Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 211 : Kiếm ca, chém gió có hiểu không? Chém gió ấy!
Ngày đăng: 13:21 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Trương Tiểu Kiếm quả thực là buồn cmn bực nhá!
Lần đầu tiên phát hiện chém gió cũng là việc cực nhọc đấy!
Không dễ ăn rồi… Vì không uống ba ly, Trương Tiểu Kiếm quyết định ---- Chém ra
tận biển!
- Lại đến tôi rồi… - Lúc này Trương Tiểu Kiếm đã bất chấp tất cả, cho dù bị
vạch trần, cùng lắm thì uống ba ly thôi: - Bình thường anh rảnh rỗi không có
việc gì thì luyện Thái Cực, ngẫu nhiên cũng có tham gia một vài trận đấu linh
tinh, bây giờ có thể xem như là người đứng đầu giới Thái Cực trong nước. Thật
ra thì không chỉ Thái Cực, phải nói là người đứng đầu võ thuật quốc gia! Người
trâu bò nhất trong giới võ thuật quốc gia chính là tôi đấy!
Woa ha ha ha ha ha ha!
Lần này đã chém gió được chưa? Dù sao thì bất kể nói cái gì, chỉ cần có người
hơi không ủng hộ tao một tí là tao sẽ nhận phạt ngay nhá!
Uống rượu ấy, một ly ấy, vẫn là được nhóe!
Nhưng Trương Tiểu Kiếm lập tức hiểu được ngay, hôm nay là tuyệt đối không thể
không uống tới chết luôn rồi đây!
Lại là thằng đồng đội lợn Quách Minh Vũ!
- Mọi người đừng vội! – Quách Minh Vũ giơ hai tay lên, nói lớn: - Tôi nhất
định có thể vạch trần câu chém gió này của hắn! Bởi vì anh rể của tôi chính là
người đánh nhau giỏi nhất cả nước Từ Đại Đông!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đậu xanh rau má sao mày không lên trời ở luôn đi! Hả?! Sao mày không lên trời
luôn đi?!
Anh mày chuẩn bị lâu như vậy, tại seo mày lại cứ phải nhắc tới cái thằng Từ
Đại Đông kia?
Lần sau gặp lại bố mày nhất định phải đánh chết hắn!
Quách Minh Vũ lấy di động ra bắt đầu gọi, vừa gọi vừa vui sướng:
- Gì? Anh rể bây giờ đang ở cao ốc Vân Nam luôn hả? Tốt quá anh mau tới chỗ
em đi… Đúng đúng đúng, có thằng bảo nó là người đứng đầu võ thuật quốc gia á!
Dạ, vâng vâng, ai nha anh rể đến đây mà cũng không chịu nói cho em biết một
tiếng. Lâu lắm anh em mình không nhậu… OK! Tới nhanh tới nhanh!
tiếp đi, tôi đi bận việc cái đã. Bên kia còn có chuyện…
Nhanh phắn thôi! Không phắn đi còn ở đây làm gì?!
Thằng em vợ chơi xỏ anh rể kia! Hãy đợi đấy!
Quách Minh Vũ: “…”
Quần chúng vây xem không rõ chân tướng: “…”
Mọi người nhìn về phía cửa, lại nhìn Trương Tiểu Kiếm…
- Đây là trò chơi chém gió hay thử thách! – Quách Minh Vũ điên hết cả tiết: -
Không phải là nói thật hay thử thách! Kiếm ca, chém gió anh có hiểu không?
Chém gió ấy! Nhất định phải chém! Không cần nói thật!
Trương Tiểu Kiếm cũng rất bất đắc dĩ:
- Ai bảo anh nhất định phải gọi người tới làm chi? Không thì tôi chỉ cần uống
một ly chẳng phải là xong rồi sao?
Quách Minh Vũ: “…”
Cái đệt! Chỉ trách bố mày thúi miệng! Sau này mày nói gì bọn này cũng đều xem
như mày đang chém gió, tuyệt đối không tìm người nữa, được rồi chứ?!
Cả đám trở về chỗ ngồi, tiếp tục uống rượu.
Lúc này đến lượt Tiêu Thần Tâm:
- Ừm… Em lại chém một phát nữa đi. Hôm nay ba em mới mua một miếng đất cho em
làm đồ cưới á! Ở bên Hương Sơn kia kìa. Em định xây một căn biệt thự cho mình
và thầy giáo!
Mua một miếng đất làm đồ cưới?
Còn ở chỗ Hương Sơn?
Còn cần phải nói nữa sao?! Câu chém gió này quá mức rồi!
Sao mày không lên trời luôn đi?
Lần thứ ba cả đám lại đồng lòng đến vậy:
- Tới tới tới, uống rượu đi! Ai nha chúng ta không thể vạch trần được gì cả
nhỉ…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tiêu Thần Tâm: “…”
Tụi mày không có tiết tháo như vậy thật sự ổn sao?