Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 129 : Mỹ nữ đường chủ

Ngày đăng: 16:49 19/04/20


Triệu Vô Cực cũng không lạ gì đối phương biết mình, dù sao thích khách công hội muốn làm tốt nghề này đương nhiên phải tin tức linh thông, biết rõ đối tượng cần ám sát là ai mới có thể đưa ra xếp hạng cho nhiệm vụ đó được.



Triệu Vô Cực là gần nhất ở Hỏa Vân Thành người mới nổi, hắn ở sát thủ công hội nổi tiếng cũng không có gì là lạ.



Nữ nhân kia uyển chuyển đi tới trước mặt Triệu Vô Cực, đứng sát lại trước mặt hắn, hơi cùi đầu xuống lộ ra của mình sung mãn núi non, tay mân mê khóe miệng dụ hoặc nhìn Triệu Vô Cực.



Triệu Vô Cực trả lời:



“ ta đương nhiên tới bàn chuyện làm ăn, không biết cô nương quý tính đại danh?”



Nữ nhân mỉm cười nói:



“ nô gia là Yên Vũ, là sát thủ công hội phân đường chủ, Triệu công tử có thể gọi Yên đường chủ hoặc Yên tỉ tỉ đều được nhưng ta thích ngươi gọi ta là Yên tỉ tỉ hơn a!”



Triệu Vô Cực gật đầu cũng không làm khách nói:



“ vậy Yên tỉ tỉ a, ngươi hẳn là cũng biết chuyện của ta mấy ngày hôm nay?”



“đúng vậy, ta biết. Không chỉ mình ta mà cả Hỏa Vân Thành đều đang đồn ầm lên chuyện của ngươi a. Hỏa Vân Thành tân tinh đệ nhất thanh niên tài tuấn Triệu Vô Cực!”



Triệu Vô Cực gật đầu:



“ ta tới đây cũng là vì việc này, muốn cùng sát thủ công hội làm một cái đại đơn hàng!”



Yên Vũ hứng thú nhìn hắn, nàng lấy tay cuốn ở trươc ngực, nâng lên của mình sung mãn núi non, đi lại hai bước như đang có điều suy nghĩ, sau đó lại hỏi Triệu Vô Cực ;



“không biết Triệu công tử muốn bàn chuyện làm ăn gì?”



Triệu Vô Cực không lập tức trả lời mà nhìn nàng nói:



“ ta đã gọi tỷ tỷ rồi, chả lẽ tỷ tỷ vẫn định gọi ta là công tử sao?”



Yên Vũ lập tức cười đến cả người run rẩy, phía trước ngực sóng mãnh cuồn cuộn, nang thở ra nói:



“ được, đệ đệ thật là không khách khí một chút gì. Nói đi, có việc gì? ta thế nhưng là công tư phân minh a, sẽ không để chuyện riêng ảnh hưởng tới công việc!”



“ đương nhiên là nhổ cỏ tận gốc. ta muốn sát thủ công hội giúp ta trợ công tiêu diệt Cát gia cùng Mục gia!”



Yên Vũ ánh mắt híp lại nhìn hắn, tên này thiếu niên quả không giống bên ngoài khuôn mặt đẹp trai sáng lạng, bên trong nội tâm ẩn chứa một người làm việc lớn thái độ, ra tay quyết đoán không để lại chút hậu họa nào, lúc cần thiết hắn có thể vô cùng tàn nhẫn.



Nàng lơ đễnh nói:


Yên Vũ gọi vào chưởng quỹ, phân phó hắn đi nói với đám kia thuộc hạ công việc, cho bọn hắn chuẩn bị thời gian cũng hiểu rõ công việc của mình. sau đó đem lên một bàn tiệc.



Triệu Vô Cực cùng nàng bắt đầu vừa ăn uống cùng đối ẩm, rất nhanh tiếng cười nói vang lên, Triệu Vô Cực dựa vào kiếp trước nhưng hài hước mẩu chuyện cười kia chọc cho Yên Vũ cười nhánh hoa run rẩy không ngớt, nàng cũng rất thông minh không đi hỏi Triệu Vô Cực thân thế.



Hai người nói chuyện trên trời dưới đất, từ tâm đắc tu luyện tới giang hồ chuyện lạ, du lịch thắng cảnh đủ mọi thứ.



Có mi nhân hầu hạ, thời gian cực nhanh liền trôi đi.



Thoáng cái trời đã tối, Triệu Vô Cực cùng Yên Vũ lúc này mới ý thức được thời gian qua đã lâu.



Yên Vũ trên mặt vì uống nhiều rượu mà có chút ủng hồng nói:



“ đệ đệ thật biết nói chuyện, tỉ tỉ hôm nay rất vui vẻ!”



Triệu Vô Cực gật đầu, hắn nói: 



“ vậy đệ cũng cần trở về thông báo một chút cho hai đồng bạn, tỉ tỉ nghỉ ngơi một chút đi, tối chúng ta còn có việc quan trọng cần làm a!”



Tiệc vui nào cũng có lúc tàn, Yên Vũ nuối tiếc đứng lên tiễn Triệu Vô Cực ra cửa, khuôn mặt ủng hồng đôi mắt hơi có chút mê li, nhưng đối với nàng mà nói chỉ cần vận công một chút liền có thể ép hết hơi men ra khỏi cơ thể mình lấy lại tỉnh táo.



Hôm nay nàng được nói chuyện với Triệu Vô Cực cảm giác hết sức sảng khoái, cảm giác hai người hết sức hợp nhau.



Triệu Vô Cực thiếu niên thiên tài, đẹp trai phong độ, nàng lại là một cái mĩ thiếu nữ, có rất nhiều chủ đề chung, nói chuyện vô cùng say sưa ngon lành.



Hơn nữa hai người đều rất biết đưa đẩy, có thể nói là vui vẻ không dứt.



Nàng ở sát thủ công hội công việc quá nhiều, đôi lúc cũng rất buồn bực vì không có ai cùng nói chuyện. vây quanh nàng chính là một đám hung ác sát thủ, tên nào tên nấy lạnh lùng tàn nhẫn, khiến nàng chẳng buồn nhìn một mắt. 



Bởi vậy đám kia sát thủ cũng cảm thấy nàng là một cái cao ngạo nữ nhân, cũng không đi chọc nàng.



Sự tình cứ như thế, cuối cùng Yên Vũ ở Hỏa Vân Thành làm đường chủ tuy uy phong, nhưng cũng cô độc vô cùng.



Gặp được Triệu Vô Cực, nàng trong lòng được giải tỏa rất nhiều, đã có chút xem hắn như bằng hữu đối đãi.



Đương nhiên là bằng hữu mà không phải đệ đệ, bởi vì Triệu Vô Cực không hề tỏ ra một chút nào non nớt, ngược lại lại có khí thế tự tin cực kì mạnh mẽ, khí tràng tỏa ra một cỗ thu hút mọi sự chú ý của mọi người, ánh mắt như tinh thần ẩn chứa hào quang của một vị cao thủ chân chính.



Bởi vậy hắn vô cùng hấp dẫn người khác giới, nhưng tuổi còn nhỏ, nên chỉ có thể làm bằng hữu mà thôi.



Tiễn Triệu Vô Cực đi, Yên Vũ khuôn mặt mới bắt đầu bớt đi vẻ hồng hồng, khuôn mặt lạnh lùng trở lại, nàng lại biến thành trước đây lạnh lùng nữ vương, hướng về bên trong đi vào, bắt đầu lên kế hoạch cho tối nay, việc này không thể có sơ suất gì.



Trong lòng nàng cũng có chút chờ mong, có thể được cùng Triệu Vô Cực sát cánh chiến đấu, tâm trạng thật là vui vẻ!