Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 240 : Huyết vũ tinh phong, huyết vũ tinh phong rồi!

Ngày đăng: 13:21 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Thấy đại sư Hồng Long đã rơi vào trong nước, vùng vẫy thật lâu mới có một công

nhân biết bơi kéo hắn lên bờ.



Nếu là người khác, trời ơi thật là không dám tưởng tượng luôn!



“Phụt ----!”



Sau khi được công nhân kia hô hấp nhân tạo một trận, đại sư Hồng Long phun một

ngụm nước lớn ra, lệ già tung bay:



- Ninh… Ninh tổng! Miếng đất này quá độc ác! Chỉ sợ rằng tôi không được…



Ninh Hàn Lâm: “…”



Cao tầng công ty xung quanh: “…”



Được rồi, nhìn xem quá thảm, xem đại sư Hồng Long sợ kìa…



- Vậy… - Ninh Hàn Lâm trầm ngâm một lát: - Đại sư Hồng Long có muốn thử lần

nữa hay không? Chúng tôi nhất định sẽ phối hợp hết sức.



- Thử! Nhất định phải thử! – Đại sư Hồng Long lại phun mấy ngụm nước ra, gật

đầu hung tợn: - Ninh tổng cứ yên tâm! Tuy rằng tôi không được, nhưng tôi sẽ

gọi người khác! Tôi đi gọi các sư huynh đệ của tôi! Dù có thể nào, tôi cũng

phải dẹp yên miếng đất này cho ngài!



- Ừm, cũng được. – Ninh Hàn Lâm chắp tay sau lưng, hoàn toàn không quan tâm.



Hắn chính là một người có quyết đoán như vậy. Dù sao thì cũng đã tiêu xong

tiền rồi, muốn chà đạp kiểu gì thì cứ chà đạp đi, đối với hắn không quan trọng

cho lắm.



Càng chà đạp mạnh, chẳng phải càng thuyết minh Trương đại sư Trương Tiểu Kiếm

trâu bò sao? Ánh mắt sắc bén sao? Tiền tiêu lại càng giá trị đúng không?



Đại sư Hồng Long đi đến một góc gọi điện thoại:



- Alo, là sư huynh Đức Hiền sao? Đệ gặp phải chút phiền toái. Đúng đúng đúng!

Ở chỗ đảo Sức Sống ấy. Vâng, đệ chờ huynh.



- Là đại sư ca Ngộ Thiên Long sao? Đệ là Hồng Long đây… Vâng, có chuyện thế

này… Vâng, dạ, ở đảo Sức Sống. Vâng, dạ, chờ pháp giá của đại sư ca. Chuyện

hôm nay, nói kiểu gì đại sư ca cũng phải kéo sư đệ một phen.


vậy.



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Hắn nhìn sư huynh Thiên Dương, lại nhìn sư huynh Đức Hiền, nghĩ vắt óc cũng

không thể hiểu được --- Rốt cục thì ai mới là người lôi thôi lếch thếch?



- Ha ha, sư ca Đức Hiền cứ nói đùa. – Đại sư Thiên Dương cười nói: - Tôi nghe

thấy sư đệ Hồng Long gặp phải chút phiền toái, cho nên tới đây giúp một tay ấy

mà. Việc cỏn con như vậy thì cần gì phải gióng trống khua chiêng!



Người tiếp theo xuất hiện là một người phụ nữ mặc đồ xanh.



Người phụ nữ này chừng hơn bốn mươi tuổi, thần thái rất là tiêu chuẩn, mặc

sườn xám màu xanh, chân đi giày cao gót, đeo một đôi vòng ngọc xanh biếc trên

cổ tay, toàn thân uyển chuyển hàm súc. Nhưng khi bà ta liếc nhìn, khí thế lại

rất chi là hung ác, có thể thấy được không phải là nhân vật dễ trêu chọc.



- Sư tỷ Lưu Âm! – Đại sư Hồng Long nhìn thấy bà ta, cứ như là chuột thấy mèo

vậy, tươi cười nói: - Mời sư tỷ ngồi!



- Ừm. – Sư tỷ Lưu Âm ngồi xuống, rồi nói thản nhiên: - Ngươi đúng là càng lớn

càng vô dụng. Một miếng đất thôi mà cũng điều động binh lực, còn gọi cả sư

huynh Thiên Dương và sư huynh Đức Hiền tới đây. Đến mức đó sao?



- Đệ chỉ nghĩ làm thế cho chắc ăn hơn ấy mà. – Đại sư Hồng Long bồi cười nói:

- Đại sư ca Ngộ Thiên Long đâu? Sao lại chưa đến?



- Ta đâu biết hắn nghĩ gì. – Sư tỷ Lưu Âm hừ hừ: - Cái tên thối tha đó vẫn

mắt cao hơn đỉnh, không đến thì thôi, nếu tới đây thì còn phải mắng cả ngươi.



- Vâng vâng vâng. – Đại sư Hồng Long gật đầu thật mạnh, rồi giới thiệu đơn

giản cho mọi người, sau đó mới nói: - Nếu các sư huynh sư tỷ đều đã đến rồi,

vậy thì chúng ta bắt đầu nghiên cứu miếng đất này đi. Thế nào?



Mấy người đồng thời gật đầu:



- Được.



Thế là bắt đầu.



Trương Tiểu Kiếm ngồi bên cạnh cười ha ha nhìn. Ninh Thải Vi hỏi nhỏ:



- Bọn họ có được không?



- Được hay không thì cứ làm xong rồi biết. – Trương Tiểu Kiếm ngẩng đầu nhìn

trời, lẩm bẩm: - Nổi gió rồi… Ai nha, huyết vũ tinh phong, huyết vũ tinh phong

rồi!