Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 135 : Mộc gia lão tổ
Ngày đăng: 16:49 19/04/20
Đứng trước mặt Triệu Vô Cực lúc này chính là đông đảo Mộc gia tử đệ cùng một vị lão nhân.
Người này không ai khác chính là người bị cho rằng đã chết từ lâu Mộc gia một vị đại trưởng lão, hoặc có thể gọi hắn làm lão tổ cũng được.
Tên này đã gần trăm tuổi lão nhân, ở trong giang hồ chém chém giết giết đa số người đều đoản mệnh tuổi thọ trung bình cực thấp đã có thể xem là một cái cực thọ người.
Hắn từ lúc biến mất tới nay đã có hơn hai mươi năm, mọi người đều cho rằng hắn đã chết, không hề biết rằng hắn vẫn còn sống, chỉ là bế quan tiềm tu mà thôi.
Trên người lão giả này tỏa ra khí tức chính là nhất lưu cảnh giới, thâm sâu khó dò.
Triệu Vô Cực nhíu mày, thứ làm hắn cảm giác khó chơi hơn không phải là lão giả này, mà là Mộc gia mười lăm tên cầm đại nỗ ( nỏ) đang nhắm thẳng vào hắn cũng Từ Tiểu Bạch.
Triệu Vô Cực nếu toàn lực sử dụng thân pháp cũng có chút cơ may thoát ra khỏi tầm bắn của đám đại nỗ này, nhưng Từ Tiểu Bạch chắc chắn không thể.
Triệu Vô Cực còn nhớ Từ Tiểu Bạch có một kiếm chiêu phong thủ trong Lăng Vân kiếm pháp chính là Lăng vân loa toàn phòng thủ gần như là toàn phương vị.
Nhưng đối mặt với nhiều đại nỗ tề phát, Từ Tiểu Bạch sợ rằng cũng phải giây quỳ.
Triệu Vô Cực cũng không ngờ tới là Mộc gia nhìn như yếu đuối hơn Cát gia, lại có được nội tình tốt, lại giấu tới thâm sâu như vậy.
Chuyện hôm nay có chút khó làm, hắn đầu óc nhanh chóng vận chuyển, suy nghĩ biện pháp ứng đối.
Lão giả mở miệng nói ;
“ lão phu Mộc Thiên, vị này thiếu hiệp ta cũng đã nghe đám tiểu bối nói qua, Triệu Vô Cực Triệu công tử thiếu niên thiên tài, hôm nay ngươi đên đây hẳn là muốn hưng binh vấn tội chúng ta?”
Triệu Vô Cực lặng lẽ gật đầu, hắn cũng không vội động thủ, hắn muốn xem Mộc gia còn có cái gì không để người biết bí mật hay không.
Lão giả tiếp tục nói ;
“ hôm nay nể mặt lão phu, chúng ta giải hòa ở đây. Tất cả sự việc trước đây đều là do đám tiểu bối suy tính không cẩn thận mới động chạm tới Triệu công tử, người có tội cũng đã chết Triệu công tử cũng nên khoan hồng độ lượng mà buông tha người a!”
Triệu Vô Cực cười gằn nói:
“ cho ngươi mặt mũi? lão già, nhìn ngươi mặt nhăn nhăn nheo nheo, mắt với mũi cũng sắp nhăn vào một chỗ, còn muốn mặt mũi? mặt mũi ngươi đáng tiền sao?”
Lão giả có chút nộ khí nói:
Một chiêu sư hống công của Triệu Vô Cực như làm một cái Flasbang ( bom choáng) nhưng không có ánh sáng ném vào giữa Mộc gia viện phủ, khiến Mộc gia lập tức biến thành người ngã ngựa đổ cảnh tượng, lăn lộn trên đất người thì nhiều vô số kể.
Đám người cầm cung nỗ cũng chỉ là tam lưu cao thủ mà thôi, lập tức buông ra vũ khí mất đi chiến lực.
Triệu Vô Cực một chiêu này lập tức giải quyết đi hắn một nửa lo lắng, Triệu Vô Cực hài lòng lau đi khóe miệng nước miếng bắn tung tóe.
Rống vừa to vừa dài như vậy ngươi còn cho rằng không bắn tung tóe được sao? buồn cười.
Lão giả tay run run chỉ vào Triệu Vô Cực nói:
“ ngươi... ngươi... ngươi!”
Triệu Vô Cực nhíu mày:
“ ngươi cái gì mà ngươi, già rồi đến nói cũng không rõ nữa đúng không?”
Nói xong hắn thân pháp cũng lập tức phát động, không hề xông tới lão giả này mà là hướng đám kia lăn lôn đầy đất nỗ thủ lao tới dưới chân vận lực chính là một trận đạp mạnh
Răng rắc!
tiếng xương vỡ liên tục vang lên, đám này nỗ thủ lập tức bỏ mạng mấy người
Lão giả khóe mắt trợn to, tia máu hiện lên, hắn rống to một tiếng:
“ tiểu tử, ngươi muốn chết!”
Nói xong, hắn rút ra tùy thân bội kiếm, trên kiếm ngưng tụ ra cương kình hướng Triệu Vô Cực múa kiếm lao tới.
Lăng Vân kiếm pháp - xuyên vân nhất kích!
Phía sau âm phong ập tới, Từ Tiểu Bạch từ sau lưng tập kích, hắn không muốn để lão giả này được tự do tấn công Triệu Vô Cực.
Từ Tiểu Bạch hai mắt lóe lên hàn quang nói:
“ đối thủ của ngươi, là ta!”