Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 226 : Hấp thu Vạn niên ngẫu liên hạt sen

Ngày đăng: 16:50 19/04/20


Mão sư huynh ra hiệu mời, Triệu Vô Cực theo hắn đi vào một gian tu luyện phòng.



Mão sư huynh lập tức lên tiếng:



“ sư đệ, ngươi đầu thai kĩ thuật thật tốt a, có hai cái trưởng lão làm chỗ dựa, tu luyện một đường thuận buồm xuôi gió”!



Triệu Vô Cực cười nói: 



“ sư huynh khen trật rồi”!



Hắn đây không phải khách khí mà là sự thật.



Triệu Vô Cực tu luyện tới mức này không chỉ dựa vào Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương cung cấp, mà bản thân hắn cũng vô cùng cố gắng tu luyện, không hề bỏ lỡ chút nào mới có được thành tựu như vậy, đâu phải cứ có gia cảnh tốt liền có thể tu luyện thành công đâu.



Mão sư huynh vẫn là cười nói:



“ ta nhận được nhiệm vụ của Sở trưởng lão, giúp ngươi chắt lọc tinh hoa của Vạn niên ngẫu liên hạt sen. bởi vì là linh dược vạn năm, chỉ là nó hạt sen thôi cũng mang bên trong dược lực vô cùng cường đại, bởi vậy mỗi lần ta sẽ đưa vào trong miệng ngươi một ít một ít, giúp ngươi luyện khí thành cương, nếu trong quá trình tu luyện của ngươi xảy ra vấn đề gì sư huynh cũng sẽ giúp ngươi ổn đinh trận cước, không cần sợ hãi.



Triệu Vô Cực gật đầu, hắn đối với bản thân vô cùng tự tin, Vạn niên ngẫu liên tuy dược lực mạnh mẽ, nhưng hắn chỉ mỗi lần hấp thu một chút, không sợ bị bạo thể mà chết.



Mão sư huynh lại lên tiếng nói:



“ Bởi vì trong lúc chắt lọc dược lực, dược lực cũng sẽ có trôi đi,ngươi tốt nhất nên hấp thu càng nhanh càng tốt, như thế mới có thể lợi dụng được tối đa Vạn niên ngẫu liên dược lực.



Triệu Vô Cực gật đầu, hắn chỉ cần liều mạng hấp thu cùng vận chuyển bí pháp là được, còn lại đã có Mão sư huynh lo liệu.



Tổng kết lại một lần, Triệu Vô Cực đã hiểu rõ quá trình.



Mão sư huynh lúc này lại hỏi:



“ sư đệ tu luyện võ học có thiên về thuộc tính nào không”?



Triệu Vô Cực nhíu mày nói:



“ ta vẫn chưa hề lấy thuộc tính nào làm chủ tu luyện a. Sư huynh hỏi việc này là có gì chỉ giáo sao”?



Mão sư huynh gật đầu nói:




“ sư huynh, ta hấp thu xong rồi. nếu như ta không chủ động báo ra, sư huynh có thể căn cứ trên người ta khí tức mà tự động vận chuyển linh dược vào không”?



Triệu Vô Cực hỏi vấn đề này rất quan trọng hắn đã quyết định muốn thật nhanh hấp thụ cái này Vạn niên ngẫu liên, không để nó hao phí thêm bất kì dược lực nào nữa.



Mão sư huynh nhanh chóng cho ra đáp án:



“ ta chỉ cần mở pháp nhãn liền có thể thấy rõ sư đệ hấp thụ dược lực tiến độ, sư đệ không cần lo lắng”!



Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên nói:



“ vậy tiếp theo tất cả trông chờ vào sư huynh rồi, sư huynh lúc nãy cho vào dược lực còn hơi ít, ta có thể tiêu hóa gấp đôi số đó, thời gian rất cấp bách đừng để dược lực tiêu hao a”!



Hắn thay đổi tư thế, từ ngồi xếp bằng lập tức nằm ngửa ra, Triệu Vô Cực nhanh chóng tiến vào Pháp Luân Chiếu Minh trạng thái, tốc độ tu luyện tăng lên trên diện rộng.



Cũng phải cảm tạ Độ Hải, nếu không có hắn, Triệu Vô Cực cũng không thể nào biết được Pháp Luân Chiếu Minh cái này bí pháp thần diệu a.



Mão sư huynh nhìn thấy Triệu Vô Cực thay đổi tư thế, hắn có chút bất ngờ.



Từ trước tới giờ tu sĩ đều là ngồi xếp bằng tu luyện a, đâu có ai nằm tu luyện.



Triệu Vô Cực ở đây lại là nằm xuống tu luyện bảo hắn không ngạc nhiên sao được!



Nhưng nghĩ tới Triệu Vô Cực là trưởng lão con trai, hắn liền không ngạc nhiên nữa rồi.



Trưởng lão có cái gì bí pháp truyền cho Triệu Vô Cực, hắn cũng không cần quan tâm. Nhiệm vụ phần thưởng của Sở Phi Huyền hắn đã nhận, tiếp theo chính là trợ giúp Triệu Vô Cực tụ khí thành cương là được rồi.



Hai tay múa thành tàn ảnh kết ra từng đạo ấn quyết, hai mắt của Mão sư huynh cũng sáng lên quang mang.



Hắn đã khai pháp nhãn, có thể thoải mái quan sát Triệu Vô Cực tiêu hóa dược lực tiến độ cùng nội công cường độ mạnh yếu, có phải là sắp tẩu hỏa nhập ma hay không.



Trên tay bắt đầu điều khiển dược lực đi vào miệng Triệu Vô Cực, lần này hắn cho vào lượng là gấp đôi lúc nãy như ý muốn của Triệu Vô Cực.



Mão sư huynh nói thầm:



“ sư đệ, ngươi không được có chuyện gì a, nếu không nội môn trưởng lão lửa giận ta không thể gánh nổi đâu a”!