Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 18 : Ngoại môn diễn võ trường

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Triệu Vô Cực đi xuống luyện khí phong, dọc đường cũng có đệ tử nhìn thấy hắn, nhưng nhìn hướng hắn đi tới liền hiểu hắn là từ đỉnh núi đi xuống. Ở thanh vân tông địa vị càng cao thì ở càng gần đỉnh núi, vì vậy những đệ tử này sẽ không đi trêu chọc hắn hơn nữa cũng không có lí do đi trêu chọc hắn.



Dù sao Triệu Vô Cực còn là hài tử nha, đại nhân đi trêu chọc hài tử không tốt lắm đâu.



Triệu Vô Cực một mạch đi thẳng xuống núi, ở luyện khí phong chỗ này là nội môn đệ tử chỗ ở. Nội môn đệ tử đều có chỗ tu luyện của riêng mình, ít khi xuất hiện tụ tập đám đông luyện võ trừ khi là tông môn thi đấu.



Mục đích của Triệu Vô Cực chính là ngoại môn diễn võ trường.



Nơi này ngư long hỗn tạp, đủ loại kì hoa xuất hiện. Có thuần tu luyện linh khí tu sĩ, có thuần luyện thể tu sĩ, lại có cả 2 loại kiêm tu tu sĩ. Tuy kiêm tu sẽ có được một ít chỗ tốt nhưng thời gian tu luyện sẽ bị thời gian luyện thể kéo dài, còn phải xem mục đích tu luyện của cá nhân cùng tác dụng mang lại, nếu không đơn thuần tu luyện một môn mới là chính đạo, là cách mà đa số tu sĩ lựa chọn.



Triệu Vô Cực một bộ kim phục hoa văn lòe loẹt cũng hết sức chói mắt, một đường đi qua đưa đến không ít đệ tử hiếu kì.



“Này, sư đệ, ngươi biết hài tử áo vàng kia là ai không?”



“ Sư huynh, ta không biết a. có thể là hài tử của trưởng lão nào đó cũng có thể là của đệ tử trong môn phái, nhưng nhìn cách ăn mặc thân phận hẳn không thấp” Một vị sư đệ nào đó đáp lại



“ A, tiểu hài tử lúc này đều đẹp trai đáng yêu như thế này sao, thật muốn sinh một cái” Một cái nào đó sư tỉ mở trò đùa



“ Sư muội nếu không ngại ta cùng với ngươi sinh một cái, hắc hắc” 1 vị sư huynh nhìn vị kia nở nụ cười bỉ ổi



“ hắc cái đầu ngươi mà hắc! Gặp quỷ đi thôi” Vị sư tỉ kia trợn mắt bỏ đi


Lại còn mệnh trung túc địch, ngươi có thể bớt chuniibyou được không? Triệu Vô Cực liền lập tức nhả rãnh



2 người lại tiếp tục là 1 trận quyền loạn đả,xem ra thật không ai cao minh hơn ai, chỉ xem ai gánh được càng lâu mà thôi.



Đến lúc này Trình tú cùng Văn Lang đều nhận lấy nhất định thương thế, 2 người vừa đánh vừa thở hổn hển xem ra là đã sắp kiệt sức dấu hiệu.



Lúc này, Trình Tú bỗng nhiên lao tới 2 tay cũng xuất ôm lấy vai của Văn Lang, hắn liền dùng đầu của mình đánh thẳng vào đầu Văn Lang.



Văn Lang bị đụng nứt đầu chảy máu, lại thêm kiệt sức lập tức liền ngã xuống đất ngất đi.



Cuối cùng người thắng là Trình Tú. Tuy vậy hắn cũng không mạnh khỏe gì, đầu chảy máu, mặt sưng vù



Trình Tú liền haha cười to: “ Để cho ngươi mắng Thôi Ngọc sư muội, lần này biết lợi hại của ta đi”



Nói xong hắn liền lảo đảo liêu xiêu đi xuống võ đài, Văn Lang cũng được cái khác tu sĩ đưa xuống đài đến 1 góc riêng nằm nghỉ.



Triệu Vô Cực xem thấy kết quả như vậy, trong lòng có chút ngẫm nghĩ: “ cùng một cảnh giới, cùng trình độ võ kĩ, một người hung ác hơn lại có chiến đấu lí niệm liền chiến thắng, chả lẽ là hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng. Đánh người cần phải hung ác, trước không nói cái gì nhưng về mặt tinh thần liền có thể áp chế đối phương, từ đó chiếm lấy tiện nghi. Chiến đấu có lí niệm sẽ vì võ giả chèo chống lúc sức cùng lực kiệt, ý niệm càng mạnh mẽ sức kéo dài càng dài. Nhưng bù lại thân thể cũng sẽ nhận lấy ngoài ngạch thương tổn. Chậc chậc, xem ra võ kĩ ta luyện được quá mềm mại rồi, thiếu chút sát phát chi ý.”



Triệu Vô Cực vừa suy nghĩ tổng kết vừa liên hệ được chính bản thân mình, hắn liền thấy rõ bản thân thiếu hút. Thường ngày chỉ múa luyện thể 1 mình, hắn không có đối thủ cũng không có kẻ thù, vì vậy luyện thể đến bình cảnh nhưng không thể đột phá. Hiểu rõ thứ này. Triệu Vô Cực liền một mảnh sáng láng, trở về liền chỉ cần tạo tạo một chút kẻ địch điều chỉnh một chút tâm thái, không hẳn là không thể đột phá cảnh giới hiện tại.



“Trận này ra ngoài có giá trị, haha” Triệu vô Cực trong lòng cười to. Nhanh chân nhảy xuống trụ đá chạy trở về nhà