Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 31 : Nhất định phải chết phấn khích, chết chuyên nghiệp!
Ngày đăng: 13:19 30/04/20
- Ah, Kiếm ca. - Bản thân thằng cha Hồng Lôi này không thiếu tiền, hôm nay
đến đây chẳng qua là vì muốn làm thử diễn viên, cho nên hắn mới là người hiếu
kỳ nhất, vừa xem bên kia vừa chọc cánh tay Trương Tiểu Kiếm: - Nhìn kìa nhìn
kìa, cô nàng nữ diễn viên kia còn khá đẹp đấy, tuy rằng thay đồ diễn rồi nhìn
có vẻ quê một cục, nhưng làn da rất trắng, thoạt nhìn ngũ quan cũng ổn, nhất
là dáng người kia, chuẩn!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thằng oắt con, mày có thể có chút lý tưởng được không hả?
- Mày đừng có mơ mộng nữa. - Trương Tiểu Kiếm nhất thời bĩu môi: - Người ta
tốt xấu cũng là diễn viên chính, về sau không chừng sẽ có tương lai tươi sáng
đấy. Loại này chỉ có thể đứng ngắm ở xa, không dễ dàng theo đuổi được đâu!
- Nói cũng đúng. - Hồng Lôi gật đầu: - Lại nói Kiếm ca chẳng lẽ không có ý
tưởng gì sao? Chung quy diễn xuất của anh trâu bò thế mà, tương lai xán lạn!
- Kia đương nhiên rồi! - Trương Tiểu Kiếm quyết đoán lại chém banh nóc: - Chờ
chút mày xem đi, xem anh xây dựng hình mẫu như thế nào!
Lại nói, hiện tại hai thằng này mỗi thằng đều mặc đồ diễn của quân quỷ, đứng ở
chỗ đó chỉ trỏ về phía nữ diễn viên mặc đồ diễn Bát Lộ, chẳng cần cố ý diễn
xuất, vừa thấy đã biết là lũ cặn bã chuẩn bị bắt nạt con gái nhà lành.
Trong phòng live stream ----
“Lén lút dzô thôn, nổ súng… Đừng mà!”
“Vừa thấy liền biết là hai tên quỷ!”
“Chủ phòng đây là biểu diễn bản sắc của ông đúng hông?”
[ Lam Hài Tử Thích Trang Điểm tiến vào phòng live stream. ]
[ U Lam Phủ Nam Tước tiến vào phòng live stream. ]
- Nè, hai người bên kia!
Hai người đang làm live ở đây đâu, không ngờ đạo diễn bên kia lại ngoắc gọi
hai người bọn họ.
- Chính là hai cậu đấy, lại đây lại đây!
Chuyện gì vậy?
Trương Tiểu Kiếm Hồng Lôi nhìn nhau, lúc này Lưu Hải Đào nhanh chóng nhắc nhở
hai người bọn họ:
- Đạo diễn đang gọi các cậu đấy, còn không mau nhanh chóng chạy qua đi! Nhớ
Lưu Hải Đào không hổ là anh em tốt nhiều năm của Hồng Lôi, vội vàng đứng bên
cạnh giới thiệu cho hắn:
- Anh em kia tên là Trương Tiểu Kiếm, diễn quần chúng đó là siêu cấp. Vừa rồi
em mới casting cho hắn, quả thực khiến em sợ hãi, suýt nữa thì cho rằng hắn
chết thật rồi. Một phút đồng hồ luôn! Nằm im trên đất không thở!
- Thật hay giả? - Trịnh đạo nhìn về phía Lưu Hải Đào: - Còn có việc này sao?
Vậy thì về sau lưu ý chút, chờ lát nữa diễn xong gọi hắn đến casting. Nếu thật
không có vấn đề gì thì cho hắn mấy câu lời thoại đi.
Lưu Hải Đào vội vàng tỏ vẻ cảm tạ:
- Cám ơn Trịnh đạo!
Tình tiết tiếp theo cực kỳ đơn giản, mấy người chiến sĩ Bát Lộ quân mai phục
đến gần cửa thành. Lúc này kỹ năng diễn viên quần chúng hoàn mỹ của Trương
Tiểu Kiếm nhất thời bắt đầu phát huy tác dụng. Hắn rõ ràng ngừng lại một chút,
nhíu mày, sau đó duỗi cánh tay ra thật mạnh.
Mấy người khác bị hắn ảnh hưởng, nhất thời cũng đều dừng lại.
“Xoạt…”
Trương Tiểu Kiếm tháo súng xuống, Hồng Lôi là anh em nhiều năm với hắn, lập
tức học theo, đám diễn viên quần chúng theo sau cũng đều tháo súng xuống nắm
chặt.
Trịnh đạo đang nhìn chăm chú vào màn hình, thấy màn ảnh này, hai mắt lập tức
sáng lên:
- Có ý tưởng!
- Đạo diễn! - Giờ phút này một nam diễn viên chính mặc kệ: - Hắn không dựa
theo kịch bản. Ngài xem bọn họ đều tháo súng xuống!
- Đến đến đến, đều lại đây đi! - Trịnh Tiền đạo diễn trầm ngâm một lúc, sau
đó vẫy tay gọi mọi người: - Nhanh lên, nhanh lên!
Mọi người đều toàn bộ quay về.
- Cậu em. - Trịnh Tiền đạo diễn nhìn Trương Tiểu Kiếm: - Vừa rồi cậu diễn
đoạn này, tôi chưa có nói thì phải?
- A? - Trương Tiểu Kiếm nhìn chung quanh, lại nhìn Trịnh đạo, sau đó gãi đầu,
trôi chảy chém gió một phát: - Đúng thế, nhưng bằng kinh nghiệm nhiều năm của
em mà nói, em biểu diễn đoạn vừa rồi tuyệt đối không thành vấn đề!
- Oh? Nói thế nào? - Trịnh đạo cười tủm tỉm hỏi: - Cậu giải thích xem nào?