Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 35 : Lý Tiếu

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Triệu Vô Cực thì không hề biết mình đang bị mẫu thân đại nhân nhòm ngó, hắn đang đắm chìm trong thử nghiệm chưởng pháp vui sướng. Mỗi lần thử nghiệm hắn đều bị thương nhưng hắn không hề từ bỏ, bị thương cắn đan lại tiếp tục thử nghiệm lại bị thương. Cái này như một vòng tuần hoàn, Triệu Vô Cực lại làm không biết mệt, hắn cảm giác mỗi lần bị thương hắn lại gần với thành công thêm một bước. Vì bản thân không thể suy tính ra chính xác tỉ lệ kết hợp, hắn đành phải dùng cách ngu ngốc nhất thử nghiệm loại trừ. Loại trừ hết những cái không thể thực hiện, còn lại chính là phương pháp chính xác rồi.



“Vận công, bị thương, cắn đan, lại vận công, lại bị thương...” Triệu Vô Cực không ngừng nghỉ lặp đi lặp lại thử nghiệm.







Trải qua nhiều lần thất bại cuối cùng hắn cũng có một lần thành công, trên cổ tay phải của hắn ngưng tụ ra một vòng âm dương hoàn, âm dương hoàn chậm chậm xoay tròn không ngừng nghỉ, Triệu Vô Cực cảm nhận một chút lực lượng trong tay mình, sau đó hướng một viên cự thạch cao cỡ một người chưởng tới.



“Ầm”!



Thiên Địa Tinh biến chưởng lập tức tiếp xúc cùng cự thạch trong giây lát, lực lượng từ cánh tay như tháo nước lũ tuôn ra hướng tới cự thạch, cự thạch nổ to một tiếng, chia năm xẻ bảy bảy thành từng khối không đồng đều bay toán loạn.



Triệu Vô Cực ngắm nhìn một chút cánh tay mình, hoàn hảo không tổn hao gì, đây chính là một vòng âm dương hoàn uy lực, có thể khiến cự thạch cao cỡ một người thiếu niên tan tành, hơn nữa đây chỉ là 1 vòng âm dương hoàn, sau này thực lực hắn tăng lên, số vòng âm dương hoàn càng nhiều uy lực sẽ càng mạnh.



“đáng tiếc” Triệu Vô Cực thở dài. Tuy lần này thí nghiệm đã thành công nhưng so với trong lòng hắn kì vọng vẫn chưa hài lòng. Có thể đây chỉ là một trong các tỉ lệ phối hợp chính xác mà thôi,hắn còn cần thí nghiệm thêm xem có những tỉ lệ nào phối hợp nào thích hợp nữa không, Triệu Vô Cực cảm thấy đã không sáng tạo chưởng pháp thì thôi, nếu sáng tạo rồi thì phải làm cho đến nơi đến chốn.
Đối phương một mặt khinh thường nhìn Triệu Vô Cực nói: “ngươi không chỉ đắc tội ta, còn đắc tội rất nhiều người. Ngươi có biết Đông Phương Uyển Nhi sư tỉ là nữ thần trong lòng chúng ta không? Thế mà ngươi cái này nhóc con suốt ngày giả ngây giả dại bám lấy nàng, lại còn lợi dụng lòng tốt của nàng thường xuyên có những hành động không bằng cầm thú. Ngươi nói xem có thể không đắc tội không?Lần trước nàng còn cùng ngươi cưỡi phi kiếm bay qua ngoại môn ta chính mắt nhìn thấy các ngươi đi tới phàm nhân thành thị vui chơi. Đừng tưởng có chút bản lĩnh là ngon. Ở đây các sư huynh ai cũng có thể dạy dỗ ngươi”



Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn xung quanh một chút, ở đây rất nhiều người đều biết Đông Phương Uyển Nhi cái kia ngốc bạch ngọt lại có siêu cấp hung khí, nàng đúng thật là là chuẩn cấp nữ thần trong lòng nhiều người nhưng mọi người không hề biết quan hệ của Triệu Vô Cực cùng Đông Phương Uyển Nhi, Ngược lại nghe cái này Lý Tiếu nói mọi người lại như bừng tỉnh đại ngộ, nhiều người ánh mắt bất thiện nhìn về phía hắn.



Công bằng một câu mà nói, nữ thần chính là để trong lòng thờ phụng, Triệu Vô Cực ở gần mái hiên được hưởng trước ánh trăng hành động khiến bọn họ rất ghen ghét đố kị nhưng sẽ không ai chủ động tìm hắn gây chuyện mà chỉ trừng hắn vài mắt mà thôi, như thế còn chưa đủ để đưa tới mâu thuẫn. Nhưng nếu đối phương là fan cuồng thì lại là một loại thái độ khác đối đãi, fan cuồng não mạch kín thật không dám đảm bảo.



Triệu Vô Cực quay sang nhìn Lý Tiếu, từ đối phương uy thế đến xem hẳn là luyện khí kì 1 tầng, không, là 1 tầng đỉnh phong. Triệu Vô Cực không biết bây giờ hắn mạnh đến đâu, nhưng bây giờ hắn vừa nhận được truyện thừa, lại sáng tạo ra chưởng pháp đúng lúc lòng tin đang tăng mạnh, hắn không muốn tìm đối thủ quá yếu, như thế quá không có tính khiêu chiến, trong người hắn đan dược đầy đủ, trong lúc giao chiến cũng có thể sử dụng đan dược, cùng lắm thì nhận thua, đối với Triệu Vô Cực mà nói thắng thua không quá quan trọng, hắn coi trọng chính là cảm ngộ đối với võ đạo, hơn nữa hắn đối với bản thân thực lực rất có tự tin, chắc gì hắn sẽ thua đây.



Nghĩ tới đây Triệu Vô Cực liền nói với đối phương “ Nếu sư huynh muốn giáo huấn ta như vậy thì ta sẽ cho sư huynh một cơ hội, chúng ta luận bàn một chút, không sử dụng vũ khí thế nào?”



Lý Tiếu không ngờ Triệu Vô Cực lại dễ dàng mắc câu như vậy, bản thân hắn luyện cũng là quyền pháp mà không phải kiếm pháp, rất nhanh hắn liền đáp ứng xuống rồi: “ Nếu sư đệ đã có lòng cầu đạo như vậy ta liền chỉ điểm một phen”



Nói xong 2 người liền bước lên võ đài, trước sự chứng nhận của trọng tài bắt đầu tranh tài.