Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 183 : Tao còn không cần ra tay đấy mày tin không?
Ngày đăng: 13:21 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Lưu Đức Thành đứng chờ ở trước một chiếc Audi A8L màu đen, vừa thấy hai người
Trương Tiểu Kiếm đi ra, lập tức ân cần mở cửa xe:
- Kiếm ca, mời ngài lên xe!
- Không cần. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha mở cửa xe Panamera: - Tôi ngồi
chiếc này.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18 đến từ Lưu Đức Thành!”
- Oh, hiểu rồi, là tôi đường đột. – Lưu Đức Thành vội nịnh hót: - Kiếm ca
không hổ là Kiếm ca, đi ra ngoài mà còn dẫn theo nữ thư ký!
Rồi chợt tỉnh ngộ:
- Chờ chút, hình như hôm qua mình có nhìn thấy nữ sinh kia rồi thì phải. Hình
như là học sinh của hắn thì phải…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +58 đến từ Lưu Đức Thành!”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Chuyện gì mà kinh sợ ghê dữ vậy?
…
Trên xe, Tiêu Thần Tâm hỏi:
- Chúng ta đi đâu vậy thầy?
- Theo hắn. – Trương Tiểu Kiếm chỉ vào Lưu Đức Thành: - Hắn gặp chút phiền
toái, cần thầy giúp đỡ.
- Ồ. – Khởi động ô tô, Tiêu Thần Tâm hiếu kỳ: - Phiền toái gì vậy?
- Chuyện nhỏ. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha: - Giúp hắn đánh một thằng quấy
rối ở trong võ quán của hắn.
- Hay ghê hay ghê! – Tiêu Thần Tâm hoàn toàn thuộc mẫu người chỉ sợ thiên hạ
không loạn, vừa nghe thấy Trương Tiểu Kiếm đi đánh người thì còn hưng phấn hơn
cả Trương Tiểu Kiếm: - Em thích nhất là xem Kiếm ca đánh người đó! Cảm giác
làm cao thủ võ lâm quá tuyệt vời luôn!
Con nhóc này còn là người thích võ hiệp à?!
- Đúng! – Trương Tiểu Kiếm cười he he gật đầu: - Chờ lát nữa nhìn thấy thằng
kia, anh nhất định sẽ mắng cho hắn thương tích đầy người luôn!
- Còn ai nữa? – Lúc này, Từ Đại Đông đi vòng quanh lôi đài, nhìn xuống các
tiền bối võ thuật quốc gia: - Chẳng lẽ không còn ai dám lên sân sao?!
Hắn vừa dứt lời, lại nhìn khắp phòng.
Ai biết đúng lúc hắn đang đắc ý, chợt có một giọng nói thản nhiên vang lên từ
dưới lôi đài.
- Tôi tới!
Câu nói này vừa vang lên, trong nháy mắt, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt
về phía Trương Tiểu Kiếm.
Lúc này, Trương Tiểu Kiếm nhảy lên thật nhẹ nhàng, đứng trên lôi đài.
Thấy có người trẻ tuổi như vậy xuất hiện, trong lúc nhất thời, tất cả mọi
người có mặt ở đây đều không khỏi hiếu kỳ, bàn tán xôn xao.
- Người trẻ tuổi này là ai vậy? Còn dám khiêu chiến Từ Đại Đông!
- Tôi nghe nói hình như là cao thủ nào đó mà lão Lưu mời tới để áp tràng!
- Tôi cũng nghe qua. Quan trọng là có được không? Đừng có bị đánh tiếp đấy!
Ông nhìn xem, thể trạng của hắn không có cách nào so sánh được với Từ Đại Đông
cả!
Mọi người bên dưới đều run sợ trong lòng, lo lắng thay cho Trương Tiểu Kiếm,
nhưng Từ Đại Đông lại quan sát Trương Tiểu Kiếm từ trên xuống dưới, nhìn một
lúc, chợt nở nụ cười!
- Ha ha ha ha ha ha ha ha! Thú vị! Thật đúng là thú vị!
Từ Đại Đông càng cười càng vui vẻ:
- Tôi còn tưởng là ai chứ! Hóa ra là cái thằng lừa đảo giang hồ thuê diễn
viên bày trò à! Ha ha ha ha! Bây giờ giới võ thuật đã không còn ai nữa sao?
Còn mời loại lừa đảo giang hồ này tới đây?
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt mọi người thay đổi ngay lập tức!
- Tôi nhớ ra rồi! Hắn chính là cái tên mặc áo Tôn Trung Sơn màu đen kia!
- Áo Tôn Trung Sơn màu đen? Đúng đúng đúng! Tôi cùng từng nghe thấy, có một
người như thế! Ở trong trường học tìm học sinh biểu diễn Thái Cực khôi hài kia
kìa!
- Làm sao bây giờ? Lần này đã hoàn toàn xong rồi!
Mọi người bên dưới lập tức thót hết cả tim, nhưng Trương Tiểu Kiếm lại hoàn
toàn không quan tâm, khoanh tay nhìn Từ Đại Đông cười nói:
- Đối phó với người như mày, tao còn chẳng cần ra tay ấy chứ mày tin không?