Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 90 : Ah, đồ Tôn con đi đâu thế đồ Tôn?
Ngày đăng: 13:19 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Kỳ Lân? Không thể nào không thể nào! – Long đại sư lắc đầu như trống bỏi: -
Tôi làm theo phương thức sắp đặt Kỳ Lân Tì Hưu linh tinh các thứ mà sư phụ
từng giảng cho tôi nghe, tuyệt đối không thể nào xảy ra vấn đề gì được! Cúng
tế cũng là chân truyền từ sư môn, sao có thể có vấn đề được?
Rốt cục bắt được sơ hở!
Bên cạnh Trần Nhã Đình khoanh tay cười lạnh:
- Lộ đuôi chưa? Đôi Kỳ Lân này á, tôi nói không ngoa đâu, không chỉ có sư phụ
tôi từng xem, không ít bạn bè của ba tôi cũng từng xem rồi. Tất cả mọi người
đều nói không có bất cứ vấn đề gì, sao đến lượt ông lại bảo là không thích
hợp? Cho nên rất rõ ràng, ông chính là thằng lừa đảo! Giả! Đại đệ tử quan môn
của sư môn cái gì đều là giả!
Con nhóc chết tiệt, thật đúng là không quên đối chọi với anh mày!
Nhóc con, nếu là người bình thường có lẽ thật sự không làm gì được mày.
Đáng tiếc, anh mày là người có hệ thống!
Biết hệ thống có nghĩa là gì không?
Có nói mày cũng không hiểu!
Cho nên anh thầm lặng, anh không nói!
- Cô nói không sai. – Trương Tiểu Kiếm cười hì hì nháy mắt với Trần Nhã Đình,
nói: - Tôi đâu có nói cúng tế với sắp đặt Kỳ Lân đồng này có vấn đề gì đâu.
Tôi nói là, đôi Kỳ Lân đồng này, có vấn đề.
Kỳ Lân đồng có vấn đề?
Mấy người Trần Tử Hào liếc nhìn nhau, cuối cùng là Long đại sư lên tiếng:
- Tiểu hữu, cậu nói con Kỳ Lân đồng này, có vấn đề gì? Thật không liên quan
đến cúng tế với bày đặt?
- Đương nhiên. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, nói: - Đầu tiên ấy, đôi Kỳ Lân
đồng này cao sáu mươi sáu centimet, trái đực phải cái, hai mắt đều là đá beryl
màu lục, phỏng chừng giá thành đắt đỏ.
Bên này Trương Tiểu Kiếm vừa nói xong, bên kia đám người Trần Tử Hào đồng thời
gật đầu.
Trương Tiểu Kiếm tiếp tục nói:
- Tiếp theo ấy, sau khi chuyển đôi Kỳ Lân đồng này về nhà, mọi việc trong nhà
của Trần ca bắt đầu không thuận lợi. Vì thế Trần ca lại mời Long đại sư đến hỗ
trợ cúng tế bài trí, tôi nói đúng không?
đôi Kỳ Lân này rồi…
- Vậy… Vậy… - Long đại sư cảm thấy toàn thân không ổn định: - Tiếp theo nên
làm gì bây giờ? Đôi Kỳ Lân đồng này…
Trương Tiểu Kiếm lại lục lọi bên trong, nói:
- Lấy xương rắn ra được là ổn rồi, sau này đảm bảo Trần ca sẽ xuôi gió xuôi
nước, bình an vô sự.
- Thật… Thật sự sao? – Trần Tử Hào nhìn chằm chằm vào đôi Kỳ Lân đồng, vừa
nhìn vừa lau mồ hôi lạnh: - Phù… May mắn may mắn, may có Trương đại sư đến
xem…
Không ngờ hắn vừa nói đến đây, di động đã vang lên.
- Alo, tôi đang bận đây. – Trần Tử Hào tức giận nói: - Có việc gì cứ chờ… Cái
gì?! Cậu nói gì cơ?! Người nợ chúng ta ba mươi triệu lúc trước vừa mới trả
tiền hả?! Hơn nữa là tiền mặt?!
“Điểm số khiếp sợ +8! +9! +11!”
Long đại sư quỳ thẳng xuống đất:
- Sư thúc! Sư thúc xin nhận cúi đầu của sư điệt!
Trương Tiểu Kiếm phất tay nhẹ như mây gió:
- Ai yoo yoo, sư điệt con nhìn con đi, khách khí thế…
Sau đó nhìn sang bên cạnh Trần Nhã Đình:
- Ai yoo, đồ tôn, con nhìn xem… Khụ khụ…
Trần Nhã Đình: “…”
Cô nàng còn muốn phản kháng, nhưng ai biết vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy ba
đôi mắt như muốn giết người ----
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +21 đến từ Trần Nhã Đình!”
Trần Nhã Đình sợ đến mức muốn khóc, ánh mắt ba mẹ thật là đáng sợ! Thật đáng
sợ!
- Sư… Sư thúc tổ… - Trần Nhã Đình cúi đầu, nói nhỏ: - Vừa rồi… Vừa rồi đều là
lỗi của con. Còn… Còn mong sư thúc tổ không trách phạt…
- Được được được. – Trương Tiểu Kiếm cười híp mắt: - Ai yoo đồ tôn, vừa rồi
đều là hiểu lầm, đồ tôn không tin cũng là bình thường. Nhưng mà bây giờ đồ tôn
con cũng nên tin nhỉ… Ah, đồ tôn con đi đâu đấy đồ tôn?
…
…