Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 1097 : Trở về Thanh Vân Tông, một mảnh hòa ái
Ngày đăng: 16:58 19/04/20
Ngụy Tuấn rống to, đối với bốn phía điên cuồng vung quyền.
Quyền kình của hắn không mục đích bắn tung tóe, Ngụy Tuấn một hơi xuất hơn trăm quyền, đáng tiếc hắn lúc này không hề biết Triệu Vô Cực tại chỗ nào, vung quyền cũng chỉ là phát tiết lửa giận trong lòng đồng thời cầu may đánh trúng Triệu Vô Cực mà thôi.
Triệu Vô Cực âm thanh lạnh lùng truyền tới:
“ muốn cùng ta đơn đấu? Nói như ngươi lúc trước là đang cùng ta đơn đấu đồng dạng.
Lúc trước ai dẫn theo một cái trúc cơ kì thất trọng vây giết ta cái này trúc cơ kì tứ trọng? lúc trước ai nhân lúc ta vừa đại chiến xong linh lực hao hết đi lên xa luân chiến?
Ngụy Tuấn, ngươi nói câu này trong lòng không có điểm bức số sao?”
Ngụy Tuấn nghe xong như thế trong lòng không có chút nào hổ thẹn ngược lại tính tình phát càng lớn:
“ Triệu Vô Cực, ngươi vẫn vô sỉ như vậy.
Lúc trước chính là ngươi ỷ vào Thanh Vân Tông trưởng lão bức sát phụ tử ta, ngươi núp ở đằng sau làm một cái con rùa rút đầu, bây giờ lại trốn trong bóng tối đánh lén thì tính là cái gì đồ vật? Ngươi đi ra đây cho ta!”
nói, Ngụy Tuấn lại điên cuồng hướng quyền đánh về xung quanh, bốn phía đất đá cũng bị hắn quyền kình đánh nổ, cày lên không ít lỗ hổng.
Triệu Vô Cực lại là một cái Phong duệ biến đánh tới, Kim sắc cự chỉ ấn thẳng vào người Ngụy Tuấn, đem hắn đánh bay về phía sau mười mét, máu tươi từ trong miệng như là vòi phun ra!
Ngụy Tuấn cũng không quan tâm thương thế, từ trên mặt đất bò dậy rống to:
“ đến đây, có giỏi thì đến đánh chết ta a!
Ngươi không dám đúng không? Ha ha ha, ngươi cả đời này cũng không thể giết chết ta, ngươi không thể nào mạnh hơn ta được!”
Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn tên này, trạng thái của Ngụy Tuấn có chút không đúng, trí tuệ cực lớn hạ thấp, linh lực bạo động, chẳng lẽ là do tu luyện ma công sao?
Hoặc là nói, hắn chỉ đang diễn để dụ Triệu Vô Cực lại gần mà thôi?
Hay là hắn còn có chiêu số đồng quy vu tận ẩn dấu?
Triệu Vô Cực cười nhạt một cái, bất kể ngươi có mưu ma chước quỷ gì, đối mặt với thực lực tuyệt đối lúc tất cả đều là trò hề không đáng tiền.
Triệu Vô Cực lên tiếng:
“ Ngụy Tuấn, ngươi giống như không nhận ra thế cục đang hướng bên nào nghiêng, ngươi cũng không nhìn rõ mình có bao nhiêu cân lượng a.
Nãy giờ ta đang nương tay với ngươi mà thôi, ngươi nếu đã muốn chết như vậy, vậy thì để ta cho ngươi nhận rõ thực tại chúng ta thực lực ở giữa chênh lệch có bao nhiêu lớn a!”
Nói xong Triệu Vô Cực trên tay linh lực bạo động, một cỗ mênh mông như núi linh áp bắt đầu tràn lan, lần này Triệu Vô Cực sử dụng vẫn là Phong duệ biến, nhưng sức manh đã ở một cái cấp độ khác.
Trước đây Triệu Vô Cực chỉ có thể đánh ra chừng 10m chiều ngang cự chỉ, nhưng liên tục đột phá 2 tiểu cảnh giới, Triệu Vô Cực cự chỉ lúc này tối đa đã lên tới 15m có thừa, hơn nữa linh lực chất lượng còn xa xa vượt lên lúc trước.
Đối với Ngụy Tuấn cái này cũng là trúc cơ kì ngũ trọng mà nói, thực lực bọn hắn gần như đã là thiên địa cách biết không cách nào vãn hồi, lại thêm Ngụy Tuấn tu luyện Huyết sát ma công khiến cho tâm tính táo bạo bất an, khả năng phán đoán tình thế cùng đối chiến đại giảm sút, Triệu Vô Cực ra tay càng dễ dàng.
Hơn 15m Kim sắc cự chỉ vừa ra, cho dù là Ngụy Tuấn có táo bạo đi nữa cũng cảm giác được một trận nghẹt thở, hắn vội vàng vận chuyển linh lực đối ứng.
Triệu Vô Cực âm thanh lạnh lùng truyền tới:
“ ngươi Nhuyễn cốt thể cũng không cần dùng, bởi vì ta bây giờ đã biết cách sử dụng cương nhu lực lượng vô cùng nhuần nhuyễn, ngươi không thể né được đâu.
Đây đơn thuần là một trận sức mạnh đọ sức mà thôi.
Để ta xem trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh phong của ngươi so với trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh phong của ta, ai mạnh ai yếu!”
Ngụy Tuấn nghe xong Triệu Vô Cực lời nói tâm chợt lạnh.
Trước đây hắn cùng Triệu Vô Cực chiến đấu, Triệu Vô Cực chỉ là trúc cơ kì tứ trọng đã có thể một lần đánh thương hắn khiến hắn bị nội thương.
Bây giờ đối phương vừa vào mê trận một thời gian ngắn, không biết là ăn cái gì tiên đan diệu dược hay được cái gì kì ngộ, vậy mà cảnh giới đã thẳng tắp trèo lên trúc cơ kì ngũ trọng đỉnh.
Cái này còn như thế nào đánh a?
Hắn đánh lại sao?
Ngụy Tuấn trong lòng một trận tuyệt vong đến cực điểm, nhưng để hắn nhận thua là chuyện không thể nào.
Hắn nhanh chóng vận chuyển linh lực, trên tay Huyết Sát quyền đã ngưng tụ đến cực điểm, chỉ chờ phát ra.
Ngụy Tuấn hít sâu một hơi chờ đợi, như là một con rắn chờ con mồi của mình đi tới để tấn công.
Triệu Vô Cực cách hắn bao xa hắn không rõ, nhưng Triệu Vô Cực công kích không vào 10m trong vòng, hắn muốn nhận ra phương hướng để phản công là cực kì khó khăn.
Bởi vậy Ngụy Tuấn cơ hội chỉ có một, hắn phải chờ Triệu Vô Cực đến càng gần mớ có hể đỡ được Triệu Vô Cực một chưởng này, mà như thế cũng rất nguy hiểm
Đột nhiên, phía bên phải của hắn không khí gào thét, linh lực biến đổi.
Ngụy Tuấn cẩn thận quan sát trong giây lát, sau đó nhìn thấy Triệu Vô Cực Phong duệ biến điên cuồng xông tới thời điểm mới mạnh mẽ vung quyền ứng đối.
“ Huyết Sát quyền! Nát cho ta!”
Ngụy Tuấn điên cuồng rống to tiếp thêm cho mình can đảm cùng sức mạnh, nhưng Triệu Vô Cực toàn lực đánh ra Phong duệ biến cũng không phải là dễ dàng đối kháng như vậy
Chỉ thấy Phong duệ biến gặp Huyết Sát quyền hơi bị chặn đứng lại một chút, sau đó đơn giản liền đem Huyết Sát quyền đánh tan, thẳng tắp hướng Ngụy Tuấn xông tới
Ngụy Tuấn khản cả cổ họng không thể tin được gào to:
“ không thể nào, không thể nào! Ngươi sao có thể mạnh như vậy được?
Ta đã rất liều mạng tu luyện a, sao vẫn không thể mạnh hơn ngươi được?”
Triệu Vô Cực âm lạnh băng băng truyền tới:
“ bởi vì dạng người tiểu nhân gian xảo như ngươi, mãi mãi không thể hiểu được!”
Nói xong Phong duệ biến liền thẳng tắp dí vào người hắn, cho dù Ngụy Tuấn có cố gắng phát động Nhuyễn cốt thể giảm bớt sát thương, Phong duệ biến của Triệu Vô Cực như là gắn vào truy tung thuật nhè tới hắn trên người đánh tới, đồng thời cương nhu nhị lực phun ra nuốt vào, không hề cho Ngụy Tuấn bất kì cơ hội nào.
Ầm~
Răng rắc!
Ngụy Tuấn quần áo nát tươm, trước ngực sụp đổ, xương ngực đứt gãy.
“ gặp dữ hóa lành, cát nhân thiên tướng. Đã vậy tu luyện khắc khổ không tự kiêu, Thanh Vân Tông có dạng này thiên kiêu, quả nhiên là phúc của Thanh Vân Tông a!”
Triệu Vô Cực một đường đi tới luyện khí phong chào hỏi La Thiên khiến La Thiên có phần ngạc nhiên, dù sao Triệu Vô Cực cũng ít khi tới qua chỗ này.
Hắn cũng từ nhẫn trữ vật của Trương Tiêu Diêu tiền bối lấy ra một khối nguyên anh kì có thể sử dụng quý hiếm khoáng thạch tặng cho La Thiên khiến La Thiên vui vẻ vô cùng.
Một trận nói chuyện phiếm sau, Triệu Vô Cực trở về nhà của mình.
Vẫn là căn nhà kia, vẫn là ngọn núi kia, chỉ có điều trong nhà bây giờ thị nữ đã toàn bộ đổi một lượt.
Tiểu Mai bận rộn kinh doanh Tiên Y phường, mấy cái thị nữ khác cũng bị Triệu Vô Cực lấy đi, cho mỗi người quản lí một cái chi nhánh.
Còn lại không đủ người, đương nhiên là chọn mấy cái ngoan ngoãn thật thà lại có chút quan hệ trong môn phái nữ đệ tử để các nàng tới quản lí.
Dù sao hắn bên này quản lí phương pháp hoàn thiện, cũng không sợ bị người ta ăn bớt cái gì.
Cho dù ăn bớt, cũng là 9 trâu mất 1 sợi lông, không đáng kể.
Nếu bị hắn tra ra được thì, hắc hắc!
Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương đều ngồi an vị ở đại sảnh, hai người khí tức càng thêm thâm sâu, lộ ra một cỗ thượng vị giả khí thế, có chút không giận tự uy.
Triệu Vô Cực đi tới cười to:
“ phụ, mẫu, ta về rồi a!”
Sở Phi Huyền thấy Triệu Vô Cực đi tới, lập tức đứng lên đi tới ôm lấy hắn xoa xoa mặt nói:
“ ai ui, con trai yêu quý của ta, ngươi làm gì mà gầy như thế này?
Trước đây không phải mẫu thân nuôi ngươi cái béo trắng mập mạp sao?
Triệu Tiếu Tiếu tiểu cô nương kia gần nhất rốt cuộc làm cái gì a?”
Triệu Vô Cực ho khan một cái.
Hắn cùng Ngụy Tuấn đại chiến, hư không nội đan tiêu hao toàn bộ năng lượng, sau đó tự nhiên muốn rút ra của hắn cơ thể năng lượng đến bổ sung.
Bởi vậy Triệu Vô Cực nhất thời nhìn có chút gầy cũng là bình thường.
Nhưng dạng này trách Triệu Tiếu Tiếu, hắn cũng không nhịn được vội vàng giải thích:
“ là ta cùng người đại chiến nên mới vậy, mẫu thân ngươi không cần lo lắng, về dưỡng mấy ngày liền tốt!”
Triệu Phi Dương nặng nề âm thanh lập tức vang lên:
“ cùng người đại chiến? Lại có người dám hướng về ngươi duỗi móng vuốt? Là ai?”
phụ thân chi uy lúc này lập tức tản mát ra.
Con trai bị người đánh, hắn không quan tâm mới là lạ đây.
Triệu Vô Cực cười hì hì nói:
“ người quen nha phụ thân. Triệu Vô Sinh, ngươi biết sao?”
Triệu Phi Dương ánh mắt lập tức rút lại, vỗ bàn nói:
“ lại là hỗn tiểu tử kia? Triệu gia quản giáo đám đệ tử kia kiểu gì vậy? Lại dám động đến trên đầu của chúng ta?”
Triệu Vô Cực bĩu môi, lão cha, ngươi nói chú ý một chút được không?
Ngươi còn không phải là người Triệu gia sao? Ta cũng là một nửa cái người của Triệu gia.
Ngươi dạng này mắng mở địa đồ pháo, là đem chúng ta cùng một chỗ mắng a!
Triệu Vô Cực cười hì hì nói:
“ thực ra chuyện là thế này...”
hắn đơn giản kể lại lần nữa hành trình đi Thiên Mệnh thành của mình, Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền nghe xong đều nhíu mày, Triệu Phi Dương thì tức giận nói ra:
“ Bạch sư gia của ngươi nếu đã nói hắn xử lí Ngưu gia, vậy thì ta tạm thời không động bọn hắn nữa, bởi vì bọn hắn chết chắc rồi, ai cũng không cứu.
Còn Triệu gia bên này, ta đã lâu không về nhà, đám người kia giống như cũng quên Triệu Phi Dương ta là ai!
Vô Cực, ngươi không cần lo lắng, cái này lão cha cho ngươi xuất khí!”
nói xong hắn tại chỗ tiêu thất, Triệu Vô Cực một mặt mộng bức đi tới trước chỗ ghế của hắn ngồi sờ sờ, quả nhiên không sờ tới cái gì.
Ác ác, lão cha gần nhất võ công tinh tiến, quả nhiên ngưu bức a!
Triệu Vô Cực một mặt vô tội nhìn về phía Sở Phi Huyền hỏi:
“ mẫu thân, Triệu gia bên kia có ổn không?”
Sở Phi Huyền che miệng cười:
“ ổn, đương nhiên ổn
Của ngươi ông nội còn chưa có chết đây, cha ngươi trở về muốn đại náo một trận, chả lẽ còn muốn lên trời, qua mặt được ông nội ngươi sao?
Yên tâm, rất nhanh liền trở về, chỉ có điều có người sẽ không dễ chịu mà thôi!”
A là thế a!
Triệu Vô Cực thở phào một cái nói:
“ ta còn muốn nói hắn cùng chúng ta ăn cơm đây?”
Sở Phi Huyền cười hì hì nói ra:
“ đi tắm đi, mẫu thân cho ngươi chuẩn bị cơm. Tối nay phụ thân ngươi liền về, hắn phi kiếm bay tặc nhanh, ha ha ha!”