Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 348 : Vẫn là người đàn ông chất lượng tốt hiếm có khó tìm như thế!

Ngày đăng: 13:23 30/04/20


Ông biết cái gì.



Em gái trợ lý khinh thường nói:



- Diễn xuất của người ta đã được đạo diễn Trịnh khẳng định rồi. Ông có biết cái gì gọi là diễn xuất không? Huống chi Hồng ca đây chính là người thức tỉnh! Người thức tỉnh có ưu thế lớn cỡ nào? Ông thức tỉnh không? 



- Quy tắc ngầm! Các người đây là quy tắc ngầm!



Triệu Hải Dương kêu to:



- Tôi đẹp trai hơn hắn ta. Các người lại không chịu dùng tôi, nhất định là có mờ ám! Tuy rằng tôi không thức tỉnh nhưng không có nghĩa là tôi không thể thức tỉnh nhé! 



Hồng Lôi: “…”



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Hắn nói lời này, chúng ta nên vui vẻ hay không nên vui vẻ đây? Đây là một vấn đề rất nghiêm túc đấy… 



Lúc này em gái trợ lý cũng đen mặt:



- Ông mù hả? Cho dù quy tắc ngầm mà cũng đi quy tắc ngầm người như vậy á?!



Hồng Lôi: “…” 



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Tiên sư liên quan gì tới bọn tao hả?! Hai đứa mày đừng trò chuyện về đề tài này trước mặt bọn tao được không?!



Thương tổn người khác lắm đó biết không?! 



- Tôi…



Triệu Hải Dương nhìn em gái trợ lý, lại nhìn Trương Tiểu Kiếm. Ừm, hắn cũng suy nghĩ cẩn thận:



- Đúng rồi, cho dù có quy tắc ngầm cũng không thể tìm kiểu này… Nhưng tôi vẫn không phục! Bằng gì mà hắn lại có thể đi thẳng vào? Đoàn phim của các người có mờ ám! Nhất định là có mờ ám! 



Hắn vừa kêu lên như vậy, những diễn viên quần chúng chờ phỏng vấn chung quanh lập tức kêu lên:



- Đúng đấy đúng đấy, có mờ ám! Nếu các người không giải thích rõ ràng thì chúng tôi không casting nữa! Nếu đều nhờ vào quan hệ thì có vào đoàn phim này cũng không có ý nghĩa!



- Chuyện gì chuyện gì? Ồn ào cái gì đấy?! 



Lưu Hải Đào nghe thấy bên này ầm ĩ thì đi tới, vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức mỉm cười:



- Ây dà, Kiếm ca! Lâu quá không gặp lâu quá không gặp. Mấy năm nay cậu bận việc gì thế? Liên lạc không được gì cả. Giờ đã thức tỉnh chưa?
Mọi người gật đầu lia lịa: 



- Trời ơi, đây mới gọi là diễn xuất đó sao? Lợi hại ghê ta! Tuyệt vời quá! Động tác vừa rồi kìa! Chẳng trách lại không được. Hầy, người với người không thể so sánh với nhau được!



Triệu Hải Dương mất hồn mất vía thở dài, buồn bực nói:



- Biết rồi… Biết rồi… 



- Ha ha, vừa rồi tôi diễn ổn chứ?



Trương Tiểu Kiếm lăn lông lốc đứng dậy, động tác cực kỳ lưu loát.



- Đó là đương nhiên rồi. 



Lưu Hải Đào cười ha ha ôm chầm lấy vai hắn nói:



- Kiếm ca, nay có rảnh không?



- Có chứ. 



Trương Tiểu Kiếm cười híp mắt nói:



- Hôm nay là chuyện gì thế? Có chuyện gì tốt à? Hay là diễn thi thể nữa?



Đoàn người cười nói rời đi. Triệu Hải Dương nhìn bóng lưng Trương Tiểu Kiếm, âm thầm nắm chặt tay: “Kiếm ca đúng không? Chờ đến lúc nào đó tôi nhất định sẽ học tập theo anh!” 



Hắn nghĩ vậy, bỗng tỉnh táo, nhìn theo bóng lưng Trương Tiểu Kiếm gọi to:



- Kiếm ca, ê này… Có thể add wechat một chút được không? Sau này tôi sẽ học tập theo anh chăm chỉ!



- Anh hỏi em gái trợ lý đi. 



Trương Tiểu Kiếm cũng không quay đầu lại, tiêu sái giơ tay lên vẫy vẫy:



- Cô ấy biết số điện thoại của tôi đấy.



- Kiếm ca quả thực đẹp trai quá! 



Triệu Hải Dương nhìn bóng lưng Trương Tiểu Kiếm lẩm bẩm.



Lúc này đã là tám giờ tối, dưới ánh sáng ngọn đèn, bóng dáng Trương Tiểu Kiếm dường như trở nên cao lớn bất tận, để lại một hình bóng vĩ ngạn vô tận trong lòng Triệu Hải Dương…



Hết cách rồi, Kiếm ca chính là người đàn ông như gió vậy đó. Cho dù còn chưa thức tỉnh, nhưng vẫn là người đàn ông chất lượng tốt hiếm có khó tìm!