Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1037 : Hồi sinh

Ngày đăng: 16:58 19/04/20


Triệu Vô Cực nằm liệt trên mặt đất, trong lòng nghi hoặc.



Nếm huyết? Đồng dạng sát thương?



Chậc, cái này thần thông có chút khó chơi a!



Nếu hắn nói là thật, vậy Huyền Kính Đạo nếu không muốn cùng người nào đại chiến, chỉ cần chiếm được một giọt máu của đối phương hắn liền đứng ở thế bất bại.



Đối thủ không dám đả thương hắn vì sợ chính mình cũng theo đó liền treo, bởi vậy hắn thần thông kể ra cũng rất thực dụng cũng rất mạnh.



Nhưng mà đánh đến mức này, Triệu Vô Cực còn có thể cùng đối phương nương tay hay sao?



Đương nhiên là không, bọn hắn đã không còn chỗ nào có thể hòa hoãn đáng nói



Hắn tinh thần lực ba động, đối với Tiểu Hoàng ra lệnh.



“Tiểu Hoàng, đi tới vạch thương tay của hắn, không cần quá sâu, ta muốn kiểm chứng lời nói của hắn!”



Tiểu Hoàng lập tức lĩnh hội, chạy tới dùng móng vuốt nhẹ nhàng ở trên tay Huyền Kính Đạo vẽ ra một cái nhàn nhạt vết thương.



Triệu Vô Cực ánh mắt đảo qua, quả nhiên hắn trên tay thật sự xuất hiện một cái vết thương.



Lông mày nhíu lại, Triệu Vô Cực lại ra lệnh cho Tiểu Hoàng:



“ Tiểu Hoàng, đến cho ta đây thử vạch ra một vết thương, sau đó quan sát xem hắn có bị thương giống ta hay không?”



Tiểu Hoàng chạy tới làm theo, kết quả bất ngờ chính là, Huyền Kính Đạo vậy mà cũng bị thương y hệt.



Như vậy Triệu Vô Cực có thể kết luận, Huyền Kính Đạo cùng hắn bây giờ bất kì người nào gặp phải tổn thương người kia đồng dạng cũng sẽ nhận lấy y hệt tổn thương.



Triệu Vô Cực thở dài một tiếng, rốt cuộc vẫn là phải sử dụng đến cái kia a?



Triệu Vô Cực đối với Tiểu Hoàng ra lệnh:



“ Tiểu Hoàng, mang một thanh dao đến đây, giúp ta cầm lấy dao!”



Tiểu Hoàng ngoan ngoãn làm theo, Triệu Vô Cực bây giờ vô cùng suy yếu, bởi vậy nó chỉ có thể giúp đỡ Triệu Vô Cực hết mức có thể mà thôi.



Triệu Vô Cực cầm lấy dao, hướng về ngực của mình phương hướng nhắm tới, hắn bỗng nhiên lớn tiếng nói:



“ Huyền Kính Đạo, ngươi thật cho rằng, ngươi thắng chắc sao?”



Huyền Kính Đạo nghe vậy hơi hồi hộp một cái, nhưng rất nhanh liền cứng rắn nói:



“ còn có thể thế nào? Ngươi có thể làm ra chiêu trò gì lật lại thế cờ sao? Triệu Vô Cực, ngươi linh lực cũng không thể động, còn muốn dọa ai?”



Triệu Vô Cực cười lạnh:
“ Vô Cực, chàng tỉnh lại rồi? Chàng hôn mê hai ngày rồi, nếu không phải trên cơ thể không thương, nhịp thở đều đặn ta đều sợ muốn chết, phải mang chàng về Thanh Vân Tông kiểm tra a!”



Triệu Vô Cực nhìn Triệu Tiếu Tiếu khuôn mặt, vuốt vuốt má nàng nói:



“ Cảm ơn ngươi, Tiếu Tiếu!”



Triệu Tiếu Tiếu mặt bỗng nhiên ửng đỏ nói:



“ cảm ơn cái gì? Giữa chúng ta còn cần nói cảm ơn từ này sao? Nói ra nhiều xa lạ!”



Triệu Vô Cực lắc đầu nói:



“ ngươi hai ngày hôm nay hẳn là luôn ở bên chăm sóc cho ta chứ? vất vả ngươi!”



Triệu Tiếu Tiếu nhẹ nhàng gật đầu một cái, cực kì hưởng thụ Triệu Vô Cực vuốt ve chính mình.



Triệu Vô Cực bỗng nhiên nói:



“ ôn nhu như nước, để người ta muốn ngừng mà không được a!”



Triệu Tiếu Tiếu xấu hổ nói:



“ chàng lúc nào cũng biết nói mấy câu lãng mạn như vậy rồi? Trước giờ không phải đều là cùng ta một bộ bình thường dáng vẻ sao?”



Triệu Vô Cực lắc đầu:



“ không, trải qua lần này đại chiến, ta cảm giác được sinh mệnh đáng quý, bởi vậy nhất định phải trân trọng những gì mình đang có.



Tiếu Tiếu, sau này ta sẽ đối xử với ngươi càng tốt hơn!”



Triệu Tiếu Tiếu nghe vậy hốc mắt ửng đỏ, Triệu Vô Cực thái độ này trong lòng nàng chính là hắn buông xuống cùng nàng khoảng cách, thành kiến.



Nàng luôn tự ti bởi vì cơ thể mình không sạch sẽ mà Triệu Vô Cực chán ghét nàng, trước giờ tuy cùng nàng cùng giường nhưng chưa hề nói qua một lời nào lãng mạn lời nói.



Không ngờ hắn bị thương tỉnh lại sau lại bỗng nhiên thay đổi, đối với nàng tốt như vậy.



Nếu không phải Tiểu Hoàng cùng nàng nói qua một lần Triệu Vô Cực là làm sao giết chết Huyền Kính Đạo, nàng còn đang nghi ngờ Triệu Vô Cực có phải hay không bị người đoạt xá đây.



Nhưng Triệu Vô Cực như vậy khiến nàng trong lòng như nếm mật ngọt, vô cùng sung sướng.



Triệu Vô Cực bỗng nhiên mở miệng nói ra một câu phá vỡ ngọt ngào bầu không khí:



“ ách, ta thật đói!”