Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 100 : Cực hạn
Ngày đăng: 16:49 19/04/20
Dã cẩu bay ngược mà ra, trong miệng không ngừng thổ huyết.
Triệu Vô Cực trước giả vờ xông tới cùng nó chính diện va chạm, sau lại đột nhiên bộc phát Ngũ Quỷ mật tịch tốc độ tăng cao từ bên cạnh của nó xuất hiện đánh một chưởng toàn lực, tất cả những thứ này chỉ là trong nháy mắt sự việc.
Triệu Vô Cực bây giờ đang đứng tại chỗ thở phì phò, cánh tay phải hơi buông thõng xuống, máu tươi không ngừng chảy ra.
Sắc mặt hắn có chút ửng hồng do vận công quá độ, rất nhanh liền trắng đi do mất máu.
Triệu Vô Cực không dám lãnh đạm, lập tức lấy ra sinh nhục tán bôi lên cánh tay cùng đan dược chữa thương ném vào miệng, cẩn thận tỉ mỉ hồi phục thương thế cùng chiến lực.
Còn tại sao hắn không thừa nước xông lên, việc này đã có Từ Tiểu Bạch lo lắng.
Dã cẩu bay ngược, Từ Tiểu Bạch cũng đã như một làn gió xuất hiện bên cạnh nó, lập tức sử xuất ra kiếm chiêu của mình:
“ Lăng Vân kiếm pháp - xuyên vân nhất kích! ”
Xuyên vân nhất kích chính là một thức đâm thẳng cơ sở kiếm chiêu mà thôi, nhưng của Từ Tiểu Bạch đâm thẳng cũng không phải là đơn thuần đâm thẳng.
Hắn vận dụng nội công thúc dục trong cơ thể cơ bắp để cho cơ bắp trong nháy mắt có thể bộc phát ra sức mạnh to lớn nhất, nội công tập hợp ở cả cánh tay khiến tốc độ công kích nhanh chóng thế tới thẳng tắp không thể bị bẻ gãy, quang trọng nhất là kiếm chiêu này cần Từ Tiểu Bạch một lòng chuyên tâm đâm thẳng, loại bỏ hết tạp niệm.
Trong lòng hắn chỉ còn lại muốn đâm ra một kiếm thẳng tắp này mà thôi.
Bởi vậy kiếm chiêu này cũng không hề đơn giản, Từ Tiểu Bạch xuất kiếm như u linh, kiếm của hắn trong nháy mắt lập tức bộc phát ra tốc độ kinh người, phá không mà tới đâm thẳng vào dã cẩu bụng.
Phốc!
Từ Tiểu Bạch lợi kiếm lúc này lập tức phát huy tác dụng, dã cẩu cho dù thân thể cường hoành cũng bị hắn ở trên bụng chọc ra một cái lỗ máu.
Đáng tiếc, dã cẩu cũng không phải một cái chịu chết thú. nó lập tức vặn vẹo cơ thể tăng nhanh tốc độ tránh lui, đồng thời rút ra được bản thân khỏi kiếm của Từ Tiểu Bạch, tránh bị hắn hoành trảm một cái kéo ra một đường vết thương rộng hơn.
Từ Tiểu Bạch thấy vậy không dám truy đuổi, dã cẩu đã từ trong cơn đau đớn tỉnh lại, chiến lực trở về, hắn vừa rồi muốn mở rộng vết thương ý nghĩ đã thất bại, bởi vậy nhanh chóng lùi thân, chiến trường vẫn là Triệu Vô Cực tới làm chủ.
Triệu Vô Cực cũng là tranh thủ khoảng thời gian này cầm máu cùng bình phục nội lực tán loạn trong cơ thể, sắc mặt hắn huyết sắc đã trở lại, sẵn sàng ứng chiến.
Dã cẩu từ trên mặt đất đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực. tên nhân loại này vậy mà mạnh vượt qua nó suy nghĩ, không ngờ có thể đả thương được tới nó.
Nó vốn nghĩ dùng thực lực của mình chính là cảnh giới nghiền ép nên không chút e ngại xuất hiện trước mặt bọn họ công khai tác chiến, không ngờ lại bị đối phương vừa rồi trong nháy mắt biến mất sau đó đánh thương.
May mắn đối thủ một kích vừa rồi chỉ là kích thương nó mà chưa phải trọng thương, nếu không bị tên mặt trắng nhân loại kia một kiếm chọc xuyên bụng còn mở ra nội tạng, vậy thì không thể sổng nổi.
Ánh mắt căm thù nhìn lấy Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực có thể cảm thấy từ đôi huyết đồng của nó tràn ra căm thù, phẫn nộ, cùng thị huyết.
Nó tức giận đã tới đỉnh cao, lập tức muốn ăn tươi nuốt sống Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh, vốn hai bên là không chết không thôi cục diện, nếu đã phẫn nộ thì cứ phẫn nộ thôi, phẫn nộ có thể làm ngươi mạnh lên, nhưng cũng có thể làm ngươi mất đi tỉnh táo cần thiết, dẫn tới phản ứng chậm lụt hơn rất nhiều.
Gâu!
Dã cẩu sủa to một tiếng, lập tức hướng Triệu Vô Cực xông tới.
Triệu Vô Cực vừa rồi đánh ra một kích toàn lực Thiên Địa Tinh biến chưởng, hắn đã dùng tới hai vòng âm dương hoàn, nhưng đối phương cũng không bị quá trọng thương bao nhiêu, hắn đối với việc này cảm giác thật trầm trọng.
Là cảnh giới áp chế quá lợi hại, hơn nữa đối phương nhục thân mạnh mẽ khiến hắn đánh vào cũng không dễ chịu gì.
Tới lúc này hắn còn cảm thấy được cổ tay nhận lại một cỗ phản chấn lực khiến cổ tay hơi nhức nhối khó chịu, có thể ảnh hưởng tới chiến đấu sau này.
Triệu Vô Cực cung không biến dã cẩu cũng cảm thấy xương sống lưng phần bụng cũng đang nhức nhối vô cùng, nó bây giờ tính linh hoạt đã giảm mạnh.
Cả hai bên đều mang thương trong người, nhưng đều cố tỏ ra bản thân không hề hấn gì, vô cùng ăn ý.
Đối với thú loại mà nói, chỉ cần tỏ ra mềm yếu một chút cũng có thể bị đối thủ dồn đánh tới chết.
Triệu Vô Cực thì trước giờ không hề tỏ ra yếu thế trước bất kì đối thủ nào, đó cũng không phải phong cách của hắn.
Nếu có một ngày hắn làm vậy, chính là đang dụ dỗ đối phương vào bẫy rập mà thôi!
Đương nhiên để nói rõ ai trong hai người bọn hắn có lợi thế hơn, đương nhiên là Triệu Vô Cực.
Hắn cảm giác như đang có ai bóp chặt lấy tim hắn, cảm thấy nghẹt thở tới cực hạn.
Đừng quên Thiên Địa Tinh biến chưởng là một môn chưởng pháp cho phép người sử dụng vượt cấp khiêu chiến, mỗi chưởng đều là đánh ra toàn bộ thực lực của bản thân.
Điều kiện sử dụng nó chính là cơ thể làm chính nội lực làm phụ.
Triệu Vô Cực liên tục đánh ba lần siêu phụ tải cơ thể hắn lúc này không chỉ cánh tay, mà cả cơ thể đang điên cuồng truyền tới cảm giác đau đớn, như muốn nứt toác ra vậy.
Triệu Vô Cực chỉ cảm thấy đau đến như muốn chết đi, nếu hắn muốn so sánh có thể dùng Thiên ma giải thể đại pháp để so sánh độ đau đớn của hắn lúc này.
Tay run lập cập, Triệu Vô Cực từ nhẫn trữ vật nhanh chóng lấy ra đan dược, sau đó lập tức đổ vào mồm.
Hắn cố gắng bình tĩnh đứng yên để dược lực có thể phát huy ra, giúp hắn chữa khỏi.
Triệu Vô Cực trong cơ thể dược lực lưu chuyển không ngừng giúp hắn chữa khỏi kinh mạch cùng nội phủ tổn thương, cũng đang giúp hắn nhanh chóng khôi phục nội công.
Triệu Vô Cực không dám loạn động, chỉ có thể đứng yên tại chỗ vận chuyển lên Tử Hà Bất Diệt thần công.
Đối với hắn bây giờ, chỉ cần vận động một chút nhỏ mà thôi, hắn đều sẽ cảm giác như đau đớn xe tim gan vậy.
May mắn Tử Hà Bất Diệt thần công chủ chữa nội thương, sức khôi phục cũng là cực kì cường hãn.
Triệu Vô Cực không tốn bao nhiêu thời gian, hắn đã bắt đầu cảm nhận được lại nội công lưu chuyển trong người.
Tuy là vô cùng nhỏ bé nhưng ít ra cũng đã bổ sung được nội công khô cạn của hắn vấn đề.
Bên kia Từ Tiểu Bạch hết sạch nội công giống như một cái phàm nhân đang cẩn thận quan sát tình hình chiến đấu.
Hắn bùng nổ kiếm chiêu, chỉ có thể một lần bùng nổ. sau đó chính là phế vật một cái.
Mà Triệu Vô Cực chính là một lần bùng nổ ba phát hai bên chênh lệch quá lớn, không thể so sánh được.
Tất nhiên hắn bùng nổ xong cũng là có trả giá, nhìn Triệu Vô Cực một thân thảm hề hề là có thể thấy rõ.
Từ Tiểu Bạch rất là chú ý cái kia xương cổ tay lộ ra ngoài của hắn, nhìn vô cùng sấm nhân, nhưng đủ thấy được hắn chiến đấu có bao nhiêu nguy hiểm.
Triệu Vô Cực dựa vào Tử Hà Bất Diệt thần công nội công liên miên bất tuyệt đặc tính cùng chữa trị nội thương cực kì cường hãn đặc tính rất nhanh liền hơi có chút khôi phục lại, trên mặt hắn đã khôi phục lại một tí xíu màu máu. đương nhiên là chỉ một tí xíu, cả gương mặt vẫn là trắng bệch.
Cánh tay phải của hắn gần như đã mất cảm giác, Triệu Vô Cực chỉ có thể dùng tay trái run run mở ra nắp bình ngọc, đưa đan dược đổ vào trong miệng.
Đây đã là lần thứ hai hắn phải sử dụng chữa thương đan. từ trước đến nay hắn chưa bao giờ bị ép tới mức như vậy, sức cùng lực kiệt không hề có chút dư lực nào.
May mắn Tử Hà Bất Diệt thần công đã giúp hắn rất nhanh tiêu hóa đan dược dược lực chuyển hóa thành nội công cùng huyết khí, Triệu Vô Cực lúc này mới đỡ hơn một chút.
Hắn vội vàng lấy ra thật nhiều sinh nhục tán rắc mạnh lên cánh tay, sinh nhục tán vừa tiếp xúc với máu lập tức như là nước sôi lên, sủi bọt, không ngừng có thịt mới lúc nhúc từ đó sinh ra.
Đương nhiên cũng không phải là dựa vào sức mạnh của sinh nhục tán mà làm được, Triệu Vô Cực cảm giác được hắn tinh hoa sinh mệnh bởi vì chữa thương mà đang trôi đi.
Đây chính là mẫu thân hắn nói cùng người ác liệt chiến đấu mà mất đi tinh hoa sinh mệnh sao?
Triệu Vô Cực hơi sợ hãi, hắn không muốn sau này bị lùn một chút nào.
Nhưng nếu không đánh, hắn hẳn là chết! lùn mà được sống so với chết còn mạnh hơn!
Không đúng, hắn có thể chạy, nhưng Triệu Vô Cực sợ hắn nếu chạy Từ Tiểu Bạch cũng sẽ phải chết thay hắn, hắn lương tâm sẽ không được yên.
Như vậy đối với hắn tu đạo vô cùng bất lợi, là một cái lớn lỗ hổng.
Triệu Vô Cực từ trước tới nay làm việc đều không thẹn với lòng, hắn không muốn bởi một chút nguy hiểm liền vi phạm điều này.
Bên kia dã cẩu bị đánh cho trọng thương đầy mình, nó vô cùng chật vật bay ra, đập trúng một gốc cây, đánh cho gốc cây ầm ầm rung lên, sau đó rơi xuống.
Lá cây như là loạn vũ từ trên cây bay múa mà xuống rơi lên người dã cẩu.
Dã cẩu vẫn chưa hề chết đi, nó dựa vào yêu tộc sinh mệnh lực cường đại mà vẫn còn thoi thóp còn sống, nhưng thở vào thì ít mà thở ra thì nhiều.