Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 133 : Cát gia diệt tộc đêm (2)

Ngày đăng: 16:49 19/04/20


Cát gia bây giờ trưởng lão hội vẫn là giữ nguyên bảy người, đều là bảy vị nhị lưu cao thủ, Triệu Vô Cực giống như là một cái mị ảnh xông tới nhắm ngay vào Cát Hân.



Cát Hân tức giận rống to một tiếng:



“ thật xem chúng ta Cát gia là bùn nặn, người đâu bao vây lấy hắn, tối hôm nay ta muốn cho Hỏa Vân Thành đệ nhất thiên tài mới nổi chết ở chỗ này!”



Hắn vừa rống xong cảm giác được không hợp lí, cũng không hề có ai lao lên. 



Tiếng kiếm chém giết đang bắt đầu tràn lan, ở bên ngoài đám kia tam lưu cao thủ hoặc bất nhập lưu võ giả đang bị một đám người mặc đồ màu đen vây công, Cát gia người đang bị đánh cho liên tục bại lui, người chết nhanh thành một mảng lớn.



Hắn đôi mắt đỏ hoe, đám người này tuy cảnh giới không ra sao, nhưng đều là Cát gia tương lai a, giết chết bọn hắn đám lão gia hỏa này sống còn có ý nghĩa gì.



Hắn đang muốn ra lệnh mấy vị trưởng lão phân công bảo vệ đánh lùi đám người kia, bên tai hắn lại vang lên một âm thanh lạnh lùng tới cực hạn:



“ đang chiến đấu cùng ta mà ngươi lại dám phân tâm?”



Triệu Vô Cực từ bên cạnh hắn lóe lên, khuôn mặt âm trầm sát khí nồng nặc, không khí xung quanh như là đọng lại vậy.



Triệu Vô Cực đã phóng thích sát khí của bản thân, không gian xung quanh hắn nhanh chóng trở nên áp bức khó thở vô cùng, Triệu Vô Cực thì như là từ cửu u địa ngục đi ra ác ma, cực kì dọa người.



Cát Hân cảm giác sống lưng lạnh sưu sưu, hắn không dám chậm trễ lập tức vận công lên tới tột cùng xuất chiêu:



“ khai sơn quyền!”



Triệu Vô Cực hai mắt híp lại, trên cổ tay hắn hiện lên hai vòng âm dương hoàn, một chưởng nhanh như thiểm điện đón lấy:



“ Thiên Địa Tinh biến chưởng!”



Ầm!



Không hề có chút nào nội công giao đấu thời gian, hai chưởng vừa chạm vào nhau Cát Hân lập tức như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, mà Triệu Vô Cực thì ung dung đứng nguyên tại chỗ, góc áo bay lượn phiêu phiêu.



Hắn lạnh nhạt nói:



“ cùng ta là nhị lưu cảnh giới, ngươi tu luyện khai sơn quyền lại so với Cát Hổ kém đến quá xa, không biết ngươi là lấy đâu ra tự tin muốn giết ta?”


Triệu Vô Cực lắc đầu nói:



“ ta là chính hay là tà đều không quan trọng, ta chỉ cầu không thẹn với lương tâm mà thôi, ta không hề để ý chính ta phân chia cùng cách nhìn người khác như thế nào. 



chính phái ở trong mắt các ngươi chính là các ngươi tự phủ lên mình một lớp vỏ hào nhoáng để tiện làm những hành động bẩn thỉu thôi, trên giang hồ có được mấy cái môn phái là chính phái thật sự.



hơn nữa chính phái cũng chưa chắc đã không làm những chuyện mờ ám, chẳng qua là thủ đoạn của bọn hắn vô cùng tinh tế mềm mại, không ai có thể nói gì mà thôi. 



còn đám thích gì làm nấy không từ thủ đoạn, vô cùng trực tiếp thì lại bị các ngươi xưng làm tà phái, kêu đánh kêu giết. 



nhưng bọn hắn dám làm dám chịu, so với các ngươi nhiều ngụy quân tử còn có đảm đương. nhưng ta không muốn cùng ngươi tranh luận cái gì cả, chỉ là muốn nói cùng ngươi vài lời để trước khi ngươi xuống suối vàng cùng Cát Hổ đoàn tụ không quá cô đơn mà thôi!”



nói xong hắn đi tới trước mặt Cát Hân, dưới chân một nhấc lập tức hướng ngực hắn đạp mạnh mà xuống.



“răng rắc!”



tiếng xương gãy liên tục vang lên, Cát Hân cũng bị hắn đạp nằm rạp trên đất, liên tục thổ huyết, ánh mắt trở nên mờ nhạt, sinh cơ nhanh chóng trôi đi.



Triệu Vô Cực lực chân cũng là cực kì to lớn, bị hắn một đạp như thế, Cát Hân sợ rằng cũng gãy hết xương sườn, làm sao có thể sống nổi.



Không quá năm giây, quả nhiên Cát Hân lập tức nằm yên, khí tuyệt bỏ mình.



Hắn nhân sinh coi như cũng đi đến đỉnh cao, bước lên gia chủ chi vị.



Đáng tiếc lại là đoản mệnh nhất Cát gia gia chủ trong lịch sử Cát gia.



Qua hôm nay Hỏa Vân Thành Cát gia đã không còn tồn tại.



Triệu Vô Cực đối với một góc tối nói:



“ giết sạch cho ta!”



Trong góc tối truyền tới một cái nũng nịu âm thanh, chính là giọng của Yên Vũ:



“ như ngươi mong muốn!”