Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần (Bản Dịch)
Chương 43 : Chủ mưu sau màn(2)
Ngày đăng: 01:42 08/08/20
Không phải chứ. . . Là 5 đánh 1 a, chúng ta còn đang đổ mồ hôi lạnh thay ngươi, làm sao lại thành ngươi bắt nạt 5 người họ rồi?
Lúc đầu còn tưởng ngươi là thóc, ai ngờ ngươi chính là con gà chúa a. Cái thao tác này quả thật chưa từng thấy. Có cần trâu bò như vậy không anh hai?
Tô Đồng kinh hãi che miệng, tâm tình phức tạp không gì sánh được, ở trung tâm mua sắm liều mạng tiêu tiền, ở văn phòng tổng giám đốc ném Ngụy Tử Bình ra ngoài, ở trong phòng trợ lý xoa bóp chân cho nàng, đi tới quầy hàng ven đường hành hung tiểu lưu manh kiếm chuyện. . .
Trời ạ, nàng và Lý Phong từ khi quen nhau đến giờ chưa đủ một ngày đã phát sinh nhiều chuyện như vậy, phim truyền hình cũng không dám diễn như thế a!
Cho nên mới nói, nàng cùng Lý Phong rốt cục là hữu duyên, hay là oan gia khắc mệnh nhau?
Phùng Hổ ở phía đối diện cũng ngơ ngác, ta XXX con mẹ nó chứ, vãi nồi thật, cái tình huống này là sao, vì lí do gì đám tiểu đệ yếu như vậy, đúng là một đám ô hợp cùi bắp!
Hiện tại xảy ra vấn đề, hắn nên tiếp tục giả vờ hay không, hay là nên trực tiếp nhận sai? Độc giả đang xem hãy mau chỉ giáo bằng cách comment donate ở dưới, rất cấp bách a!
Ở trong chiếc Ferrari 488 bên đường, Ngụy Tử Bình đang vừa hút xì gà vừa rung đùi, đồng thời tưởng tượng xem đợi chút nữa nên lấy tư thế gì để kết thúc chiến đấu, thì đột nhiên lại nhìn thấy Lý Phong đánh ngã năm tên tiểu đệ của Phùng Hổ!
"Cái con mẹ nó chứ. . ." Ngụy Tử Bình bị dọa đến làm mức xì gà rớt xuống đùi, lập tức cái quần bị đốt ra một cái lỗ thủng lớn!
"Ngươi vừa nói muốn làm gì ta cơ?" Lý Phong đi đến trước mặt Phùng Hổ, lông mày nhướng lên một cái, ra vẻ nghiền ngẫm hỏi.
"Người anh em, có chuyện gì thì mình từ từ nói, rất nhiều người đang nhìn đấy." Phùng Hổ cười lớn một tiếng, sau đó run rẩy nói.
"Ngươi không phải Bá Vương Đao sao, đao ra tất tóe máu sao, mau lấy đao của ngươi ra, để cho ta tăng trưởng thêm kiến thức một chút." Lý Phong cười lạnh, con mẹ ngươi, nhân vật phụ mà thích tỏ vẻ à, tỏ vẻ nữa đi cho lão tử xem!
"Ta. . . Ta lúc đó chỉ là thổi phồng thôi, lão đại của ta mới là Bá Vương Đao, người anh em, coi như là nể mặt lão đại ta, ngươi tha cho ta một lần, có được không?" Sắc mặt Phùng Hổ nhăn nhó, nói ra tình hình thực tế.
Vừa rồi bọn họ nói những lời kia, chỉ là muốn dùng khí thế áp đảo Lý Phong mà thôi, Bá Vương Đao chính thức là lão đại của thành Đông, tồn tại cùng một cấp bậc với Tống Uyển Quân, Hàn Chấn.
"Muốn ta buông tha cho ngươi cũng được, nhưng ngươi nhất định phải nói cho ta biết là ai bảo ngươi tìm ta gây phiền phức." Lý Phong vỗ vỗ bả vai Phùng Hổ, nghiêm túc nói.
"Cái...cái gì? Ta nghe mà không hiểu ý ngươi." Trong đầu Phùng Hổ như có sấm sét đùng đoàng nổ vang, vì sao Lý Phong biết hắn được người khác sai bảo, hắn căn bản không lộ ra sơ hở a!
"Từ lúc ta đi ra khỏi tập đoàn Vị Lai, các ngươi đã bắt đầu theo dõi ta, hơn nữa từ trước khi các ngươi ngồi xuống đã nhìn chằm chằm ta, đừng có giấu diếm nữa, nói ra kẻ chủ mưu còn có thể bớt đi chút nỗi khổ da thịt, nếu không thì. . . Hừ!"
Lý Phong mặc dù chưa được huấn luyện phản trinh sát, nhưng đám người Phùng Hổ cũng không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, bọn họ gần như là nghênh ngang đi theo sau lưng Lý Phong, Lý Phong làm sao lại nhìn không ra vấn đề?
Hắn chưa từng thấy Phùng Hổ, Phùng Hổ không có khả năng vô duyên vô cớ tìm hắn để gây sự, như vậy vấn đề là. . . Là ai sai bảo Phùng Hổ, Cao Khôn sao? Hay là. . . Ngụy Tử Bình?
Đúng lúc này, thanh âm của Chí Linh tỷ tỷ đột nhiên vang lên: "Đinh, kí chủ, ngài có nhiệm vụ mới, có muốn lập tức xem xét?"
"Xem xét!"
"Nhiệm vụ: Chủ mưu sau màn "
"Mục tiêu: Tìm ra người sai bảo Phùng Hổ, đồng thời cho hắn một cái giáo huấn sâu sắc."
"Khen thưởng: 100 điểm kinh nghiệm, 1000 điểm tích lũy."
Lúc đầu còn tưởng ngươi là thóc, ai ngờ ngươi chính là con gà chúa a. Cái thao tác này quả thật chưa từng thấy. Có cần trâu bò như vậy không anh hai?
Tô Đồng kinh hãi che miệng, tâm tình phức tạp không gì sánh được, ở trung tâm mua sắm liều mạng tiêu tiền, ở văn phòng tổng giám đốc ném Ngụy Tử Bình ra ngoài, ở trong phòng trợ lý xoa bóp chân cho nàng, đi tới quầy hàng ven đường hành hung tiểu lưu manh kiếm chuyện. . .
Trời ạ, nàng và Lý Phong từ khi quen nhau đến giờ chưa đủ một ngày đã phát sinh nhiều chuyện như vậy, phim truyền hình cũng không dám diễn như thế a!
Cho nên mới nói, nàng cùng Lý Phong rốt cục là hữu duyên, hay là oan gia khắc mệnh nhau?
Phùng Hổ ở phía đối diện cũng ngơ ngác, ta XXX con mẹ nó chứ, vãi nồi thật, cái tình huống này là sao, vì lí do gì đám tiểu đệ yếu như vậy, đúng là một đám ô hợp cùi bắp!
Hiện tại xảy ra vấn đề, hắn nên tiếp tục giả vờ hay không, hay là nên trực tiếp nhận sai? Độc giả đang xem hãy mau chỉ giáo bằng cách comment donate ở dưới, rất cấp bách a!
Ở trong chiếc Ferrari 488 bên đường, Ngụy Tử Bình đang vừa hút xì gà vừa rung đùi, đồng thời tưởng tượng xem đợi chút nữa nên lấy tư thế gì để kết thúc chiến đấu, thì đột nhiên lại nhìn thấy Lý Phong đánh ngã năm tên tiểu đệ của Phùng Hổ!
"Cái con mẹ nó chứ. . ." Ngụy Tử Bình bị dọa đến làm mức xì gà rớt xuống đùi, lập tức cái quần bị đốt ra một cái lỗ thủng lớn!
"Ngươi vừa nói muốn làm gì ta cơ?" Lý Phong đi đến trước mặt Phùng Hổ, lông mày nhướng lên một cái, ra vẻ nghiền ngẫm hỏi.
"Người anh em, có chuyện gì thì mình từ từ nói, rất nhiều người đang nhìn đấy." Phùng Hổ cười lớn một tiếng, sau đó run rẩy nói.
"Ngươi không phải Bá Vương Đao sao, đao ra tất tóe máu sao, mau lấy đao của ngươi ra, để cho ta tăng trưởng thêm kiến thức một chút." Lý Phong cười lạnh, con mẹ ngươi, nhân vật phụ mà thích tỏ vẻ à, tỏ vẻ nữa đi cho lão tử xem!
"Ta. . . Ta lúc đó chỉ là thổi phồng thôi, lão đại của ta mới là Bá Vương Đao, người anh em, coi như là nể mặt lão đại ta, ngươi tha cho ta một lần, có được không?" Sắc mặt Phùng Hổ nhăn nhó, nói ra tình hình thực tế.
Vừa rồi bọn họ nói những lời kia, chỉ là muốn dùng khí thế áp đảo Lý Phong mà thôi, Bá Vương Đao chính thức là lão đại của thành Đông, tồn tại cùng một cấp bậc với Tống Uyển Quân, Hàn Chấn.
"Muốn ta buông tha cho ngươi cũng được, nhưng ngươi nhất định phải nói cho ta biết là ai bảo ngươi tìm ta gây phiền phức." Lý Phong vỗ vỗ bả vai Phùng Hổ, nghiêm túc nói.
"Cái...cái gì? Ta nghe mà không hiểu ý ngươi." Trong đầu Phùng Hổ như có sấm sét đùng đoàng nổ vang, vì sao Lý Phong biết hắn được người khác sai bảo, hắn căn bản không lộ ra sơ hở a!
"Từ lúc ta đi ra khỏi tập đoàn Vị Lai, các ngươi đã bắt đầu theo dõi ta, hơn nữa từ trước khi các ngươi ngồi xuống đã nhìn chằm chằm ta, đừng có giấu diếm nữa, nói ra kẻ chủ mưu còn có thể bớt đi chút nỗi khổ da thịt, nếu không thì. . . Hừ!"
Lý Phong mặc dù chưa được huấn luyện phản trinh sát, nhưng đám người Phùng Hổ cũng không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, bọn họ gần như là nghênh ngang đi theo sau lưng Lý Phong, Lý Phong làm sao lại nhìn không ra vấn đề?
Hắn chưa từng thấy Phùng Hổ, Phùng Hổ không có khả năng vô duyên vô cớ tìm hắn để gây sự, như vậy vấn đề là. . . Là ai sai bảo Phùng Hổ, Cao Khôn sao? Hay là. . . Ngụy Tử Bình?
Đúng lúc này, thanh âm của Chí Linh tỷ tỷ đột nhiên vang lên: "Đinh, kí chủ, ngài có nhiệm vụ mới, có muốn lập tức xem xét?"
"Xem xét!"
"Nhiệm vụ: Chủ mưu sau màn "
"Mục tiêu: Tìm ra người sai bảo Phùng Hổ, đồng thời cho hắn một cái giáo huấn sâu sắc."
"Khen thưởng: 100 điểm kinh nghiệm, 1000 điểm tích lũy."