Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 256 : Cương khí hiện!

Ngày đăng: 16:50 19/04/20


Nếu đã không phân biệt được cái nào kiếm chiêu là thật là giả vậy thì cứ chọn đại một cái đi!



Triệu Vô Cực dùng thân pháp nhanh chóng lướt tới phía sau người Lưu Ngạo, năm ngón tay cong lại thành ưng trảo lập tức tập kích đối phương.



Lưu Ngạo bị Triệu Vô Cực thân pháp nhanh chóng có chút giật mình nhưng Triệu Vô Cực vừa đột kích phía sau hắn liền cảm giác được nguy cơ cực kì to lớn ập tới, Lưu Ngạo nhanh như chớp quay người lại rống to:



“ lưu tinh hồi vũ”! 



Kiếm của điên cuồng phi vũ, tốc độ so với lúc nãy còn phải nhanh lên vài phần tạo thành một vùng phòng thủ vô cùng kín kẽ, kiếm ảnh như vân giọt nước không lọt.



Triệu Vô Cực vừa muốn đánh tới lập tức bị kiếm của hắn sượt qua mu bàn tay, kiếm của đối phương ở trên mu bàn tay của bắn bắn ra từng đạo hỏa hoa, một chiêu này Ẩm huyết thủ sáo giúp hắn cản được.



Ánh mắt híp lại, Triệu Vô Cực trong lòng thầm mắng một tiếng, đối phương phản ứng thật nhanh.



Hắn dùng thân pháp mong muốn đảo loạn ánh mắt của Lưu Ngạo nhân cơ hội đột kích phòng thủ tuyến của hắn nhưng không ngờ đối phương vô cùng cảnh giác ở phía sau lưng, bởi vậy Triệu Vô Cực theo quán tính lựa chọn từ phía sau lưng tấn công lập tức bị Lưu Ngạo đoán trước chặn đánh.



Thực ra từ phía sau lưng tấn công chính là thói quen của đa số võ giả, nhưng Lưu Ngạo cũng không phải là cái gì cũng không biết võ giả, hắn đương nhiên cực kì cẩn thận phòng bị phía sau lưng của mình không hề đem sơ hở của mình bỏ mặc không quan tâm.



Triệu Vô Cực một trảo đột công này bị kiếm của Lưu Ngạo đánh bật ra, Lưu Ngạo trên mặt lập tức hiện lên một nét cười đắc ý.



Thân pháp càng nhanh thì thế nào? Vẫn là không thể vượt qua được kiếm chiêu phòng ngự của hắn!



Muốn tấn công sau lưng hắn? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!



Ba chiêu qua đi, hắn tất dùng Lưu gia kiếm pháp dạy Triệu Vô Cực làm người.



Nhìn hắn vẻ mặt đắc ý, Triệu Vô Cực ánh mắt nguy hiểm híp lại một chút.



Hắn sở dĩ cường công đương nhiên là còn có hậu chiêu, đắc ý sớm như vậy tốt sao?
Ánh mắt lúc nãy còn giống như hận bản thân không phải là người lên đài cùng Lưu Ngạo đánh vậy.



Khặc Khặc khặc!



Mọi người đang định nói cái gì, lúc này Lưu Ngạo nằm rạp trên mặt đất vang lên tiếng ho khan lập tức kéo tinh thần của đám người trở lại.



Một người vui vẻ kêu to:



“ xem kìa, Lưu Ngạo còn chưa chết? Hắn còn chưa thua a!”



“Lưu Ngạo, đứng dậy, cùng Triệu Vô Cực đại chiến ba trăm hiệp a!”



“ Tiềm long bảng đệ nhất nhân nếu yếu như thế ngươi cũng không cần làm rồi! Nếu là nam nhân thì đứng dậy a!”



“ đứng dậy đánh bại Triệu Vô Cực, ngươi muốn Lưu gia của ngươi mất hết mặt mũi hay sao? Hào khí lúc nãy thả lời ngông cuồng của ngươi đâu rồi? Mau đứng dậy a!”



Không ngừng có tiếng cổ vũ Lưu Ngạo vang lên, mọi người tâm lí chung chính là muốn xem một trận đại chiến của cao thủ hàng đầu, bởi vậy bọn hắn không hề muốn Lưu Ngạo bại quá nhanh.



Triệu Vô Cực mày nhíu lại, quả nhiên một chưởng này không thể đánh bại Lưu Ngạo, hắn vốn cũng biết rõ như vậy.



Triệu Vô Cực cũng không hề nhân cơ hội đối phương trọng thương mà truy sát.



Hắn muốn chính là một trận sảng khoái chiến đấu, để cho Lưu Ngạo khắc sâu giáo huấn chứ không phải là sinh tử tương bác không từ thủ đoạn.



Triệu Vô Cực nhàn nhạt mở miệng:



“ đừng giả chết, ta biết ngươi còn chưa thua!”