Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 1111 :
Ngày đăng: 16:58 19/04/20
Phốc phốc phốc!
Tiểu Hoàng động tác vô cùng quen thuộc đem đám người đầu cho chém xuống, đồng thời nhanh chóng thu lấy bọn hắn bản mệnh pháp khí đem cho Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực thu hết đám pháp khí này tập hợp lại cùng một chỗ, tại chỗ liền cho Ẩm huyết thủ sáo thôn phệ bọn chúng.
Lãm diễm tại chỗ liền bốc cháy, mười mấy cái bản mệnh pháp khí tại chỗ bị Ẩm huyết thủ sáo cho đốt cháy sau đó nhanh chóng hòa tan biến thành tinh hoa nhập vào bên trong Ẩm huyết thủ sáo.
Cho dù là khí linh cũng không ngoại lệ.
Đám người nhìn thấy cảnh này ánh mắt đều sáng lên, quả nhiên là một cái lợi hại pháp khí a.
Từ Tiểu Bạch cũng không nhịn được nói ra:
“ xem ra Vô Cực có một cái rất tiện lợi thủ sáo a!”
Vạn Hắc Vận cũng lên tiếng:
“ đúng vậy, loại này thủ sáo chỉ ở chỗ người chuyên sử dụng chưởng pháp cùng trảo pháp như Triệu Vô Cực mới có thể phát huy ra tác dụng mạnh nhất, chúng ta cho dù cầm trong tay cũng vô dụng!”
Trường Hồng tiếp lời:
“ ta cảm giác thủ sáo tản mát ra khí tức so với trước càng cường đại a!”
đến cả Thiết Hổ cũng không nhịn được cảm thán:
“ đúng vậy, thật là một cái đặc biệt thủ sáo. Thủ sáo của ta so với nó còn kém xa!”
Triệu Vô Cực làm xong thu tay lại, lấy ra Bát quái kính ngắm nhìn một chút.
Cái này Bái quái kính bình thường cũng không có gì đặc biệt, đặc biệt chính là bên trong nó khắc bao nhiêu cái trận pháp cùng các loại cấm chế.
Nhưng muốn xem mấy thứ này, phải mở ra cái này bát quái kính mới có thể xem được, như vậy cũng đồng nghĩa với việc đem nó cho hủy, Triệu Vô Cực có chút không nỡ.
Dù sao lúc nãy hắn cũng đã nếm thử của nó uy năng, sức phòng ngự rất kinh người, bởi vậy hắn rất muốn đem chiếm làm của riêng.
Linh lực Triệu Vô Cực tràn vào bát quá kính, hắn cảm giác được một cỗ kháng lực yếu ớt, đây chính là một chút tàn dư nhỏ bé của Dư Thành còn lại, đối với Triệu Vô Cực mà nói có cũng như không.
Rất nhanh bát quái kính liền bị hắn thành công luyện hóa, Triệu Vô Cực gương mặt cũng tái nhợt đi một chút, linh lực có vẻ tiêu hao quá độ.
Hắn vội vàng lấy ra một miếng Nguyên khí đan bỏ vào miệng, linh lực bắt đầu từ từ hồi lại.
Triệu Vô Cực lúc này mới thở ra một hơi, xem như là làm xong.
Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Tiếu Tiếu đi tới, nhìn một chút xung quanh, sau đó nói ra:
“ Vô Cực, chúng ta nên rời khỏi chỗ thị phi này a!”
“ đúng vậy Vô Cực!”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ đi thôi!”
đám người lập tức muốn khởi hành, đúng lúc này tứ bốn phương tám hướng liên kiếm có người ngự không bay tới chỗ này, Triệu Vô Cực mi tâm nhíu lại nhìn về đám người này.
Nhiều nhất chính mặc y phục Thiên Nguyên Tông đệ tử, ngoại môn đệ tử cũng có, nội môn đệ tử càng nhiều, tiếp theo đó chính là đủ loại các môn phái.
Bất kể là tứ đại môn phái vẫn là trung cấp môn phái cùng một số tiểu môn phái, không ít người đều đến đây xem trò vui.
Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn về phía người dẫn đầu, đối phương vậy mà còn là hắn người quen, Thiên Cung Nguyệt Ánh.
Thiên Cung Nguyệt Ánh ngự không đứng giữa trời, ánh mắt nhìn xung quanh tình hình một chút.
Vừa nhìn nàng con ngươi lập tức co rút lại.
Bốn phía xác chết nằm la liệt.
Không chỉ có Thiên Nguyên Tông các nàng đệ tử, mà còn có cả mấy cái tiểu môn phái nào đó đệ tử.
Trong đó còn có Thiên Nguyên Tông các nàng một cái phụ thuộc môn phái, tất cả đều bị một chiêu chặt đầu, tràng cảnh vô cùng huyết tinh.
Thiên Cung Nguyệt Ánh quát to:
“ Triệu Vô Cực, ngươi lại dám ngang nhiên đồ sát đệ tử Thiên Nguyên Tông chúng ta? các ngươi Thanh Vân Tông muốn cùng Thiên Nguyên Tông chúng ta khai chiến sao?”
nàng một tiếng quát này là sử dụng đến linh lực, âm thanh vang dội vô cùng, ở đây mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng.
“ ta thiên, Triệu Vô Cực của Thanh Vân Tông? Hắn vậy mà dám đồ sát hết một đám lớn như vậy tu sĩ? bọn hắn đây là làm gì a!”
“ thật đáng ghét, đại môn phái thì ngon lắm sao? Muốn giết người liền giết người rồi, không giảng đạo lí sao?”
“ hừ hừ, Triệu Vô Cực hôm nay chỉ sợ là phải xui xẻo!”
“ suỵt, nhỏ giọng một chút, Triệu Vô Cực không phải người dễ chọc đâu.
Lại nói, chỗ này bây giờ đông người của Thiên Nguyên Tông như vậy,chỉ sợ là muốn nổ ra đại chiến a!”
Triệu Vô Cực nhìn một đám lớn người đều đang tập trung nhìn vào hắn, gương mặt không chút nào lo lắng sợ hãi, bình tĩnh đối đáp:
“ ngang nhiên giết người? cùng Thiên Nguyên Tông khai chiến?
Ha ha ha, Thiên Cung Nguyệt Ánh, ta nói ngươi có phải là đầu óc bị nước vào hay không?
Thiên Nguyên Tông người của các ngươi chủ động đánh cướp ta, bị ta phản sát, bây giờ lại nói ta chủ động giết người của các ngươi?
đám người ở phía sau rống to, đồng thời ngự không đuổi tới. Nhưng bọn hắn cảnh giới bất đồng, cũng không có cái gì tăng tốc ngự không bí pháp, bởi vậy bay một đoạn lập tức bị kéo dãn đội hình.
Lúc này ai nhanh ai chậm, chỉ cần nhìn một cái liền rõ rõ ràng ràng.
Triệu Vô Cực dẫn đầu đoàn người rời đi,tốc độ của hắn nhanh vô cùng, nếu không phải lo lắng Vạn Hắc Vận, Trường Hồng cùng Thiết Tam Ngưu đám người hắn hoàn toàn có thể vứt xa Thiên Nguyên Tông đám người cùng Thiên Cung Nguyệt Ánh.
Vạn Hắc Vận cùng Trường Hồng, Thiết Tam Ngưu tốc độ cũng không nhanh, bọn hắn chỉ có thể cố hết sức bảo trì cùng Thiên Nguyên Tông truy sát nhóm người một cái tốc độ mà thôi, cũng không thể đem bọn hắn vứt ra càng xa.
Thiên Cung Nguyệt Ánh đuổi sát phía sau, khí thế hùng hổ, giọng nói mang theo sát khí nói ra:
“ Triệu Vô Cực, ngươi chạy đằng trời! Khôn hồn thì đứng lại, chúng ta cho ngươi một cái chết thoải mái!”
Triệu Vô Cực cười ha ha:
“ ha ha ha, Thiên Cung Nguyệt Ánh, ngươi nữ nhân này đúng là ngu xuẩn hết mức.
Ngươi hành động ngày hôm nay chính là châm ngòi cho tông môn đại chiến, châm ngòi cho các người Thiên Nguyên Tông đám đệ tử đến Thiên Tướng môn tàn tích thám hiểm bước lên tử vong chi lộ.
Rất nhanh thôi, ngươi sẽ phải hối hận vì hành động ngày hôm nay!”
Thiên Cung Nguyệt Ánh tức giận phản bác:
“ Lúc đấy ngươi liền là người chết, như vậy liền đủ!”
“ ha ha ha, ta nếu như thành người chết, vậy thì ngươi Thiên Nguyên Tông cũng chờ bị Thanh Vân Tông chúng ta diệt môn đi thôi!”
“Triệu Vô Cực, ngươi tưởng ngươi là dòng chính đệ tử, Thanh Vân Tông liền sẽ vì cái chết của ngươi mà thật sự mở ra môn phái đại chiến sao? Chúng ta Thiên Nguyên Tông cũng là một trong ngũ đại môn phái, cũng không sợ các ngươi Thanh Vân Tông!”
“ ha ha, vậy thì cứ chờ xem!”
Triệu Vô Cực nói xong vẫn tiếp tục hướng phía đông cắm đầu đi tới, Từ Tiểu Bạch gấp gáp hỏi:
“ Vô Cực, chúng ta bây giờ phải làm gì?”
Triệu Vô Cực thở dài:
“ ta trước đó cùng Dư Thành đại chiến một trận, linh lực đã hao tốn sáu bảy phần, lại gặp phải đám người Thiên Nguyên Tông công kích, bây giờ trong người chỉ còn lại một chút linh lực mà thôi.
Muốn cùng bọn hắn đại chiến, đã không thể nào.
Nếu hướng về cái khác vị trí đi tới, chỉ sợ ta cũng không kéo dài được như vậy phi hành khoảng cách, một khi ta rơi xuống, liền sẽ kéo chân sau các ngươi, nhất định sẽ bị đuổi kịp!”
Triệu Tiếu Tiếu nhíu mày nói ra:
“ vậy bên này chẳng lẽ có cái gì có thể giúp chúng ta phá cục?”
Triệu Vô Cực gật đầu, sau đó lại lắc đầu:
“ không hẳn là phá cục, nhưng có thể cho chúng ta một cái thở dốc cơ hội, nhưng cũng cực kì nguy hiểm.
Các ngươi hẳn là còn nhớ,Thiên Tướng môn phía đông chính là một tòa kì quái rộng đến trăm dặm bạch vụ nồng đậm khu rừng a!”
Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Tiếu Tiếu lập tức nhíu mày nói ra:
“ Vô Cực, ngươi định đem tất cả chúng ta dẫn vào chỗ kia sao? Ngươi có nắm chắc hay không?
Chỗ kia cho dù là hóa thần kì cường giả chưa chắc cũng dám xông vào a.
Ma môn nếu thật sự là hung thử đứng sau vụ việc Thiên Tướng môn diệt môn này, vậy thì điều này càng là minh chứng rõ ràng cho sự nguy hiểm của chỗ Vụ lâm kia!”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ ta chỉ còn một cái này lựa chọn mà thôi, nếu các ngươi không muốn mạo hiểm,vậy thì có thể đến lúc đó cùng ta chia ra, tiếp tục bỏ chạy, ta sẽ không oán trách một lời.
Dù sao các ngươi chiến đấu chỉ là chơi đùa một dạng, linh lực tiêu hao cũng không được bao nhiêu, nếu toàn lực bỏ trốn, hoàn toàn có thể tránh được mọt mạng!”
Triệu Tiếu Tiếu lập tức nói ra:
“ Vô Cực, thiếp sẽ đi theo chàng. Cho dù là nguy hiểm cỡ nào, cho dù phải bỏ cả tính mạng này, thiếp cũng không một lời oán trách!”
Triệu Vô Cực ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Triệu Tiếu Tiếu một cái, Triệu Tiếu Tiếu bên gương mặt tràn đầy là quyết tuyệt thần sắc, nói rõ nàng quyết tâm cùng Triệu Vô Cực đồng cam cộng khổ, đối mặt nguy nan.
Triệu Vô Cực vuốt mặt của nàng một cái cười nói ra:
“ Tiếu Tiếu, kiếp này có nàng bên cạnh quả thật là phúc của ta!”
Triệu Tiếu Tiếu lắc đầu nói ra:
“ nếu ngày trước chàng không đem thiếp từ trong bóng tối đưa ra, không chìa bàn tay ra cho thiếp nắm lấy, bây giờ cũng không có được thiếp ngày hôm nay.
Nếu chết, tính mạng này liền trả lại cho chàng là được rồi, thiếp cũng kiếm được một tấm chân tình.
tuy không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng có thể cùng chàng chết cùng ngày cùng tháng cùng năm, kiếm bộn không lỗ a!”
Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn nàng, trong ánh mắt lóe lên cưng chiều thần sắc.
Từ Tiểu Bạch ở một bên bị nhét một miệng thức ăn cho chó, ho khan một cái nói ra:
“ Vô Cực, chúng ta là hảo bằng hữu, cùng nhau đồng sinh cộng tử bao lâu nay, ta nhất định sẽ ở bên cạnh ngươi!”
Triệu Vô Cực đối với Từ Tiểu Bạch gật đầu một cái nhìn về phía sau đám người nhỏ giọng nói ra:
“ không biết bọn hắn quyết định như thế nào a?”