Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 274 : Vào nhầm phó bản phải làm seo bây chừ? Online chờ gấp!

Ngày đăng: 13:22 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Ăn cơm xong rồi trở về phòng khách sạn, Trương Tiểu Kiếm nằm trên giường nhìn trần nhà.



Mẹ kiếp vừa nghĩ đến chuyện bảy tháng một năm sau sẽ có một tảng thiên thạch bự tổ chảng “ghé thăm” địa cầu, Trương Tiểu Kiếm lập tức cảm thấy đau trym.



Trước tiên mình phải trở thành Thần Chém Gió cái đã, rồi tới lúc đó mới có thể chém bay tảng thiên thạch kia được.



Thật ra thì cũng không có gì ghê gớm.



Quan trọng hơn hết là không thể nhắc chuyện này với ai khác. Cho dù nói cũng méo có thằng nào thèm tin…



Cho nên sự kiện có thể nói là cứu vớt thế giới này đã hoàn toàn đặt trên đầu hắn, cảm giác ấy thật lòng méo dễ chịu chút nào cả. Nhất là khi hiện tại hệ thống còn xuất hiện trục trặc, cướp công năng của hệ thống khác, sau đó mình lại bị hệ thống khác cướp một lần, rồi còn bị khinh bỉ…



Thật buồn bực!



Hơn nữa Tiêu Thần Tâm còn kiếm chuyện cho hắn…



- Thầy ơi. – Tiêu Thần Tâm mặc một chiếc áo ngắn lộ rún, dưới thân mặc một chiếc quần short, đi chân trận, da thịt quả thực là sáng gì mà chói thế là chói lòa con mắt nạm vàng SJC 24K của Trương Tiểu Kiếm. Quan trọng nhất là con nhóc này còn dựa lưng vào cạnh cửa, lắc quả dưa chuột trên tay: - Thầy đang nghĩ gì vậy?



Rồi đặt dưa chuột lên miệng, thè lưỡi liếm, sau đó cắn nhẹ…



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Tiên sư! Con nhóc này biết cách dụ dỗ quá mức cho phép rồi! Không thể tiếp tục quan sát được nữa! Nếu không thì cứng mất!



- Con nhóc xấu xa nhà mày cố ý dụ dỗ anh đúng không? – Trương Tiểu Kiếm đứng dậy kéo Tiêu Thần Tâm tới đặt lên đùi mình: - Hôm nay thầy nhất định phải đánh mông mày!



- Ây dà dà dà dà dà dà! – Tiêu Thần Tâm không chờ cho Trương Tiểu Kiếm ra tay đã vội chạy ra ngoài, vừa chạy vừa cười: - Ha ha ha ha ha thầy bị người ta dụ dỗ rồi đúng không? Dựng lều rồi kìa nha! Ố, hình như hơi nhỏ?



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Trương Tiểu Kiếm nhìn quả dưa chuột, sau đó nghĩ tới mình…



Mẹ kiếp, còn méo bự bằng quả dưa chuột! Thiệt đau nòng!




Dù sao thì hệ thống nhà mình bị mình bắt nạt còn được, nhưng thằng khác dám bắt nạt, bố mày thổi chết mịa nó!



Lại nói, vị diện ma pháp cấp thấp xác thực là không có gì đáng chuẩn bị cả. Một đám quê mùa mà thôi, anh chỉ cần tùy ý qua đó chém cái gì mà máy bay rồi xe tăng các kiểu cũng đủ hù cho tụi nó đần thối mặt rồi đúng không?



- Cứ thế đi! – Trương Tiểu Kiếm trực tiếp chuẩn bị một ít đồ cần dùng tất yếu nhét vào ba lô hệ thống, sau đó búng tay cái chách: - Xuất phát!



Hệ thống:



- Lỗ đen thời không (trục trặc) chuẩn bị mở ra. Bắt đầu đếm ngược thời gian… 10, 9, 8… 3, 2, 1, 0!



Roẹt một phát, Trương Tiểu Kiếm lập tức cảm giác cứ như là ngồi trên tàu lượn tốc độ cao ấy. Lúc hắn mở mắt ra…



Đây là một hang động rất lớn.



Hơi nóng phả ra, khắp nơi xung quanh đều là vàng bạc châu báu!



Quả thực là núi vàng!



Quan trọng nhất là, ở trên ngọn núi xếp bằng vàng bạc châu báu ấy, có một sinh vật cực kỳ khổng lồ đang nằm ngủ, thỉnh thoảng có từng luồng hơi nóng phun ra từ trong lỗ mũi nó.



Nó cứ nằm ở đó, Trương Tiểu Kiếm đứng trước mặt nó, cứ như là chuột với voi ấy.



Ừm, không sai, loài rồng của vị diện ma pháp ---- Một con rồng chân chính!



Trương Tiểu Kiếm: “!!!”



- Hệ thống… - Trương Tiểu Kiếm rất chi là sa mạc lời: - Mày xác định đây là sinh vật ở vị diện ma pháp cấp thấp sao?



Hệ thống:



- Lỗ đen thời không (trục trặc) hình như là truyền tống không được đúng vị trí cho lắm…



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Ý mày là truyền tống sai vị diện đúng không? Sau đó anh mày phải lang thang ở cái vị diện này suốt bảy ngày?



Đậu má! Vào nhầm phó bản rồi phải làm seo bây chừ? Online chờ gấp!