Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 195 : “Lần này mày phục chưa?”

Ngày đăng: 13:21 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Canteen trường học.



Dù sao cũng là canteen của trường tư thục, cho nên thức ăn trong canteen Huy

Đằng vẫn rất tốt, đều mời đầu bếp chuyên nghiệp về nấu nướng.



Các học sinh ở trong này vừa xếp hàng chờ lấy cơm vừa tán dóc.



- Ê, người sáng hôm nay ấy, chủ nhiệm lớp 2/9 ấy, cũng ngầu quá ha!



- Đúng á! Mày nghe tin gì chưa? Lớp 2/9 là do hắn một tay huấn luyện, từ xếp

hạng bét cả khối trực tiếp trở thành hạng nhất đó!



- Nghe rồi! Ông thầy này cũng trùm ghê ấy! Bà mẹ nó chứ! Mấy đứa lớp 2/9 thật

đúng là mèo mù vớt phải chuột chết!



Quan Bằng Phi nghe tiếng bàn luận của các học sinh, trề môi đến mức có thể

treo bình nước vào đó!



Hôm nay đúng là… Đi chỗ nào cũng có thể nghe thấy có người đang bàn luận về

thằng dế nhũi kia!



A a a a a a!



Tuy rằng hắn đã dùng nội lực để tiến hành đặc huấn cường hóa cho bọn mình,

nhưng lại dám dụ dỗ Tâm Tâm nhà mình!



Không thể chấp nhận được!



Ai biết hắn vừa suy nghĩ như vậy, không biết thế nào, trong đầu lại chợt vang

lên một đoạn BGM!



“Rong chơi ~ Làn sóng ~”



Quan Bằng Phi: “…”



Bố khỉ cái quần què gì vậy?!



Hắn phản xạ quay đầu lại nhìn về phía cửa canteen.



Tất cả học sinh trong canteen cũng đều nhìn ra cửa lớn.



Sau đó, bọn họ lập tức thấy được Trương Tiểu Kiếm mang kính đen, bên cạnh còn

có Tiêu Thần Tâm tươi cười xinh xắn, chậm rãi bước vào!



Thật đúng là bước đi chậm rãi nhá! Có thể nhìn thấy rành mạch mỗi một động

tác! Nhất là thần thái “đất rộng mênh mông, ai mới là chủ?”, quả thực khiến

cho tất cả học sinh trong canteen đều rớt cằm trong nháy mắt!



“Điểm số khiếp sợ +26! +37! +29! +12…”



Quan Bằng Phi há hốc mồm, chiếc đũa trong tay rớt “lạch cạch” xuống đất.


Trương Tiểu Kiếm nhếch mép ---- Không tin kệ mày!



Bên này hai người trò truyện được câu có câu không, bên kia, trong canteen

chợt trở nên ồn ào.



- Nhìn kìa! Máy xúc!



Cũng không biết là học sinh nào hét lên. Trong lúc nhất thời, tất cả học sinh

ào ào chạy đến cửa sổ cứ như là chuẩn bị xem nhật thực toàn phần vậy, vừa nhìn

vừa nói:



- Đúng là máy xúc kìa! Trời đất ơi máy xúc chạy tới chỗ toilet! Định làm gì

vậy?



- Tao đệt! Đang dỡ toilet! Toilet trường mình sắp đổi vị trí rồi à?! Sao vậy

trời?!



Quan Bằng Phi: “…”



Chời má dỡ toilet thiệt hả?!



Quan Bằng Phi bùm một phát đứng dậy, sải chân lẻn tới bên cạnh cửa sổ, vừa

liếc nhìn không khỏi ngây ngẩn cả người!



Chỉ nhìn thấy một chiếc máy xúc đang dỡ toilet ở đằng xa, bên cạnh còn có hai

chiếc xe tải chuẩn bị chở gạch cũ…



Chời… Chời má…



Quan Bằng Phi há hốc miệng ---- Chẳng lẽ thầy vừa nói xem phong thủy cho

trường mình… Là thật?!



- Thầy… Thầy ơi…. – Quan Bằng Phi trở về, mặt mũi mất hồn mất vía, nhìn

Trương Tiểu Kiếm từ trên xuống dưới: - Thầy… Thầy biết xem phong thủy thật à?!



- Em nên hỏi rằng thầy của em có thứ gì là không biết. – Trương Tiểu Kiếm

lạnh nhạt ăn cơm: - Haizzz… Cơm cũng khá ngon đấy. Không hổ là canteen cao

cấp! Làm ăn cẩn thận!



Quan Bằng Phi: “…”



- Lần này mày phục rồi chứ? – Tiêu Thần Tâm cười nói: - Thầy xem phong thủy

lợi hại lắm nhé. Thậm chí chỉ cần nhìn tướng mạo của một người là có thể đoán

được tên người đó là gì đấy!



- Thật hay giả?! – Quan Bằng Phi suýt nữa trừng lòi con mắt: - Thầy ơi em ngu

thầy đừng lừa em đấy!



- Thầy lừa mày làm gì? – Tiêu Thần Tâm cười hì hì: - Tối nay thầy còn phải

xem một miếng đất giúp tao nữa nha! Tao định xây biệt thự chung với thầy á! Hi

hi…



Quan Bằng Phi: “…”



- Cậu chờ chút! – Quan Bằng Phi kinh ngạc: - Cậu muốn xây biệt thự? Xây ở

đâu?