Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần (Bản Dịch)
Chương 36 : Thật ra Ngụy tổng rất đáng thương
Ngày đăng: 01:42 08/08/20
Lý Phong cảm thấy tính tình của hệ thống thật sự là quá hợp khẩu vị của hắn, thoải mái!
"Ngươi cười cái gì?" Ngụy Tử Bình có chút ngơ ngác, con hàng này không phải kẻ ngu chứ, loại thời điểm này còn có thể cười được?
"Ngươi mới vừa nói nếu như ta ném ngươi ra, ngươi liền làm ta ở thành phố Minh Châu này nửa bước khó đi?" Lý Phong tắt hệ thống, ra vẻ nghiền ngẫm hỏi.
Dù hệ thống không cho nhiệm vụ, hắn cũng muốn ném tên Ngụy Tử Bình này ra ngoài, có hệ thống trong tay, một tên thiếu gia ăn chơi trác táng mà thôi, chả có gì đáng sợ.
Chẳng cần biết ngươi là ai, thích phách lối à, lão tử cho ngươi đẹp mặt!
"Ừ đấy, ngươi có gan thì thử đi, để xem lão tử có thể làm được hay không!" Ngụy Tử Bình cười lạnh không thôi, hắn tuyệt đối không tin Lý Phong dám ra tay với mình, cho Lý Phong mười cái lá gan cũng không dám!
Tô Đồng nhất thời khẩn trương nhìn sang Ngụy Băng Khanh, nói cho cùng tập đoàn Vị Lai cũng là sản nghiệp Ngụy gia, Lý Phong xung đột chính diện với Ngụy Tử Bình rõ ràng là không khôn ngoan, thời điểm này Ngụy tổng hẳn là sẽ ngăn cản hai người xung đột a?
Nhưng làm cho Tô Đồng thất vọng là, Ngụy Băng Khanh vẫn như cũ ngồi ngay ngắn trên ghế, xem ra có chút thờ ơ, đó là bởi vì nàng hiểu thực lực của Lý Phong, dù có phát sinh xung đột thì ăn thiệt thòi chỉ có thể là Ngụy Tử Bình.
Đương nhiên, nàng cũng nghĩ muốn thông qua sự tình lần này để dạy Ngụy Tử Bình một bài học, miễn cho hắn về sau lại chọc phải đại họa càng lớn hơn.
"Tốt, ta đang chờ ngươi làm như vậy đấy." Lý Phong cười lạnh một tiếng, vọt tới trước mặt Ngụy Tử Bình, đưa tay bóp cổ Ngụy Tử Bình!
Nụ cười trên mặt Ngụy Tử Bình trong nháy mắt cứng lại!
Không chờ Ngụy Tử Bình làm ra phản ứng, Lý Phong đã bước từng bước lớn, đẩy hắn đi tới cửa.
"Con mẹ nó mau thả ta ra! Thả ta ra!" Ngụy Tử Bình dùng hai tay hung ác đánh vào cánh tay Lý Phong, đồng thời gót chân không ngừng đạp đất, nỗ lực thoát khỏi, chỉ là tửu sắc đã sớm mài mòn thân thể hắn, sự giãy dụa này căn bản không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì với Lý Phong!
Giờ phút này Ngụy Tử Bình tựa như một con cừu non đợi làm thịt!
Trong sự giãy dụa của Ngụy Tử Bình, Lý Phong đẩy hắn đi tới cửa, sau khi mở cửa ra, cánh tay Lý Phong giương lên ném Ngụy Tử Bình ra ngoài cửa!
Một tiếng trầm đục vang lên, cái mông của Ngụy Tử Bình hung hăng đập xuống đất, hắn trực tiếp kêu đau "AAAAAA” một tiếng.
Lý Phong cũng không thèm nhìn hắn một cái, tiện tay đóng cửa lại, khóa trái, cất bước đi trở về trước bàn làm việc, phủi tay nói: "Giải quyết xong rồi~ "
Cùng lúc đó, thanh âm Chí Linh tỷ tỷ vang lên.
"Đinh, chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ hoàn thành, đang tiến hành khen thưởng. . ."
"Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm, 500 điểm tích lũy."
Ngụy Băng Khanh: ". . ."
Không phải chứ. . . Bản ý của nàng chỉ là muốn Lý Phong đuổi Ngụy Tử Bình ra khỏi văn phòng, nói "ném" cũng chỉ là một loại biểu đạt nói quá mà thôi, nhưng mà ai biết Lý Phong thật sự ném Ngụy Tử Bình ra ngoài! Có cần thành thật như vậy không a?
Tô Đồng cũng ngơ ngác, thanh niên này thật lớn mật a. Đây chính là đại thiếu gia ăn chơi trác táng nổi danh thành phố Minh Châu, tại sao Lý Phong dám ném hắn ra ngoài?
Đúng lúc này, tiếng đập cửa bụp bụp vang lên, đồng thời còn có tiếng rống giận dữ của Ngụy Tử Bình truyền đến: ", Ngụy Băng Khanh, ngươi để cho một ngoại nhân đến bắt nạt đệ đệ ngươi à? Ta sẽ nói cho cha mẹ ta biết, để cho bọn họ tới tìm ngươi tính toán sổ sách! Còn có ngươi, thằng chó Lý Phong kia, ngươi cứ chờ đấy cho lão tử, lão tử sẽ giết chết ngươi!"
Khóe miệng Lý Phong giật một cái, cái đánh giá với Ngụy Tử Bình lại hạ xuống một cấp bậc, đã bao nhiêu tuổi rồi, vậy mà đụng chút chuyện đã về tìm cha mẹ, người anh em này không phải còn chưa dứt sữa chứ?
Ngụy Băng Khanh ưu tú như vậy, tại sao lại có một đứa em họ ngu ngốc như thế? Chẳng lẽ do gene tốt của Ngụy gia đều đã bị nàng một mình chiếm lấy?
Còn uy hiếp của Ngụy Tử Bình. . . Ha ha, Lý Phong trực tiếp xem nhẹ.
"Lý Phong, ngươi làm rất tốt, đây là hợp đồng của ngươi, không có vấn đề thì hãy ký tên vào, sau đó ta sẽ nói Tô Đồng dẫn ngươi đi làm thủ tục nhận chức." Ngụy Băng Khanh thống khổ xoa xoa cái trán, bất đắc dĩ nói.
Dù sao mệnh lệnh ném Ngụy Tử Bình ra ngoài là do nàng nói, nàng ngoại trừ khích lệ Lý Phong ra còn có thể nói cái gì, chẳng lẽ lại trách hắn?
"Ngụy tổng, vậy ta. . ." Tô Đồng chần chờ mở miệng, hiện tại nàng sẽ được an bài thế nào a?
"Tử Bình là vì ngươi mới đến đây gây sự đúng không?" " Ngụy Băng Khanh thở dài, chậm rãi nói.
Nàng biết Ngụy Tử Bình muốn theo đuổi Tô Đồng, mà tỷ tỷ là nàng cũng hi vọng Tô Đồng có thể trợ giúp Tử Bình quay đầu làm lại, cho nên mới cung cấp cho Ngụy Tử Bình một số trợ giúp, tỉ như trước đó tiết lộ cho hắn biết Tô Đồng đi ra ngoài để đón nhân viên mới.
"Ngươi cười cái gì?" Ngụy Tử Bình có chút ngơ ngác, con hàng này không phải kẻ ngu chứ, loại thời điểm này còn có thể cười được?
"Ngươi mới vừa nói nếu như ta ném ngươi ra, ngươi liền làm ta ở thành phố Minh Châu này nửa bước khó đi?" Lý Phong tắt hệ thống, ra vẻ nghiền ngẫm hỏi.
Dù hệ thống không cho nhiệm vụ, hắn cũng muốn ném tên Ngụy Tử Bình này ra ngoài, có hệ thống trong tay, một tên thiếu gia ăn chơi trác táng mà thôi, chả có gì đáng sợ.
Chẳng cần biết ngươi là ai, thích phách lối à, lão tử cho ngươi đẹp mặt!
"Ừ đấy, ngươi có gan thì thử đi, để xem lão tử có thể làm được hay không!" Ngụy Tử Bình cười lạnh không thôi, hắn tuyệt đối không tin Lý Phong dám ra tay với mình, cho Lý Phong mười cái lá gan cũng không dám!
Tô Đồng nhất thời khẩn trương nhìn sang Ngụy Băng Khanh, nói cho cùng tập đoàn Vị Lai cũng là sản nghiệp Ngụy gia, Lý Phong xung đột chính diện với Ngụy Tử Bình rõ ràng là không khôn ngoan, thời điểm này Ngụy tổng hẳn là sẽ ngăn cản hai người xung đột a?
Nhưng làm cho Tô Đồng thất vọng là, Ngụy Băng Khanh vẫn như cũ ngồi ngay ngắn trên ghế, xem ra có chút thờ ơ, đó là bởi vì nàng hiểu thực lực của Lý Phong, dù có phát sinh xung đột thì ăn thiệt thòi chỉ có thể là Ngụy Tử Bình.
Đương nhiên, nàng cũng nghĩ muốn thông qua sự tình lần này để dạy Ngụy Tử Bình một bài học, miễn cho hắn về sau lại chọc phải đại họa càng lớn hơn.
"Tốt, ta đang chờ ngươi làm như vậy đấy." Lý Phong cười lạnh một tiếng, vọt tới trước mặt Ngụy Tử Bình, đưa tay bóp cổ Ngụy Tử Bình!
Nụ cười trên mặt Ngụy Tử Bình trong nháy mắt cứng lại!
Không chờ Ngụy Tử Bình làm ra phản ứng, Lý Phong đã bước từng bước lớn, đẩy hắn đi tới cửa.
"Con mẹ nó mau thả ta ra! Thả ta ra!" Ngụy Tử Bình dùng hai tay hung ác đánh vào cánh tay Lý Phong, đồng thời gót chân không ngừng đạp đất, nỗ lực thoát khỏi, chỉ là tửu sắc đã sớm mài mòn thân thể hắn, sự giãy dụa này căn bản không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì với Lý Phong!
Giờ phút này Ngụy Tử Bình tựa như một con cừu non đợi làm thịt!
Trong sự giãy dụa của Ngụy Tử Bình, Lý Phong đẩy hắn đi tới cửa, sau khi mở cửa ra, cánh tay Lý Phong giương lên ném Ngụy Tử Bình ra ngoài cửa!
Một tiếng trầm đục vang lên, cái mông của Ngụy Tử Bình hung hăng đập xuống đất, hắn trực tiếp kêu đau "AAAAAA” một tiếng.
Lý Phong cũng không thèm nhìn hắn một cái, tiện tay đóng cửa lại, khóa trái, cất bước đi trở về trước bàn làm việc, phủi tay nói: "Giải quyết xong rồi~ "
Cùng lúc đó, thanh âm Chí Linh tỷ tỷ vang lên.
"Đinh, chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ hoàn thành, đang tiến hành khen thưởng. . ."
"Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm, 500 điểm tích lũy."
Ngụy Băng Khanh: ". . ."
Không phải chứ. . . Bản ý của nàng chỉ là muốn Lý Phong đuổi Ngụy Tử Bình ra khỏi văn phòng, nói "ném" cũng chỉ là một loại biểu đạt nói quá mà thôi, nhưng mà ai biết Lý Phong thật sự ném Ngụy Tử Bình ra ngoài! Có cần thành thật như vậy không a?
Tô Đồng cũng ngơ ngác, thanh niên này thật lớn mật a. Đây chính là đại thiếu gia ăn chơi trác táng nổi danh thành phố Minh Châu, tại sao Lý Phong dám ném hắn ra ngoài?
Đúng lúc này, tiếng đập cửa bụp bụp vang lên, đồng thời còn có tiếng rống giận dữ của Ngụy Tử Bình truyền đến: ", Ngụy Băng Khanh, ngươi để cho một ngoại nhân đến bắt nạt đệ đệ ngươi à? Ta sẽ nói cho cha mẹ ta biết, để cho bọn họ tới tìm ngươi tính toán sổ sách! Còn có ngươi, thằng chó Lý Phong kia, ngươi cứ chờ đấy cho lão tử, lão tử sẽ giết chết ngươi!"
Khóe miệng Lý Phong giật một cái, cái đánh giá với Ngụy Tử Bình lại hạ xuống một cấp bậc, đã bao nhiêu tuổi rồi, vậy mà đụng chút chuyện đã về tìm cha mẹ, người anh em này không phải còn chưa dứt sữa chứ?
Ngụy Băng Khanh ưu tú như vậy, tại sao lại có một đứa em họ ngu ngốc như thế? Chẳng lẽ do gene tốt của Ngụy gia đều đã bị nàng một mình chiếm lấy?
Còn uy hiếp của Ngụy Tử Bình. . . Ha ha, Lý Phong trực tiếp xem nhẹ.
"Lý Phong, ngươi làm rất tốt, đây là hợp đồng của ngươi, không có vấn đề thì hãy ký tên vào, sau đó ta sẽ nói Tô Đồng dẫn ngươi đi làm thủ tục nhận chức." Ngụy Băng Khanh thống khổ xoa xoa cái trán, bất đắc dĩ nói.
Dù sao mệnh lệnh ném Ngụy Tử Bình ra ngoài là do nàng nói, nàng ngoại trừ khích lệ Lý Phong ra còn có thể nói cái gì, chẳng lẽ lại trách hắn?
"Ngụy tổng, vậy ta. . ." Tô Đồng chần chờ mở miệng, hiện tại nàng sẽ được an bài thế nào a?
"Tử Bình là vì ngươi mới đến đây gây sự đúng không?" " Ngụy Băng Khanh thở dài, chậm rãi nói.
Nàng biết Ngụy Tử Bình muốn theo đuổi Tô Đồng, mà tỷ tỷ là nàng cũng hi vọng Tô Đồng có thể trợ giúp Tử Bình quay đầu làm lại, cho nên mới cung cấp cho Ngụy Tử Bình một số trợ giúp, tỉ như trước đó tiết lộ cho hắn biết Tô Đồng đi ra ngoài để đón nhân viên mới.