Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1133 : Từ Lam bị phế

Ngày đăng: 16:58 19/04/20


Từ Tiểu Bạch xâm nhập khốn trận, trên thân kiếm lôi đình nổ vang, hướng về phía Từ Lam mạnh mẽ xông tới.



Hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất xông tới cứu muội muội của mình



Tư Thiên Hải nhìn thấy cảnh này, trên tay cầm trận bàn nhẹ nhàng phun ra linh lực, phía trong trận pháp bỗng nhiên lóe sáng, khốn trận bị kích hoạt.



Chỉ thấy một đạo ngăn cách giữa Từ Tiểu Bạch cùng Từ Lam lập tức hiện ra, giống như là nửa cái hình tròn đang dần dần bao phủ lấy mặt đất.



Từ Tiểu Bạch mạnh mẽ xông tới, nhưng cho dù tốc độ của hắn nhanh vô cùng, cũng không thể sánh bằng tốc độ của trận pháp, cuối cùng thất bại trong gang tấc, bị chắn ở bên ngoài màn sáng.



“ khốn kiếp, chỉ một chút nữa liền được rồi!”



Bành!



Từ Tiểu Bạch giận dữ vung lên Lôi kiếm mạnh mẽ đánh lên trận pháp phát ra trầm đục va chạm âm thanh.



Trận pháp màn sáng hơi lóe lên rung động một cái, cuối cùng lại trở về bình tĩnh.



Hắn không cam tâm cứ như vậy liền buông tha, trên người linh lực phun trào, lôi đình trên phi kiếm hóa thành lam sắc điện mang bắn mạnh về phía trận pháp.



Ầm ầm ầm!



lôi đình nổ tung, điện hoa bắn tung tóe, màn sáng cũng bị đánh cho liên tục lung lay, đáng tiếc cuối cùng nó vẫn là đứng vững Từ Tiểu Bạch công kích.



“ ha ha ha, Từ Tiểu Bạch, vô ích thôi.



Trận pháp này nếu không có được kim đan trung kì lực công kích ngươi là không thể nào phá vỡ được trận pháp đấy.



Ngoan ngoãn đầu hàng đi thôi, đừng khiến ta mất công xuất thủ thu thập ngươi!”



Từ Tiểu Bạch ánh mắt tràn đầy nộ hỏa nhìn về phía Tư Thiên Hải, lạnh lùng hừ lạnh một cái



“ hắc hắc, xem ra ngươi quyết tâm phản kháng đến cùng phải không? Không sao, tất cả đều trong dự tính của ta.



Đã vậy ta chỉ có thể sử dụng trận pháp uy lực, trước tiên cầm xuống ngươi!”



Tư Thiên Hải nói ra, trận bàn trong tay lần nữa sáng lên bạch sắc quang mang, linh khí trong khốn trận một trận lộn xộn, Từ Tiểu Bạch ánh mắt đảo quanh một vòng lập tức nhận ra sát trận đã bị kích hoạt lên.



Phốc!



Một đạo phong nhận to lớn từ trước mặt xông tới, Từ Tiểu Bạch vội vàng vận chuyển linh lực chém ra một đạo lôi đình kiếm khí đón đỡ.



ầm!



phong nhận cùng lôi đình kiếm khí va chạm vào nhau nổ tung, nhưng đây cũng chỉ là bắt đầu, lập tức không ngừng có phong nhận từ bốn phương tám hướng liên tục đánh tới.



Từ Tiểu Bạch tay phải cầm kiếm liên tục múa tung tạo thành từng đạo tàn ảnh, lôi đình kiếm khí không ngừng bị hắn đánh ra, nhanh chóng triệt tiêu sát trận tấn công tới hắn vị trí này phong nhận.



Từ Tiểu Bạch kiếm pháp cảnh giới không thấp, múa kiếm phòng ngự vô cùng kín kẽ, giọt nước không lọt, trong thời gian ngắn vẫn là có thể đứng vững hàng trăm đạo phong nhận công kích.



Nhưng hắn linh lực là có hạn, hơn nữa độ tập trung cũng có hạn.



Chỉ cần Từ Tiểu Bạch lộ ra một chút mỏi mệt, thiếu một chút tập trung, như vậy sát trận phóng ra phong nhận sẽ để hắn vạn kiếp bất phục.



Sát trận tiêu hao chính là đại lượng Linh thạch, chỉ cần Tư Thiên Hải ném vào số Linh thạch đầy đủ, cho dù là trúc cơ kì đỉnh phong hắn cũng có thể từ từ mài chết chứ đừng nói là Từ Tiểu Bạch dạng này trúc cơ kì cửu trọng đỉnh phong cảnh giới.



ầm ầm ầm!



phong nhận cùng lôi đình kiếm khí liên tục phóng xuất va chạm cùng với nhau giữa thiên không nổ tung tạo thành từng đợt mạnh mẽ linh lực sóng xung kích tản mát ra bốn phương tám hướng.



Từ Tiểu Bạch đối mặt với hàng loạt phong nhận công kích sắc mặt không có chút nào lung lay sợ hãi, nhưng thái độ vô cùng nghiêm trọng.



Bởi vì cứ như vậy đánh xuống, hắn sợ không thể kéo nổi cái này trận pháp.



Hắn nhất định sẽ so trận pháp trước cạn kiệt linh lực, cuối cùng rơi xuống bị đối phương tùy ý nhào nặn hạ tràng.



Từ Tiểu Bạch đầu óc nhanh chóng suy nghĩ cách phá cục, ánh mắt liên tục đảo qua bốn phía cố gắng tìm trận tâm của trận pháp.



Xoẹt!



một phút lơ là, Từ Tiểu Bạch phía sau lưng bỗng nhiên bị một đạo phong nhận đảo qua làm bị thương.



Cho dù hắn đã sớm vận lên cương khí hộ thể cũng không thể chống đối được sức cắt chém sắc bén của đạo này phong nhận, đủ thấy trận pháp này cũng không phải là trò đùa.



May mắn cương khí hộ thể đã giúp hắn đỡ đi phần lớn uy lực của phong nhận, đồng thời Từ Tiểu Bạch cũng ở nguy cơ lâm đầu thời khắc né tránh yếu hại, phong nhận chỉ để lại trên lưng hắn một cái vết thương không quá sâu mà thôi.



Cảm giác sau lưng đau rát, máu tươi đang không ngừng chảy ra, Từ Tiểu Bạch sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt mấy phần.



“ ha ha ha, Từ Tiểu Bạch, ngươi chống cự là vô ích mà thôi!”



Từ Tiểu Bạch cắn răng nghiến lợi nói ra:



“ uổng cho ngươi là trúc cơ kì đỉnh phong tu sĩ, cùng ta trực diện chiến đấu cũng không dám, vậy mà còn phải nhờ trận pháp uy lực đến vây giết ta, quả thật buồn cười đến cực điểm!”



Tư Thiên Hải không cho là đúng:



“ hắc hắc, đối phó với mấy tên giảo hoạt Thanh Vân Tông đệ tử các ngươi ta chỉ có thể dùng biện pháp đảm bảo chắc chắn thành công nhất mà thôi.
Đạo này linh lực không mạnh, nếu đánh lên người hắn chỉ hơi làm hắn đau nhói một chút, nhưng nếu đánh lên Từ Lam, chỉ sợ...



A a a!



Một tiếng thê lương kêu gào vang lên, Triệu Vô Cực kinh hãi nhìn về phía sau, Từ Lam lúc này phần bụng đã trúng chiêu, khóe miệng chảy ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt xụi lơ xuống.



Hắn cảm giác được, nàng trên người cỗ kia yếu ớt nội lực cùng linh lực đang đồng thời tản mát mà đi.



Nàng, đã bị phế!



Triệu Vô Cực thấy cảnh này trong lòng nộ khí xung thiên, ánh mắt nhìn về phía Tư Thiên Hải như muốn giết người, nhưng hắn biết bây giờ cái gì mới là quan trọng



Ngửa đầu lên phía trên, Triệu Vô Cực lập tức có thể thấy được gốc này Từ Lam bị trói vào đại thụ bỗng nhiên mọc ra một cái duy nhất quả thực vô cùng không hài hòa.



Hắn mạnh mẽ phi thân lên, nhanh như chớp đem cái quả thực này cho đánh nát.



“ răng rắc!”



Giống như là đánh vỡ chai lọ âm thanh vang lên, xung quanh hắn bốn phương tám hướng trận pháp bỗng nhiên lấp lóe một cái sau đó lập tức triệt tiêu, trận pháp cứ như vậy liền bị hoàn toàn phá vỡ.



Đây cũng là Triệu Vô Cực ở bên ngoài thôi tính suy diễn ra trận tâm kết quả vị trí.



Cái này trận pháp đẳng cấp không cao, cũng không quá tinh xảo.



Hắn đã sớm nhìn ra mánh khóe, nên mới dám xông tới phá trận.



Nhưng đáng tiếc, động tác vẫn là chậm một chút, cuối cùng để Từ Lam bị trúng một chiêu.



Triệu Vô Cực thân hình rơi xuống, lập tức bắt lấy tay Từ Lam, đưa vào cơ thể nàng một đạo linh lực đi thăm dò.



Lập tức lông mày của hắn nhíu lại.



Từ Lam quả thật đã khai khí hải, đáng tiếc nàng linh lực xuất hiện chưa lâu, nội lực cũng chưa bị thôn phệ dung hòa hết.



Một kích linh lực tràn ra vừa rồi liền đem cái này khí hải đan điền cho đánh vỡ, khiến nàng bị phế công.



Đối với một cái giang hồ võ giả cùng tu sĩ mà nói, bị đánh nát đan điền khí hải phế công quả thật là so giết bọn hắn càng khó chịu.



Bởi vì kể từ nay về sau, bọn hắn không còn được tận hưởng cảm giác cao cao tại thượng so với phàm nhân kia, mà trở thành một cái bất cứ lúc nào cũng có thể bị người cho giết hại kẻ yếu đuối.



Mà Từ Lam lúc này, chính là cái kia kẻ yếu đuối, sắc mặt của nàng cũng đã tái nhợt đến cực hạn.



Triệu Vô Cực cắn răng một cái, ôm lên Từ Lam phóng tới trên lưng Tiểu Hoàng nói ra:



“ tránh xa một chút!”



Tiểu Hoàng lập tức gật đầu, chở Từ Lam hướng về phương xa chạy vội, tránh xa chiến trường.



Từ bây giờ, chiến trường liền nhường lại cho Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch.



Mà hai người, đều ánh mắt băng lãnh phẫn nộ nhìn lấy Tư Thiên Hải.



Khí thế này, chính là không chết không thôi cục diện.



“nàng có sao không?”



Từ Tiểu Bạch băng lãnh hỏi, Triệu Vô Cực thở dài một tiếng:



“ đã phế, từ này về sau chỉ sợ phải làm một cái phàm nhân!”



Từ Tiểu Bạch nghe xong run lên một cái, hai tay siết chặt, nhìn về phía Tư Thiên Hải cắn răng nghiến lợi:



“ ta muốn đem hắn linh hồn cho vào đọa hồn đăng!”



Triệu Vô Cực gật đầu:



“ ta cũng chính muốn làm như vậy!”



Tư Thiên Hải nghe xong lập tức ha ha cười to:



“ hai cái ngu xuẩn cuồng vọng tiểu tử.



Các ngươi nghĩ các ngươi là ai, có thể chiến thắng được ta sao?



Còn muốn lấy linh hồn của ta cho vào Đọa Hồn Đăng? 



Ha ha ha, cười chết ta!



Triệu Vô Cực, Từ Tiểu Bạch, hai ngươi nếu đã ở đây, vậy hôm nay chúng ta tính toán sổ sách nợ nần một lần cho xong.



Các ngươi,hôm nay nhất định phải chết!”



Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đồng thời nộ rống:



“ chết chính là ngươi!”