Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 351 : “đại sư buổi tối anh còn cần ấm giường không?!”

Ngày đăng: 13:23 30/04/20


Tiên sư! Cái cô nàng này quả thật là không thể nói lý!



Mày cho rằng anh đây muốn sàm sỡ nên mới sờ đùi mày hả?! Anh là vì giúp mày! Giúp mày nhé mày hiểu không?!



Tưởng đùi nào cũng đụng chạm được vào hai tay của anh đây chắc? 



- Không tin thì thôi.



Trương Tiểu Kiếm liếc Từ Hòa Nhi một phát, cười nói:



- Vốn dĩ nhìn ngũ hành linh khí của cô còn rất đơn giản, ai biết cô lại không tin. Thôi kệ dù sao cũng cùng một đoàn làm phim, nhắc nhở cô một câu vậy, mạng cô ngũ hành vượng hỏa thiếu mộc thiếu thổ, nhật chủ thiên can là hỏa, nhất định phải có thổ trợ giúp, nhưng rất là kỵ kim. Lời đã nói hết, cáo từ! 



Hắn nói rồi ôm quyền như đại hiệp cổ đại vậy, quay lưng chuẩn bị đi, không ngờ còn chưa cất bước đã nghe thấy Từ Hòa Nhi bỗng kêu to:



- Chờ chút!



Trương Tiểu Kiếm quay lại: 



- Sao?



- Sao anh lại nhìn thấy được ngũ hành của tôi?!



Vẻ mặt Từ Hòa Nhi rất kinh sợ: 



- Hình như anh không biết ngày sinh tháng đẻ của tôi mà?!



Chẳng trách cô nàng lại giật mình tới mức này. Nếu là mày mà gặp phải một người chỉ cần liếc nhìn là có thể nói ra ngũ hành của mày thì mày cảm thấy thế nào?



- Bởi vì tôi có thể nhìn thấy dòng chảy linh khí. 



Trương Tiểu Kiếm chậm rãi nói:



- Khí kim trên người cô quá nhiều, tất cả đều tích tụ trên đùi cô, dẫn đến khí lửa với khí nước bên trên đi đến đó thì không thể tuần hoàn không đi xuống được, đương nhiên là không thể thức tỉnh được.



- Tôi… 



Từ Hòa Nhi cắn môi:



- Được! Thế thì tôi thử xem vậy! Tôi chống mắt chờ xem rốt cục anh có thể giúp tôi thức tỉnh được thật hay không!



- Anh rất giữ thành tín đấy biết không? 



Trương Tiểu Kiếm ngồi xổm xuống:



- Đã nói là năm trăm ngàn đấy, không mặc cả.



Với tài sản của Từ Hòa Nhi thì chẳng lẽ còn để ý năm trăm ngàn đó sao? 



Chỉ cần có thể thức tỉnh là được! Bèn nói ngay:



- Được được được, bắt đầu đi!
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”



Bây giờ trang điểm cũng nhanh chóng thế à? Chẳng trách nhà nhà đều cần người thức tỉnh. Quả nhiên là hiệu suất làm việc hoàn toàn không thuộc về một đẳng cấp!



Quá trình trang điểm rất đơn giản. Đầu tiên là vẽ lông mày, sau đó lại vẽ mắt, lại bôi tí son môi, đánh chút má hồng… 



Sau đó Trương Tiểu Kiếm nhìn vào gương, phát hiện rõ ràng là ngũ quan của mình bây giờ với mình lúc trước không có gì khác biệt, nhưng thoạt nhìn lại…



Đậu phộng! Con cờ hó chảnh chọe trong gương này là ai?!



Như Hoa! Là em hả Như Hoa?! 



- Anh gì đó ơi.



Em gái thợ trang điểm ngơ ngác nhìn Trương Tiểu Kiếm, lẩm bẩm:



- Mặt mũi thoát tục mới lạ như anh… Đúng là không nhiều đâu… 



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Có nhất thiết phải khiếp sợ như thế không…



- Cảm ơn đã khen ngợi. 



Trương Tiểu Kiếm vuốt tóc nhẹ nhàng:



- Người ấy, chính là phải sống được khác biệt như thế!



Em gái thợ trang điểm: “…” 



- Thôi để em vẽ thêm cho anh một chút đi.



Em gái thợ trang điểm ngồi xuống trước mặt Trương Tiểu Kiếm, vừa khống chế bút vẽ sửa kiểu lông mày cho hắn vừa tán dóc với hắn:



- Anh trai tên gì thế? Mặt mũi rất… Cá tính đấy. Có thể đóng vai nhân vật phản diện được đấy! 



- Em cũng cảm thấy thế à? Anh cũng thế! Mỗi ngày đều bị mình đánh thức.



Trương Tiểu Kiếm cười ha ha nói:



- Anh tên là Trương Tiểu Kiếm. Còn em? 



- Em là Lý Mi.



Dù sao thì thợ trang điểm cũng là thợ trang điểm, thứ gì chưa từng thấy? Cô còn từng hóa trang cương thi máu đầy mặt ấy chứ, sức miễn dịch max, cười nói:



- Kiếm ca thú vị thật đấy. Add cái wechat đi. Em cảm thấy người có đặc sắc như anh thì đúng là nên chăm sóc kỹ càng một chút. 



Mặt xấu còn có ưu thế này à? Được đấy…