Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 125 : Thị uy , Cát gia lo âu
Ngày đăng: 16:49 19/04/20
Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải tập trung lại chỗ Triệu Vô Cực, trọng tài cũng đi lại đưa trên tay một chồng ngân phiếu cho hắn nói:
“ Triệu công tử,đây là tiền ngươi thắng cược!”
Triệu Vô Cực nhận lấy, ánh mắt đảo qua, hẳn là đủ. hắn lại đưa đống ngân phiếu cất vào trong ngực mình.
Rất nhiều người ánh mắt đều bị hắn chồng ngân phiếu hấp dẫn. một trăm năm mươi vạn là số tiền rất nhiều người cả đời cũng không kiếm được, Triệu Vô Cực bây giờ vừa đại chiến xong, sức cùng lực kiệt chính là thời cơ tốt nhất đánh giết hắn.
Nếu để Triệu Vô Cực hồi phục lại thương thế, ở Hỏa Vân Thành này sợ rằng không ai có thể từ trên tay hắn cướp đi số tiền này.
Giang hồ vốn rất nhiều tên liều mạng, bọn hắn chẳng quản các ngươi là cái gì gia tộc, trước cứ kiếm một bút sau đó cao chạy xa bay, bỏ trốn tới một nơi khác tu luyện, như vậy cho dù gia tộc có mạnh mẽ đi nữa cũng không thể làm gì được hắn.
Trong mắt nhiều người lóe lên tham lam ánh sáng, tiếng nuốt nước bọt một mảnh.
Bọn hắn bắt đầu tính toán khả năng thành công của mình.
Triệu Vô Cực nhận lấy tiền sau đó nói:
“ Phần của hai người bằng hữu của ta cũng sớm nên mang tới, ta cho bọn họ một ngày!”
Trọng tài gật đầu nói:
“ ta sẽ chuyển lời cho mục gia cùng Trần gia, nếu bọn họ không chịu chúng ta sẽ dùng cưỡng chế biện pháp. quy tắc của đấu trường trước giờ chính là có chơi có chịu!”
Triệu Vô Cực gật đầu, trọng tài nói ra lời này tự tin mười phần, quả nhiên hậu trường rất cứng rắn.
Bọn hắn có thể ngang nhiên siết nợ bắt ép các gia tộc thực thi đánh cuộc như vậy cũng không phải chuyện đơn giản gì.
Có người sẽ hỏi, nếu đấu trường có trách nhiệm cưỡng ép người khác giao nộp thứ đã đánh cược vậy nếu một cái nào đó trong gia tộc đánh cược số tiền mà hắn không trả nổi hoặc đánh cược khế đất của gia tộc thì làm sao?
Đương nhiên, chuyện này không thể nào được. dấu trường có nguồn thông tin của tất cả mọi người trong Hỏa Vân Thành, ngươi có bao nhiêu năng lực tài chính bọn họ đều rõ ràng.
Nếu không có thân phận, muốn cược nhiều trước giao tài sản. nếu là thân phận tôn quý như gia chủ, ngươi có thể cược cả toàn bộ gia tộc khế đất cũng được.
Triệu Vô Cực gật đầu ung dung mang ra đan dược chữa thương ăn vào, sau đó dùng sinh nhục tán bắt đầu băng bó lên vết thương.
Sinh nhục tán vừa chạm vào máu lập tức sôi lên, cánh tay hắn huyết nhục be bét lập tức trở nên đầy đặn hẳn lên, khuôn mặt cũng có chút màu máu.
Từ Tiểu Bạch cũng học theo bắt đầu ăn vào tụ khí đan.
Triệu Vô Cực bây giờ trạng thái không tốt, tất cả mọi người đều đã nhìn ra. bởi vậy hắn không cần che giấu gì cả, ngược lại ở trước mặt mọi người ăn vào một đống đan dược cũng chữa thương, để bọn hắn biết Triệu Vô Cực sức lực đã bắt đầu khôi phục, không cần loạn tưởng.
Triệu Vô Cực hành động quả nhiên có kết quả, không ít người lập tức lắc đầu, cảm giác không hề chắc chắn chút nào.
Đánh cướp hắn quá nguy hiểm, tỉ lệ thành công không cao.
Nhưng một số người vẫn là không chết tâm, bọn họ tâm cao khí ngạo, đối với bản thân võ công vô cùng tự tin, đều là nhị lưu cao thủ, tất nhiên muốn thử một phen.
Triệu Vô Cực cảm nhận được bầu không khí biến đổi, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng, trong lòng cười thầm.
Hắn nói:
“ vậy được rồi, trận chiến hôm nay đã có kết quả, chung ta về thôi!”
Triệu Vô Cực nói xong quay đầu rời đi, Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải theo sau.
Theo bóng lưng bọn hắn rời đi, đấu trường thảo luận càng lúc càng huyên náo, nhiều nhất vẫn là tiếng trách mắng tam đại gia chủ cùng tiếng đòi tiền thưởng của mình.
Hỏa Vân Thành hôm nay thế cục đại biến, kẻ khóc người cười.
“ ta thấy tốt nhất nên đưa Cát Liễu ra, cho Triệu Vô Cực toàn quyền xử lí. Cát Hổ đã chết, tên phế vật này sớm muộn sẽ càng sa sút, nuôi hắn chỉ là tốn cơm của gia tộc, không những thế không biết cái tính cách ngu xuẩn của hắn sẽ còn chọc bao nhiêu phiền phức. đưa hắn giap ra, Triệu Vô Cực cho một cái khoái ý ân cừu, hắn cũng sẽ không tiếp tục cùng chúng ta khó dễ!”
Cát Hân gật đầu, chủ ý này có thể là vô cùng tốt, không có cái gì đi bắt bẻ.
Hắn đối với các trưởng lão khác hỏi:
“ các ngươi có ý kiến gì hay hơn không?”
Tất cả trưởng lão đều ngậm mồm không nói. để bọn hắn chửi người hoặc tranh giành lợi ích, bọn hắn có thể nói cả ngày không dứt, để bọn hắn ra chủ ý, đừng đùa rồi.
Cát Hân lắc đầu, đám nãy lão gia hỏa vẫn là như thế không có một chút tinh thần trách nhiệm, sợ đưa ra chủ ý tự hại bản thân mình.
Hắn nhìn tên quân sư trưởng lão kia, tên này trước đây luôn đi theo Cát Hổ được gọi một cái tốt chân chó, vô cùng xu nịnh Cát Hổ.
Cũng đơn giản dễ hiểu, hắn từ chi thứ của Cát gia mà đi lên, may mắn võ công có chút thành tựu lại dựa vào đầu óc nhanh nhạy, qua nhiều năm khổ sở kinh doanh cuối cùng làm được một cái chức trưởng lão tiến vào làm quân sư cho Cát Hổ.
Bởi vậy hắn tình cách cực kì chuộc lợi, gió chiều nào theo chiều ấy, vua nào triều thần đấy.
Giờ Cát Hân lên làm gia chủ, hắn đương nhiên lấy Cát Hân làm chủ, ra sức dè bỉu Cát Hổ cùng Cát Hổ hậu đại rồi.
Nhưng nhìn đám kia trưởng lão, cũng không ai cho ra được cái gì ý kiến hay, hắn đành phải thở dài lắc đầu.
Cát gia tương lai thật ảm đạm a, hắn vị trí gia chủ này ngồi được thật dễ dàng, nhưng tương lai chính là khó khăn trùng trùng điệp điệp.
Cát gia nguy cơ cực lớn, sóng ngầm ở Hỏa Vân Thành đã chảy mạnh, sẩy chân một bước là vạn kiếp bất phục.
Hắn ra lệnh nói:
“ phái người đi theo dõi một chút Triệu Vô Cực bên kia, thấy hắn trở ra liền trở về báo cáo, thời gian này hắn hẳn là đang ở chữa thương mà thôi.
Nhớ kĩ không được có bất kì hành động gì khiêu khích hoặc không tôn kính hắn, phái tên nào tinh minh một chút đi!”
Tên quân sư lập tức nói:
“ việc này cứ để ta lo!”
Tên quân sư này chính là Cát Lặc, nhị lưu cảnh giới.
Hắn cảnh giới có ở đó, nhưng bản thân chiến lực cũng không ra sao. thứ khiến hắn tự tin chính là một đầu mưu kế, bởi vậy hắn ở Cát gia lăn lộn phong sinh thủy khởi.
Bất kể là Cát Hân hay Cát Hổ làm gia chủ, vị trí của hắn cũng không thể thay thế được, hắn đối với chuyện này vô cùng đắc ý.
Hắn đi tới trước phòng Cát Liễu, nhìn vào bên trong. Cát Liễu vẫn như là chó chết nằm đấy, hắn vẫn chưa từ Cát Hổ một trận đòn hồi phục, phụ thân hắn ở bên ngoài cùng người đánh nhau bị người ta giết chết cũng chưa biết, đúng là phế vật vô cùng.
Hắn ra lệnh:
“ tìm thêm mấy người tới đây canh chừng hắn cẩn thận vào, hắn chính là con cờ liên quan tới vận mệnh gia tộc tương lai đấy!”
“Vâng, trưởng lão!”
Mấy tên hộ vệ lập tức đi ngay, bọn hắn đều biết được tin tức Cát Hổ đã chết, đối với Cát Liễu cái này phế vật cực kì chán ghét, không hề có một ai đến báo tin cho hắn.
Đến nỗi tì nữ chăm sóc cũng một mặt chán ghét, nhưng dù sao thân phận thấp kém không dám không làm việc mà thôi.
Bắt Cát Liễu đưa cho Triệu Vô Cực chuộc tội để hắn hả giận chỉ là một kế sách trong đó, hắn còn có một cái khác kế sách nhưng tạm thời chưa nói ra, hắn muốn trước tiên tham khảo một chút đối phương ý kiến như thế nào đã.
Trên mặt nở một nụ cười dâm đãng hèn mọn, Cát Lặc đi về phía Cát gia đại tiểu thư Cát Mẫn phong riêng, bóng lưng của hắn dần khuất sau con đường!