này còn rất là xinh đẹp, cột tóc đuôi ngựa, nhưng ánh mắt cô nàng nhìn

Tiêu Thần Tâm lại có vẻ cực kỳ ra oai.



Thế cũng là bình thường. Bình thường lớp 2/1 vẫn luôn đối chọi với lớp 2/9, Lý

Thu Yến lại càng ghen tỵ với địa vị của Tiêu Thần Tâm ở trong lòng học sinh

cùng trường. Nay rốt cục có được một cơ hội tốt như vậy, sao có thể bỏ qua cho

được?



Thế nên cô nàng bước ra, chuẩn bị đánh nhau với Tiêu Thần Tâm.



- Ah yoo, tớ còn tưởng là ai chứ, thì ra là Thu Yến nha. – Tiêu Thần Tâm cười

hì hì nhìn cô: - Cậu rất biết nắm bắt lấy cơ hội đấy nhỉ. Thừa dịp này lại

nhảy ra. Sao? Định mượn việc công báo thù cho việc tư hả?



- Cô biết rõ là tốt rồi. – Lý Thu Yến nhếch mép, rồi đập hai nắm đấm vào

nhau: - Yên tâm đi, lát nữa tao sẽ không hạ thủ lưu tình đâu!



Tiêu Thần Tâm càng cười vui:



- Có câu này của mày, lát nữa tao đánh mày sẽ không cần phải có áp lực tâm lí

nữa rồi…



Hai người nói chuyện mấy câu, lúc này Tất Phi Dương nói:



- Thu Yến, lát nữa em cứ tùy ý dùng một chiêu đấm móc, một chiêu đấm thẳng,

một chiêu móc chân, một chiêu đá thẳng. Được chứ?



- Dạ được! – Lý Thu Yến gật đầu thật mạnh, rồi nói với Tiêu Thần Tâm: - Nhớ

cho kỹ, lát nữa tao sẽ dùng bốn chiêu đó!


- Em nhớ hết rồi thầy. – Tiêu Thần Tâm nói: - Thế thì tiếp theo em phải…



- Tiếp theo thì đơn giản thôi. – Tiêu Thần Tâm nhìn về phía Tất Phi Dương: -

Tất lão sư, dù sao thì thời gian tu luyện của đệ tử của tôi còn rất ngắn, lát

nữa tôi cần truyền nội lực cho cô bé để phụ trợ một chút, không có vấn đề gì

chứ?



Tiêu Thần Tâm: “…”



Vừa nghe vậy, Tiêu Thần Tâm lập tức hiểu, xong!



Trương lão sư thật đúng là xấu xa, vừa rồi còn làm bộ làm dáng lâu như thế,

thật ra thì lời này mới là quan trọng nhất cơ…



- Tùy anh thoy. – Tất Phi Dương đâu biết thực lực của Trương Tiểu Kiếm đâu,

hắn còn cho rằng Trương Tiểu Kiếm đang đùa giỡn hắn cơ: - Lát nữa anh thích

làm gì thì làm đi. Chỉ cần không đích thân ra sân thì muốn làm gì cũng được!



Trương Tiểu Kiếm cười ha ha ở trong lòng ---- Xong hết rồi nhá!



- Tâm Tâm. – Trương Tiểu Kiếm nói nhỏ: - Lát nữa thầy nắm chặt tay em, chuyển

nội lực qua. Nửa tháng trôi qua, em đã có chút sức chống cự với nội lực của

thầy rồi á. Cho nên lát nữa nhất định phải đứng ổn nhé! Mà đối phương thì

không có ưu thế này đâu. Cho nên em hiểu rồi á!



- Dạ hiểu! – Tiêu Thần Tâm gật đầu thật mạnh, trong lòng vui đến nở hoa ----

Chỉ bằng cường độ của nội lực Kiếm ca á, ai đụng vào ai toi mạng nhé!



- Rồi! – Trương Tiểu Kiếm thở một hơi thật dài, rồi thu thế, nói: - Tất lão

sư, tôi OK rồi nhé.



Tất Phi Dương cười nói:



- Ồ, thế thì bắt đầu thôi!



Vì thế, hai bên lập tức bắt đầu chuẩn bị.



Bên kia Lý Thu Yến nắm chặt nắm đấm, bên này thì Trương Tiểu Kiếm nắm nhẹ tay

Tiêu Thần Tâm ---- Thật ra thì năng lực dẫn diện của ô Hắc Vũ là MAX, nhưng

lúc này thằng loz nào dùng ô Hắc Vũ thằng đó đéo có não nhá…



- Tiêu Thần Tâm. – Lý Thu Yến cười lạnh: - Thậm chí còn không cần dùng hai

tay, mày giỏi lắm đấy!



Tiêu Thần Tâm cười hì hì:



- Đối phó với mày thì chỉ cần một tay là đủ rồi! Tới đây đi!