Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 245 : “Hay là… Anh thử mời hắn học tiếng Anh xem?”

Ngày đăng: 13:22 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



- Ninh tổng khách khí, Ninh tổng khách khí! – Tiêu Hồng Nho lập tức dẫn Ninh

Hàn Lâm đi nhìn xem, vừa đi vừa nói: - Miếng đất này không giống với những nơi

khác đâu. Đây là do Trương đại sư cố ý khai quang, linh khí xung quanh rất là

dày đặc.



Ban đầu Ninh Hàn Lâm cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng chờ đến nơi này rồi, vừa

nhìn chung quanh…



- Đây… Đây là… - Ninh Hàn Lâm khiếp sợ nhìn xung quanh, nói với giọng kinh

ngạc: - Linh khí?



- Đúng, chính là linh khí! – Tiêu Hồng Nho mỉm cười: - Thanh Long Bạch Hổ Chu

Tước Huyền Vũ, tứ linh đều đủ, sao Văn Khúc hạ phàm. Sống ở đây, bất kể là

dưỡng sinh hay học tập đều là lựa chọn tốt. Thậm chí, tôi muốn sống ở đây, còn

phải nhờ phúc của con gái tôi cơ.



- Đúng là rất tốt đấy… - Ninh Hàn Lâm thở dài, rồi nhìn Trương Tiểu Kiếm: -

Nhà của tôi ở chỗ nào?



- Ở bên dưới đá Ngũ Thải Bàn Long đây này. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười nói: -

Là Thiên Nhàn Tinh Lâu.



- Thiên Nhàn Tinh Lâu. – Ninh Hàn Lâm đọc mấy tiếng, chợt cười to nhìn Ninh

Thải Vi: - Ha ha ha… Được, vậy thì ba nhàn rỗi ở đây một đoạn thời gian vậy.

Yên tâm tĩnh dưỡng đã rồi hẵng nói!



- Ba! – Ninh Thải Vi vui sướng nói: - Ngài đồng ý?



- Ha ha… Có Trương đại sư ở đây, ba còn không tin được hay sao? – Hiển nhiên,

tâm tình của Ninh Hàn Lâm khá sung sướng, nói: - Sau này cuối tuần thì con với

Thư Hào cũng tới đây nghỉ ngơi đi. Hoàn cảnh nơi này đúng là tốt lắm.



Nói thật, hắn đúng là có chút mong chờ. Dẫu sao linh khí ở đây cũng đầy đủ như

vậy, sống ở đây sẽ rất tốt cho sức khỏe của hắn.



Nhất là sao Văn Khúc, cũng khá là có tác dụng cho con trai Ninh Thư Hào của

hắn.



- Được! – Tiêu Hồng Nho thấy Ninh Hàn Lâm đã đồng ý rồi, lập tức cười nói: -

Ninh tổng, nếu không vội thì trưa nay chúng ta đi làm một bữa?



- Làm một bữa! – Hiển nhiên, Ninh Hàn Lâm rất vui vẻ, nói: - Nhất định rồi!



Mọi người chuẩn bị xuống núi ngay đi tụ họp một chút, nhưng không ngờ vừa nhấc

chân lên, đã nhìn thấy có mấy người từ đằng xa đi tới.


- Đừng! – Vương Lực lắc đầu quyết đoán: - Con người tôi không thích phiền

toái đâu. Chúng ta chỉ là giải quyết việc chung thôi. Anh đưa bản vẽ quy

hoạch, tôi ký tên cho anh.



Rồi hắn nhìn về phía Ninh Hàn Lâm, mỉm cười nói:



- Ninh tổng cũng ở đây à. Ninh tổng cũng biết con người tôi rồi đất. Tôi sẽ

không cố ý bới móc chặn chân các anh, cũng sẽ không thương lượng cửa sau cho

các anh. Chỉ cần có bản vẽ quy hoạch, không có vấn đề gì thì tôi sẽ phê duyệt!

Tiêu tổng, anh xem có vấn đề gì không?



Vương Lực nói thế, Tiêu Hồng Nho cũng thật sự hết cách.



Người ta đã nói rất rõ ràng rồi, tương đương với tiền trao cháo múc.



Anh đưa bản vẽ, không có vấn đề thì tôi cho anh qua. Không bản vẽ thì nói kiểu

gì cũng không có tác dụng…



- Trương đại sư. – Tiêu Hồng Nho đã triệt để bất đắc dĩ, chỉ có thể nhìn

Trương Tiểu Kiếm: - Trông cậy vào cậu.



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Cha vợ tương lai, ông ném mũ thuần thục gớm nhỉ! Xem ra trước kia không ít lần

làm rồi nhỉ…



Được rồi, nói kiểu gì thì anh cũng là người phụ trách miếng đất này, thế thì

phụ trách tới bến luôn đi…



- Chào cục trưởng Vương. – Trương Tiểu Kiếm bước lên một bước: - Tôi chính là

đại sư phong thủy Trương Tiểu Kiếm phụ trách miếng đất này. Ngài vừa nói có

bản vẽ quy hoạch, thế tôi thử hỏi một câu, trên bản vẽ quy hoạch cần có những

thứ gì?



Bình thường mà nói, đến mức độ như cục trưởng Vương Vương Lực rồi thì sẽ không

ôm thành kiến gì về lĩnh vực phong thủy.



Dẫu sao thì người ta tiêu mấy trăm triệu mua miếng đất, ai mà chẳng hi vọng

chút may mắn chứ, đúng không?



Cho nên đối mặt với Trương Tiểu Kiếm, Vương Lực vẫn rất ôn hòa:



- Chào Trương đại sư. Trên bản vẽ quy hoạch ấy, ít nhất cần vị trí cụ thể của

mỗi một căn biệt thự. Sau đó chúng tôi sẽ tìm nhân viên kỹ thuật phụ trách

đánh giá, kiểm tra các nhân tố như là vị trí này có hợp lí hay không, có an

toàn có tai họa ngầm gì hay không vân vân… Không có vấn đề gì thì có thể ký

tên. Cho nên tôi nói giải quyết việc chung ấy là lời thật. Không thì lỡ thật

sự có tai họa ngầm các loại, xảy ra chuyện thì ai cũng khó mà gánh trách nhiệm

được.