Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 338 : Một tháng ăn gà
Ngày đăng: 16:51 19/04/20
Sáng sớm, không khí trong lành, mặt trời từ sau núi kéo lên.
Triệu Vô Cực tỉnh dậy, hắn cảm giác tay mình giống như bị vật gì đè lên, cả cánh tay tê dại chết lặng.
Trong lòng lộp bộp một tiếng, Triệu Vô Cực cảm giác không ổn.
Chẳng lẽ có cái gì độc trùng dị thú đột kích sao? Tại sao cảnh báo trận pháp không kêu lên a!
Hắn vội vàng nhìn lại, trước mặt hắn là một đầu óc đen óng mượt kéo dài, đối phương giống như một con mèo nhỏ co lại người rúc vào trong người hắn sưởi ấm.
Triệu Vô Cực mặt xạm lại vỗ vỗ lên vai Tiếu Mị Mị nói:
“ dậy mau, ngươi muốn ta phải chặt tay mới vừa lòng sao?”
Tiếu Mị Mị mơ màng tỉnh dậy, chờ nàng rõ ràng tình huống lập tức thét to một tiếng vội vàng lùi lại.
Tiếu Mị Mị vội vàng ôm lấy quần áo mình nói:
“ Triệu Vô Cực, ngươi tối qua làm gì ta?”
Triệu Vô Cực lấy tay phải cầm lên tay trái tê dại của mình khinh thường nói:
“ nhìn xem là ai lấn vạch? Tự mình bày ra vạch phân cách còn lăn qua tận bên ta nằm ngủ, chui rúc vào như một cái tiểu miêu cầu an ủi ôm ấp. Đã thế thì thôi còn nằm gối lên tay ta làm ta sắp liệt mất cánh tay trái này. Hừ!”
Triệu Vô Cực một mặt khinh bỉ khiến Tiếu Mị Mị mặt đỏ tới mang tai, nàng lúc này mới nhớ ra chính mình mới là người chủ động lăn qua bên hắn nằm ngủ a!
Thật là mất mặt về nhà bà ngoại, chờ một chút, giống như nàng không có bà ngoại a!
Được rồi, không cần quan tâm những thứ này, Tiếu Mị Mị vội vàng sửa lại quần áo nhanh chóng đứng dậy rửa sạch mặt mũi.
Buổi sáng là thời diểm tốt để tu luyện, nàng cùng Triệu Vô Cực đã thảo luận qua, buổi sáng tu luyện nội công buổi chiều thân pháp buổi tối tùy ý.
Bởi vậy nàng cần nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân sau đó cùng Triệu Vô Cực song tu.
Triệu Vô Cực lười biến ngồi dậy, hắn nhanh chóng dọn dẹp một chút trên giường hỗn loạn chăn gối sau đó rửa mặt.
Nam nhân vệ sinh cá nhân chính là nhanh, hắn phải chờ một lúc mới thấy Tiếu Mị Mị xong việc đi vào.
Dưới mặt nước bỗng nhiên có bóng đen ẩn hiện, Triệu Vô Cực ánh mắt cực kì sắc bén lập tức phát hiện ra, hắn nhanh chóng thu đài sen vào nhẫn trữ vật, phi thân lên bờ.
Triệu Vô Cực quay người lại lặng lẽ nhìn theo bóng đen kia, bóng đen càng lúc càng lớn, bắt đầu trồi lên một cái vây cá toàn là gai xương ở trên mặt nước.
Triệu Vô Cực ánh mắt âm trầm, nhìn đối phương chiều dài cơ thể cũng chỉ khoảng nửa mét, xét khí thế ở vào luyện khí kì nhất trọng đỉnh phong.
Đây đương nhiên là một con cá loại yêu thú, nó thấy Triệu Vô Cực ở trên mặt nước nhảy qua nhảy lại hái sen liền muốn tập kích Triệu Vô Cực.
Nhưng đuổi còn chưa đến nơi Triệu Vô Cực đã nhanh như chớp trở lại bờ, bởi vậy nó tập kích liền thất bại.
Xương gai nhanh chóng lặn xuống nước, biến mất.
Triệu Vô Cực hừ lạnh,một cái luyện khí kì một tầng cũng dám hướng hắn nhe răng?
May cho ngươi không tập kích thành công, nếu không ta cho dù ở dưới nước cũng có thể lấy mạng ngươi!
Trong lòng nén lại khó chịu, dù sao hắn cũng đã có được thứ mình muốn, Triệu Vô Cực nhanh chóng quay trở lại nhà, hướng Tiếu Mị Mị đưa ra hỏa vĩ kê cùng hạt sen.
Buổi trưa tràn đầy dinh dưỡng cứ thế nhanh chóng được nàng nấu lên, Triệu Vô Cực cũng dựa theo Tử Hà Bất Diệt thần công công pháp yếu quyết tu luyện bắt đầu cường hóa tim của mình.
Tiếu Mị Mị cùng được hưởng lộc, nàng ở một bên lặng lẽ tiêu hóa lấy dược lực, một mặt vui vẻ vô cùng.
Triệu Vô Cực cảm giác được dược lực ở trong cơ thể mình bắt đầu bị hắn nhanh chóng hấp thu hóa thành từng luồng khí, hắn tập trung tinh thần dẫn đạo nó theo chu thiên tuần hoàn vận chuyển một vọng, trải qua đan điền cuối cùng tập hợp tới tim, bắt đầu nuôi dưỡng tim mình, để nó nhanh chóng hấp thu nội lực, trở nên càng mạnh mẽ sức sống tràn đầy.
Tu luyện cũng không có gì nguy hiểm, chỉ là tốn thời gian cùng nhàm chán, bởi vậy muốn thành cường giả, nhất định phải chịu được tịch mịch.
Triệu Vô Cực ước chừng hắn cần phải ăn gà liên tục một tháng mới có thể hoàn thành tôi luyện.
Liếc mắt nhìn Tiếu Mị Mị, Triệu Vô Cực cảm thấy nàng đáng thương.
Hắn là vì tu luyện mới phải ăn, còn nàng là vì hắn ăn gì thì nàng cũng phải ăn cái đấy nên phải ăn theo, một tháng tới chỉ sợ nàng ăn gà ăn ra bóng ma.
Sau này trở lại Thiên Vân Thành, không biết nàng nhìn gà có lập tức nôn hay không?
Haiz, đáng thương Mị nhi!