Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 253 : Super lì xì

Ngày đăng: 13:22 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Trương Tiểu Kiếm Thần Của Sự Chém Gió phát một bao lì xì: “Cung chúc phát tài,

đại cát đại lợi!”



1000 tệ, số người 10.



Jack Ma Hối Sáng Ali nhận lì xì của bạn.



Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng đã nhận lì xì của bạn.



Ninh Hàn Lâm Hai Bàn Tay Trắng đã nhận lì xì của bạn…



Jack Ma Hối Sáng Ali: “Lì xì gì mà nhỏ thế? Cậu không thấy lương tâm bị cắn

rứt à?”



Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “Thế mà còn nhỏ á? Tui nhận được hơn

một trăm tệ nè. Chẳng lẽ không nên vui vẻ à?”



Ninh Hàn Lâm Hai Bàn Tay Trắng: “Nhận lì xì này yên lòng.”



Jack Ma Hối Sáng Ali: “Tui tới một cái bự hơn đi!”



Jack Ma Hối Sáng Ali phát một bao lì xì: “Cung chúc phát tài, đại cát đại

lợi!”



Trương Tiểu Kiếm Thần Của Sự Chém Gió nhận lì xì.



Nhận được 125.482,36 tệ.



Trương Tiểu Kiếm: “!!!”



Đậu xanh, đậu xanh!



Group này đúng là trâu bò!



Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “Bao lì xì này được đấy! Một like

cho ông! Tui cũng phát cái bao bự đi!



Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng phát một bao lì xì: “Cung chúc phát

tài, đại cát đại lợi!”



Trương Tiểu Kiếm Thần Của Sự Chém Gió nhận lì xì.



Nhận được 102.648,21 tệ.



Trương Tiểu Kiếm: “!!!”



Cái này cũng không nhỏ đâu! Ha ha ha ha ha!



Bố mày cảm thấy sau này méo cần làm gì cả chỉ cần cướp lì xì trong group là đủ
e-sport nữa á!



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Lậu mía nhà nó, quả nhiên là ngay từ vạch xuất phát đã không nằm trong cùng

một thế giới roài.



Khi người khác còn đang vỡ đầu vì thi đại học, thì bọn oắt con này đã được

vạch sẵn tương lai, chỉ chờ tốt nghiệp là có thể mang theo một đống skill lên

sân khấu… Công bằng ở đâu ra?



Cố gắng! Nhất định phải cố gắng!



Nếu chờ nhiều năm sau, một nhân vật trâu bò nào đó gặp phải một đại năng,

trong lúc tán dóc hỏi ông thành thần bằng cách nào? Đại năng châm điếu thuốc:

Không phải tôi chém chứ, tôi là chém gió thành thần đới…



Nghe oách phết!



- Hóa ra là thế… - Trương Tiểu Kiếm ngẫm nghĩ rồi gật đầu: - Được, ngày mai

thầy lên trường coi thử. Lớp chúng ta ai giỏi thiết kế? Có biết không?



- Ừm… - Tiêu Thần Tâm giơ ngón trỏ chấm chấm chiếc cằm đáng yêu, nói: - Về

mặt thiết kế thì lớp mình có mấy đứa cũng khá lắm á. Ngày mai thầy hỏi Đại

Đường xem, nó biết rõ hơn em á.



Trương Tiểu Kiếm:



- Ừ, thế mai thầy đi tìm nó.







Sáng sớm hôm sau, học sinh toàn trường vẫn tập thể dục trong sân trường như

mọi ngày, đều nhịp theo tiếng hô từ radio, nhất là các nữ sinh mặc váy ngắn,

mỗi lần giơ chân đều có thể thu hút vô số ánh nhìn.



Các học sinh lớp 2/9 cũng quơ tay quơ chân, nhưng lần này nghiêm túc hơn

nhiều. Dù sao thì cũng là lớp của Kiếm ca, “Thuyết giáo đỉnh cao – Hàng thật”

vẫn là có uy lực rất lớn…



- Tâm Tâm, hôm qua Kiếm ca về rồi à? – Quan Bằng Phi đứng bên cạnh Tiêu Thần

Tâm, vừa tập thể dục vừa hỏi nhỏ: - Mấy ngày nay cậu hẹn hò với ổng à?



Từ sau khi thằng bé này biết nhà Tiêu Thần Tâm giàu đến mức đó thì đã tịt mẹ

ngòi, cho nên bây giờ hắn là người hầu của Tiêu Thần Tâm…



- Đúng rồi. – Tiêu Thần Tâm cười ngọt lắm cơ: - Thầy giỏi lắm á, cái gì cũng

biết, còn biết làm thiết kế cơ! Hì hì… Cuộc thi thiết kế của lớp mình á, tớ

đoán là có thể lấy giải nhất nhé!



- Thiệt hay đùa?! – Vừa nghe thấy thế, Quan Bằng Phi lập tức sợ ngây người.

Hắn nhìn chung quanh, lại nhìn Tiêu Thần Tâm: - Ông già đó còn biết thiết kế

á? Thiết kế cái gì?!