Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 16 : Tu luyện hàng ngày (3)

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Luyện khí phong đỉnh núi, Triệu Vô Cực gia, bàn cơm.



Triệu Phi Dương nhìn Triệu Vô Cực đang ăn 1 cách say sưa ngon lành chợt hỏi: “ Cực nhi, hôm nay tu luyện thế nào à? Nhìn ngưoi giống như ăn thật nhiều”



“ Cha, hôm nay ta bắt đầu chính thức luyện thể, đã bắt đầu luyện tập cơ sở trảo pháp, trước đó rèn luyện chỉ là vui đùa mà thôi. Kể từ bây giờ ta mới chính thức luyện ngoại công, lấy ngoại sinh nội.”



“ Ồ, sao ngươi lại chọn trảo pháp mà không chọn quyền pháp a?”



“Hì hì, ta cảm thấy ta thích hợp trảo pháp hơn đấy”



Triệu Phi Dương có chút suy nghĩ, im lặng 1 lúc rồi nói: “ đồ vật ngươi muốn ta đã luyện xong. Ngươi muốn để chỗ nào?”



“ Cha,ngươi cứ để trong sân tập cho ta là được?”



“Hôm nay ta luyện xong cho ngươi, đúng lúc sư tôn của ngươi tới, gặp được vật này cảm thấy hứng thú, Sau đó các trưởng lão đều xem qua, nhận định vật này đối với luyện thể có chỗ tốt, muốn mở rộng cho cả môn phái sử dụng. Ngươi thấy thế nào?”



Máy tập tạ kéo tay là do Triệu Vô Cực thiết kế bản vẽ đưa cho Triệu Phi Dương đấy, muốn mở rộng toàn môn phái trước hết phải xem 1 chút ý nghĩ của hắn, dù sao thân phận của hắn trong môn phái rất đặc thù. Không ai nguyện vì 1 cái đồ chơi nhỏ của luyện thể tu sĩ đi đắc tội hắn cả, càng không ai dám đi cướp giật đồ của hắn. Trừ khi chuẩn bị cùng Luyện khí phong và luyện đan phòng túc địch.



Triệu Vô Cực nghe vậy có chút suy nghĩ nói:“Ồ? Các trưởng lão đều cảm thấy vật này hữu ích ư? Là vị trưởng lão nào đề ý?”



Câu hỏi này có chút ý vị sâu xa, giống như Triệu Vô Cực muốn xác minh là ai muốn mang đồ vật của hắn cho toàn bộ môn phái dùng chung vậy. Triệu Phi Dương hơi chần chờ, nhưng là vẫn mở miệng cho đáp án: “ là chưởng môn. Nhưng chưởng môn nói về hỏi ý kiến của ngươi như thế nào?”



“ Được. Cha, ngươi giúp ta nói lại với chưởng môn, có thể cống hiến cho môn phái giúp 1 chút bề bọn nhỏ là vinh hạnh của ta.”
Triệu Phi Dương ánh mắt phức tạp nhìn con trai hắn.



Sở Phi Huyền thì nhẹ nhàng giúp hắn một cái thanh tẩy thuật, sau đó ôm lấy hắn, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc hắn, mẫu tính quang huy tràn lan.



Triệu Phi Dương liền nói: “ Cực nhi quả thật rất tốt, lần đầu tiên đứng tấn liền có thể kiên trì 4 giờ, chúng ta dùng thần thức tra xét nó nhiều lần thấy hắn như muốn buông xuôi, nhưng sau đó hắn lại có thể tiếp tục ngạnh chống được. Ý chí của hắn thật mạnh mẽ. Có điều ta không hiểu, sao Cực nhi lại đối với võ đạo 1 lòng cố chấp như vậy? Lấy tuổi nó không phải nên chơi bời một chút sao?”



Thấy Triệu Phi Dương nói vậy, Sở Phi Huyền liền bật cười: “Cực nhi là con ta tất nhiên là tốt rồi. Ta xem qua không biết bao nhiêu hài tử tập mã bộ nhưng chi được nửa giờ, giỏi lắm cũng một giờ mà thôi. Cực nhi có thể đứng 4 giờ đã là vạn nhân khó tìm một, hẳn là cùng cực nhi tinh thần mạnh mẽ có liên hệ. Còn nữa, hắn đối với võ đạo cố chấp không phải là rất tốt sao, chả lẽ ngươi còn muốn hắn suốt ngày lêu lổng gây họa giống những cái kia tu sĩ nhị đại, một bộ não tàn dáng vẻ?” Nói xong nàng lại âu yếm nhìn Triệu Vô Cực một chút.



Triệu Phi Dương liền cười khan 1 tiếng nói: “ Cực nhi liền rất tốt, chỉ có điều ta thấy nó quá cố gắng. Lúc nào cũng bức ép bản thân đến cực hạn. Nàng thường xuyên ở nhà nhớ phải chăm sóc kĩ cực nhi, đừng để nó tự mình luyện tàn.”



“Trước đây Cực Nhi luyện tập chỉ là trò đùa nhỏ mà thôi, như gập bụng,nhảy dây, chạy nhanh các loại. Ta thường dùng thần thức quan sát hắn cũng không thấy gì quá nguy hiểm, cũng không thấy hắn mệt quá dạng này liền thôi. Từ bây giờ xem ra phải hảo hảo quan sát Cực nhi tu luyện thôi, càng ngày càng liều mạng a.” Sở phi Huyền có chút than thở



Triệu Vô Cực được Sở Phi Huyền bế lên giường, tư thế nằm ngủ ngay ngắn.



Sau đó 2 người cũng trở về phòng mình nghỉ ngơi.



Một ngày tu luyện của Triệu Vô Cực cứ như vậy kết thúc.



------------



đọc 15 chương có thể đánh giá rồi. cầu đánh giá 10sao