Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 247 : Ngoài lề sự kiện

Ngày đăng: 16:50 19/04/20


Triệu Vô Cực trở lại Túy Mộng Thành, bên trong Túy Mộng Thành vẫn là như vậy dòng người hối hả ngược xuôi, hắn không nhanh không chậm đi trở về quán trọ của bản thân.



Đang đi qua một quán ven đường, vài người bàn tán lập tức hấp dẫn chú ý của hắn.



“ ngươi nghe nói gì không, Thượng Quan Tư Uyển cô nương hôm trước vừa làm đại diện đấu giá sư cho Mân côi đấu giá hội danh tiếng đang vô cùng thịnh hành. 



Nàng không những là Vân Sơn đệ nhất tài nữ, cầm kì thư họa không thứ gì không tinh thông, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp dáng người nóng bỏng vô cùng, có thể gọi một cái vô cùng nảy lửa.



Ngày hôm qua nàng vừa ở Tiên âm cư đàn một khúc Tam sinh duyên, cầm khúc này có thể nói là vô cùng tuyệt vời a, cầm khúc tinh xảo, trầm bổng du dương, lúc thì thánh thót vui sướng, lúc lại như là đang chìm đắm trong vô tận khổ sở bi thương khiến người nghe cầm lòng không được.



Thượng Quan Tư Uyển một khúc cầm lay động tâm linh tứ tọa người xem, mọi người giống như là đều ở trong tiếng đàn nghe ra tình cảnh bi thảm cùng trên giang hồ ân oán tình cừu trong cầm khúc đó.



La đại sư còn không nhịn được thở dài nhận xét, cầm khúc này đúng là trong vòng mười năm nay cầm khúc hay nhất hắn từng nghe, thật khiến người khâm phục vô cùng.



Thượng Quan Tư Uyển không chỉ cầm kĩ kinh người, nàng giọng hát cũng là vô cùng tuyệt vời, vô cùng dễ nghe. Ta nghe một cái bằng hữu kể lại, chỉ cần người hôm đó ở Tiên âm cư nghe nàng đàn hát xong đều không nhịn được rơi lệ, tràng cảnh sống động vô cùng.”



“ ghê gớm như vậy sao? Một cầm khúc mà thôi có thể có được bao nhiêu ý tứ a! Ta đi nghênh xuân viện cũng nghe không ít cầm khúc, chẳng thấy cái gì đặc biệt a”!



“ ngươi một cái người dung tục, suốt ngày chỉ đi cái kia Nghênh xuân viện làm sao có thể nghe ra cái gì đàn hay.



Nghênh xuân viện chỉ cần có một chút tiền liền có thể đi vào, bên trong cầm kĩ là bọn hắn thứ kinh doanh chính hay sao? Bọn hắn kinh doanh chính là da thịt sinh ý a, cầm tiêu cái gì đều là phụ họa, không có chút hàm súc nào.



Mà Tiên âm cư là chỗ nào? Là Túy Mộng Thành tất cả tầng lớp thượng lưu người tập hợp địa điểm phẩm trà thưởng đàn, vô cùng thanh cao thoát tục, không phải nhà quyền quý đều không đủ sức đi vào, ngươi cái kia Nghênh xuân viện có thể so sánh cùng sao”?
Đối với việc này Triệu Vô Cực cũng không để trong lòng, từ khúc được người đàn hát lên mới thể hiện ra nó giá trị, nếu chỉ khư khư giữ một mình thì nó đâu có ai biết no hay hay là dở.



Thượng Quan Tư Uyển một hành động này cũng cho thấy nàng sở cầu chính là hư danh, thích nổi tiếng. Có thể là tuổi đời nàng còn trẻ còn ham muốn những thứ này, đối với Triệu Vô Cực mà nói nổi tiếng cũng không thể dùng làm cơm ăn, hắn cần chính là thực lực. 



Đối với Triệu Vô Cực mà nói, sở cầu của Thượng Quan Tư Uyển quá ngây thơ buồn cười. Nữ nhân này cho dù có nổi tiếng mấy đi nữa chỉ sợ sau này cũng phải lấy chồng a, nàng cũng không thể dùng cả thanh xuân đi biễu diễn cầm khúc chứ.



Đến lúc nàng lấy chồng, trở thành danh hoa có chủ, đến lúc đấy đám người theo đuổi dài dằng dặc của nàng chỉ sợ sẽ trong nháy mắt giảm mạnh, tất cả hư danh cũng sẽ không còn ai nhớ tới nữa, một đời tài nữ mới sẽ lại được ra đời.



Còn cái kia Tuyệt tình sư thái bị hắn mắng đến thổ huyết, trở về môn phái liền tẩu hỏa nhập ma mà chết Triệu Vô Cực chỉ có thể lắc đầu thở dài.



Tu luyện tới mức độ này tâm lí còn yếu kém như vậy, không biết nàng là làm sao ngồi lên chức vị chưởng môn phái Nga mi a. Hi vọng Tử Quy sư thái so với nàng hiểu chuyện một chút sẽ không lại tìm đường chết, nếu không Triệu Vô Cực không ngại mắng nàng một trận máu chó xối đầu.



Dù sao nàng chỉ là tiếp nhận vị trí chưởng môn hư trương thanh thế là cần thiết, chưa chắc sẽ cùng Triệu Vô Cực không chết không thôi a!



Đáng tiếc một điều duy nhất chính là cái chết của Tuyệt tình sư thái vô hình lại ném lên đầu Triệu Vô Cực một cái ác miệng hình tượng, khiến người trên giang hồ đối với hắn hảo cảm sẽ giảm mạnh, Triệu Vô Cực đại hiệp con đường còn rất gánh nặng đường xa a.



Triệu Vô Cực thu dọn suy nghĩ, trở lại quán trọ thu lại cảnh báo trận pháp, trả tiền trọ sau đó đến Thanh Vân Tông cứ điểm bái biệt Mão sư huynh.



Mão sư huynh đối với hắn không ở Túy Mộng Thành đột phá cũng là rất ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại hắn có trưởng lão lệnh bài muốn ở Thiên Vân thành nhờ cái khác sư huynh trợ giúp đột phá cũng không phải là chuyện khó gì, bởi vậy Mão sư huynh cũng không ngăn cản hắn.



Triệu Vô Cực từ biệt Mão sư huynh xong đi thuê một con ngựa thay cho đi đường, ngày đi đêm nghỉ liên tục cưỡi ngựa một tuần lễ đi qua một cái thành trì mới tới được Thiên Vân thành, hắn lúc này chính là vui mừng đứng ở dưới cổng thành Thiên Vân thành đánh giá thành trì này!