Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 321 : Lần này, to chuyện rồi!
Ngày đăng: 13:23 30/04/20
Dưới tình huống bình thường thì sóng hấp dẫn của hệ mặt trời nhất định là cực kỳ ổn định.
Nhưng lúc này trong sóng hấp dẫn của hệ mặt trời lại xuất hiện từng đường gợn sóng rõ ràng. Chỉ có một giải thích duy nhất cho dấu hiệu này, đó chính là có một vật thể từ bên ngoài xông vào!
- Chủ nhiệm Triệu, chủ nhiệm Triệu!
Lã Huyên kinh hô:
- Có vấn đề! Sóng dẫn lực trong hệ mặt trời xảy ra rối loạn, số liệu biểu hiện hình như là có một tiểu hành tinh đã tiến vào hệ mặt trời!
- Cái gì?!
Nghe vậy, người trong trung tâm nghiên cứu đều tụ tập lại đây, bảy mồm tám miệng hỏi:
- Tiểu hành tinh tiến vào hệ mặt trời? Sao có thể chứ!
- Tiểu hành tinh có kích cỡ thế nào? Đường kính cỡ 1km không?
- Đừng đùa, nếu tiểu hành tinh có đường kính 1km đến đây thì rất dễ tạo thành tai họa rất lớn đấy!
Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn cũng vội vã chạy tới, gằn giọng:
- Đừng vội, nhanh chóng tính toán xem thử xem kết quả là gì.
- Vâng.
Lúc này Lã Huyên bắt đầu khống chế chiếc máy tính siêu cấp này tính toán dựa theo sự rung chuyển xảy ra của sóng dẫn lực. Khi kết quả tính toán xuất hiện thì tất cả mọi người ở đây đều hít vào ngụm khí lạnh:
- Trời đất ơi!
Dựa theo kết quả tính toán thì đây là một tiểu hành tinh siêu cấp có đường kính lớn nhất chừng 256.8189 km!
- Đây… Đây…
Lã Huyên trừng lớn mắt, nghẹn ngào nói:
- Tiểu hành tinh lớn tới mức này sao?! Rốt cục thì cái thứ đó đến từ đâu vậy?! Xem hướng phi hành của nó, đây là… Địa cầu?!
- Ôi trời ơi!
Mỗi giây 84,526.32587 mét!
Có nghĩa là gì?
Chẳng qua chỉ mới chớp mắt một cái thôi đã đi được hơn 80 km rồi!
Độ dày của tầng khí quyển khoảng chừng hơn 1000 km, với tốc độ của tiểu hành tinh này thì từ khi tiến vào đai khí quyển thì cùng lắm hai mươi mấy giây sẽ đập lên mặt đất!
Nếu một tiểu hành tinh có đường kính cùng lắm là khoảng 10 km va chạm vào địa cầu thì đủ để khiến giống loài tuyệt chủng, lần này lại tới tận 256 km!
- Còn chưa tính ra quỹ đạo sao?
Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn rít gào:
- Tính nhanh lên! Quan trọng nhất là phải tính ra xem quỹ đạo rốt cục có khả năng đụng tới địa cầu hay không? Cho dù chỉ là đi lướt qua thôi cũng đã là một trận tai nạn rồi!
Nhân viên nghiên cứu bên dưới bắt đầu liều mạng tính toán. Tất cả mọi người trong đại sảnh đều đang tính toán tình huống có thể xảy ra. Sau đó khi tất cả mọi người tính toán ra kết quả thì đều đần mặt!
- Chủ… Chủ nhiệm Triệu…
Lã Huyên tính ra kết quả trước tiên khó khăn nói:
- Dựa theo tốc độ hiện nay mà tính thì tiểu hành tinh này sẽ va chạm chính diện với địa cầu. Vị trí ước chừng là… chính giữa Thái Bình Dương…
- Thật… Thật hả?
Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn nghe thấy kết quả này, mồ hôi lạnh lập tức ướt đẫm cả người.
Đây là kết quả tệ nhất.
Một tiểu hành tinh lớn như vậy, nhất là khi tốc độ còn nhanh đến thế thì bất kể nó có va chạm kiểu nào đi nữa thì cũng đủ để hủy diệt cả nhân loại rồi!
Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ là một tiểu hành tinh lớn đến thế, nhân loại có thể làm gì được đây?!
Đạn hạt nhân? Cho dù là đạn hạt nhân thì có tụ tập tất cả đạn hạt nhân trên toàn cầu thì có thể nổ mất độ dày khoảng mười mất ngàn mét đã là hết mức rồi. Nhưng mà đường kính của nó là khoảng hơn hai trăm năm mươi kilomet!
Thế thì còn chơi quái gì nữa?!