Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 221 : Chời má lúc trước chém gió sắp lộ rồi!
Ngày đăng: 13:21 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Hồng đại sư, ngài có quen hắn không? – Ninh Thải Vi cũng mơ mơ màng màng: -
Hắn chính là Trương Tiểu Kiếm, ngài xác định là chưa từng thấy?
- Thấy thì thấy rồi… - Hồng Thiên Cơ suýt nữa trừng lòi con mắt: - Nhưng mà
sáng nay mới thấy. Gương chiếu hậu của cái xe đó bị ta tông hư…
Ninh Thải Vi: “…”
Được rồi, ngài với hắn cũng coi như là có duyên nhỉ?
- Ba! – Tiêu Thần Tâm xông lên ngay, trước tiên là ôm chầm lấy ba mình, rồi
mới cười nói: - Bọn con tới rồi nè. Khi nào thì mình bắt đầu cắt băng vậy?
Rồi cô nhìn Mã Vân, nói ngọt ngào:
- Bác Mã!
- Tâm Tâm cháu đã tới rồi. – Mã Vân cười ha ha gật đầu rồi nói: - Tới là được
rồi. Đi thôi, chúng ta lập tức làm lễ cắt băng đi. Mọi người đã chờ không nổi
nữa rồi.
Lời hắn nói không sai. Tất cả mọi người có mặt trong sân đã chờ đến mức muốn
lòi cả con mắt rồi đây…
- Người anh em kia là ai vậy? Lớn lối thế?
- Không biết nữa. Nhưng nhìn thái độ của Mã tổng đối với hắn… Không đơn giản
đâu!
Lúc này, có lẽ là đã hiểu được sự nghi hoặc của mọi người, Tiêu Hồng Nho vội
giới thiệu cho mọi người:
- Giới thiệu với mọi người một chút, đây chính là đại sư phong thủy coi trọng
miếng đất này, Trương tiên sinh Trương Tiểu Kiếm! Tôi may mắn mua được miếng
đất này, công lao của Trương đại sư là vĩ đại nhất!
Cái gì? Chính vì người trẻ tuổi này nên mới mua miếng đất đó sao?
Có nhất thiết phải trâu bò đến thế không hả?
Sáu trăm triệu đất, không phải con số nhỏ đâu, chỉ vì một đại sư phong thủy?
- Lão Tiêu. – Vương tổng đi đến bên cạnh Tiêu Hồng Nho, hỏi nhỏ: - Ông vì một
đại sư phong thủy nên mới mua miếng đất này à?
- Có thể xem là như thế. – Tiêu Hồng Nho gật đầu: - Có lẽ là từ trong sâu xa
đã có ý trời. Miếng đất này đúng là mua vì lời nói của hắn. Ha ha… Vương tổng
à, lát nữa ông sẽ biết được miếng đất này thần kỳ ở chỗ nào. Đi thôi, chúng ta
- Sư phò! – Trương Tiểu Kiếm cũng đôi mắt đẫm lệ: - Đã hai mươi năm không
gặp, ngài vẫn đạo cốt tiên phong như rứa!
Ninh Thải Vi: “…”
Một đám quần chúng vây xem chung quanh không rõ chân tướng: “…”
Quả nhiên là sư phụ nào đồ đệ nấy!
Hai người tui nói một câu ông đáp một lời, trò chuyện phải nói là thân cmn
thiện, nhưng mà trong lòng lại đồng thời rủa một câu: “Bà nạu nó, thằng này là
thằng nào?”
Dù sao thì nói thế nào, thân phận của Trương Tiểu Kiếm cũng đã được chứng thực
rồi!
Tuy rằng Hồng Thiên Cơ già mà không kính, nhưng ông già này xác thực là có rất
nhiều mối ngon. Không nói cái khác, chỉ riêng là Ninh Thải Vi đã có mặt mũi
rất lớn rồi, cũng đều quen biết mấy ông giám đốc của những công ty bất động
sản lớn trong giới. Thấy ông lại là thầy trò với Trương Tiểu Kiếm, lập tức
bước đến nói:
- Hồng đại sư, người anh em họ Trương này, chính là đồ đệ của ngài sao?
- Câu hỏi rất hay! – Hồng đại sư cũng là cáo già mà, dẫu sao cũng sống lớn
chừng ấy tuổi rồi, chém gió cũng là há miệng tới luôn: - Năm đó ta dạo chơi
thiên hạ, ngắm nhìn non sông tươi đẹp của tổ quốc, còn mặt khác cũng muốn xem
thử xem có đệ tử thích hợp hay không. Năm đó cũng tìm mười mấy năm mà không
thấy ai vừa ý. Sau đó, chợt có một ngày, ta đã thấy đứa bé này. Khi đó ta đã
cảm thấy đứa bé này rất có tuệ căn, có thể chỉ dạy, cho nên sống chung với nó
một đoạn thời gian. Nhưng thời đó lại không có phương pháp liên lạc nào cả,
cho nên vẫn không liên hệ được với nhau. Không ngờ hôm nay lại gặp mặt, quả
nhiên là từ trong sâu xa đã có ý trời rồi!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Chẳng lẽ trước kia ông già này cũng từng có hệ thống chém gió?
Đương nhiên, lúc này không thể vạch trần được, Trương Tiểu Kiếm lập tức gật
đầu cười nói:
- Đúng đúng đúng! Tôi vẫn biết tôi có một người sư phụ, hôm nay mới được gặp
lại. Ha ha…
Mọi người: “…”
Hai đứa đều tâng bốc nhau như thế thật sự ổn sao?
Lúc này, Tiêu Thần Tâm đi tới, Hồng Thiên Cơ vừa thấy cô, không khỏi vui vẻ:
- Hey yoo, con bé này thật tốt, thật tốt! Ta vừa thấy con đã biết con có
tướng phu thê với đồ đệ của ta rồi. Con là mệnh Phượng Hoàng, đồ đệ của ta là
mệnh Ẩn Long, hai đứa chính là Long Phượng sum vầy, được lắm được lắm!