Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 213 : Tiền không phải là vấn đề, mười tỉ cũng không quan trọng
Ngày đăng: 13:21 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Những người ở đây cho dù có nghĩ nát óc cũng không thể ngờ được rằng bố Mã Vân
lại có thể có mặt ở đây!
Đậu xanh rau má rốt cục thì chuyện gì đang xảy ra vậy?
IQ của tao có 140 mà vẫn đéo hiểu nổi luôn á!
- Mã… Mã tổng sao ngài lại ở đây? – Cả đám đứng ngơ cmn ngác, chỉ có Quách
Minh Vũ, trước kia từng xem Mã Vân diễn thuyết nên ít nhiều cũng có chút sức
kháng cự, vội nói: - Mời ngài, mời ngài vào trong ngồi!
- Chào mọi người chào mọi người. – Mã Vân mỉm cười vẫy tay: - Hôm nay tôi
theo chủ tịch Tiêu đến đây để nghiên cứu về miếng đất kia. Tôi chỉ xem như làm
nền thôi, nhân vật chính là chỉ tịch Tiêu và cháu gái Tâm Tâm của tôi. Mọi
người không cần câu nệ.
Mọi người nhìn bố Mã Vân, rồi lại nhìn Tiêu Thần Tâm…
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99…”
Những lời nói của con nhóc này lúc trước không ngờ đều là sự thật!
Con bé thật sự quen Mã Vân! Không nghe thấy Mã Vân đã nói sao? Cháu gái Tâm
Tâm của hắn…
Chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi người lập tức khóc rống lên… Bọn họ đều đang
chém gió, nhưng người ta đều nói sự thật nhá…
Tiên sư cái thế giới đệt Cương Đạn Nhi này!
Thế thì còn uống rượu cái búa! Quyết đoán nghe xem bọn họ muốn nghiên cứu cái
gì trước đã!
Cả phòng trở nên yên tĩnh.
- Được rồi. Chu Công anh đến nói đi. – Tiêu Hồng Nho chào hỏi mọi người, rồi
nhìn người đàn ông trung niên chảy mồ hôi đầy đầu kia nói: - Miếng đất này là
mua cho cục cưng nhà tôi đấy. Phương án thiết kế của anh phải được nó đồng ý
mới được. Tôi không quản được đâu.
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99…”
Mọi người lại khóc rống lần nữa… Con bé này mới nói ba nó mua cho nó một miếng
kia cũng đã nằm trong tay chúng ta rồi, cụ thể làm thế nào đều do chúng ta
định đoạt. Chỉ cần không làm trái với quy định bên trên, vậy thì nội bộ chỉ là
chuyện nhỏ.
Giờ này bố Mã Vân và cha vợ Tiêu Hồng Nho đều đã phát biểu lập trường, Trương
Tiểu Kiếm còn có thể nói gì được nữa đây?
Thế thì bắt đầu thoy…
Tất cả mọi người đều vểnh tai nghe, chờ xem Trương Tiểu Kiếm có thể nói ra
những gì đặc biệt.
- Ừm, đầu tiên ấy, miếng đất này, không thể xây biệt thự kề sát được. –
Trương Tiểu Kiếm há miệng nói câu đầu tiên đã hoàn toàn phủ định cả kế hoạch
của Chu Công: - Nếu là nơi khác thì muốn xây kiểu gì cũng được, nhưng chỉ
riêng miếng đất này, không được, hơn nữa tuyệt đối không được!
- Thế…. – Chu Công lại không có nói đến chuyện kế hoạch có ổn hay không, dẫu
sao thì người ta là đại sư mà, nhưng hắn vẫn rất hiếu kỳ tại sao lại không
được: - Mong được giải đáp!
- Đầu tiên. – Trương Tiểu Kiếm nói: - Đá Ngũ Thải Bàn Long chính là mấu chốt
của miếng đất đó! Thật ra đó chỉ là một, một điểm mấu chốt khác chính là… Đá
Ngũ Thải Bàn Long còn có một cách gọi khác, tên là Ngọc Rồng!
Ngọc Rồng!
Vừa nghe thấy cái tên này, tất cả mọi người đều sợ ngây người!
Ngọc Rồng á? Tìm được bảy viên ngọc rồng sẽ triệu hồi được Rồng Thần sao?
Biến nguyện vọng của mình thành sự thật?
- Ngọc Rồng…. – Bố Mã Vân cũng sửng sốt: - Triệu hồi Rồng Thần?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Còn rất có khiếu hài hước nhá…
- Không phải là Ngọc Rồng đó! – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha: - Ý của Ngọc
Rồng chính là ngay tại mặt chữ luôn ấy. Rồng thích nhất Ngọc Rồng, chính là
Ngọc Rồng mà chúng ta thường nhắc đến trong câu “Hai Rồng Đoạt Ngọc” đó! (*)
(*) Nguyên gốc là “Song long hí châu”.
- Ố ồ… Cậu nói tiếp đi nói tiếp đi! – Tiêu Hồng Nho gật đầu, bây giờ hắn hết
sức tin tưởng vào Trương Tiểu Kiếm: - Ngọc Rồng có điểm nào cần chú ý sao?