Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 14 : Tu luyện hàng ngày (1)

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người ai vào việc nấy, dường như không còn có ai nhắc đến chuyện ngày hôm qua.



Triệu Vô Cực chính đang say sưa ngon lành ăn bữa sáng do mẫu thân hắn tự tay làm. Bàn cơm 3 người đều yên lặng ăn uống, hiện ra hết sức thanh tĩnh văn nhã.



Triệu Vô Cực bỗng nhiên nói: “ Cha, ta cần ngươi giúp ta chế tạo 1 món đồ vật”!



Nói, Triệu Vô Cực liền đưa ra 1 bản vẽ, chính là bản vẽ máy tập tạ kéo dây hồi ở địa cầu. Hắn dựa theo trí nhớ vẽ lại.



Triệu Phi Dương đón nhận bản vẽ 1 chút, nhìn qua xong nói: “ bản vẻ rất đơn giản, Vô Cực con định luyện thể với cái pháp khí này sao”



Triệu Vô Cực vội ho 1 tiếng nói: “ Cha, không phải pháp khí gì, ngài chỉ cần dùng phàm thiết đúc thành cho ta là đươc, quan trọng là làm nhiều một chút những cục sắt này, để ta có thể gia tăng cân nặng tùy ý.”



“ Ừm. Tối về ta sẽ mang về cho” Bản vẽ Triệu Vô Cực đưa cho hắn quá đơn giản, hắn nhìn qua liền hiểu ngay, trước đó hắn còn làm qua nhiều bản vẽ phức tạp gấp vạn lần, việc này chỉ là chút lòng thành. Triệu Vô Cực yêu chơi sao thì chơi sao, hài tử muốn đồ chơi phụ mẫu liền sẽ cho. Chỉ cần hắn không hồ đồ là được.



Ăn uống xong xuôi, Triệu Phi Dương lại đi đến chính phong. Triệu Vô Cực cùng mẫu thân hắn lại ngồi uống trà nghỉ ngơi, tất cả giống như chương trình được lặp đi lặp lại vậy.



Trà nước xong xuôi, Triệu Vô Cực liền vỗ vỗ mông đứng dậy: “ mẫu thân,ta đi luyện công buổi sáng đây”



Sở Phi Huyền nhẹ nhàng gật đầu,âu yếm nhìn hắn 1 chút. Triệu Vô Cực từ lúc sinh ra đến bây giờ luôn luôn biểu hiện được quá mức tốt khiến nàng không có chỗ nào chê trách. Không khóc không nháo, không gây phiền phức, không cậy thế bắt nạt người, lại còn chăm chỉ đọc sách viết chữ luyện công. Thật đúng là khiến nàng bớt đi nhiều việc.



Ra luyện võ trường của bản thân, Triệu Vô Cực liền cởi áo ra chỉ mặc 1 chiếc quần mà thôi. Bắt đầu khởi động ngồi sâu hít đất, chạy bộ 1 loạt động tác.
Một mức đánh trảo pháp đến tận buổi trưa, Triệu Vô Cực đúng là có chụt mệt thành cẩu dạng. Đến mức mẫu thân hắn gọi mấy lần mới rên rỉ đáp lại.



Sở phi Huyên sắc mặt có chút lo lắng từ xa đi tới, nhìn thấy Triệu Vô Cực nằm nhoài trên đất, le lưỡi ra thở hổn hển liền sợ hãi quái khiếu: “ a nha, Cực nhi ngươi làm sao vậy?”



Nàng liền bước tới gần đưa vào cơ thể hắn 1 đạo linh lực. Đạo linh lực này dò xét khắp cơ thể 1 vòng, xác định hắn không có vấn đề gì, Sở Phi Huyền mới chậm rãi thở 1 hơi: “ Cực nhi, ngươi luyện cái quỷ gì mà có thể luyện mệt thành dạng này à? Ngươi có biết trước 6 tuổi tinh khí tiêu hoa quá độ sẽ ko lớn được không?”



Triệu Vô Cực cười khổ: “ mẫu thân ta nắm chắc, sẽ không tiêu hao bổn nguyên, chỉ là cố gắng đánh thêm 1 lần cơ sở luyện thể nên mệt quá sức thôi”



“HỪ” Sở phi Huyên lại độ thêm 1 ít linh khí vào giúp hắn phục hồi thể lực, liền bế hắn bay trở về nhà.



Về đến nhà, phụ thân hắn đã ở, thấy Triệu VÔ Cực được bế về liền ngạc nhiên, có chút trêu tức nói ra: “ a nha, Cực nhi nhà ta không phải là không thích mẫu thân bế sao? Sao bây giờ lại làm nũng đòi bế thế kia?”



Xác thực Triệu Vô Cực có chút không thích bị bế, dù sao hắn cũng là 1 cái trạch nam, không giỏi này kia nhưng bị bế thì hắn có chút mất mặt không chịu nổi. Nên trước giờ từ khi có thể đi lại hắn liền không cho mẫu thân hắn SỞ Phi Huyền bế qua, khiến mẫu thân hắn còn thở dài mấy lần đây.



Triệu Vô Cực trợn mắt nhìn phụ thân 1 chút, “ Phụ thân, sao ta cảm thấy ngài rất vui vẻ à. Có thể đừng cười trên nỗi đau của người khác được không?”



“hahaha” Triệu Phi Dương cười to: “ tới tới tới, ăn cơm thôi” Nói xong liền vứt cho hắn 1 cái thanh tẩy thuật pháp cơ sở.



Triệu Vô Cực trên người dơ bẩn cùng mồ hôi đều bị quét sạch, nhưng hắn không cảm giác thoải mái liền vẫn đi tắm 1 lần mới quay trở lại ăn cơm. Buổi sáng tu luyện coi như viên mãn kết thúc.