Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 358 : Bại

Ngày đăng: 16:51 19/04/20


Bản thân Âm hậu hơn Triệu Vô Cực tới ba cái tiểu cảnh giới, nàng còn có thể nội lực li thể từ xa hình thành sát thương vậy mà vẫn không thể dùng tư thế nghiền ép đánh bại hắn, trong lòng Âm hậu cảm giác rất là khó chịu.



Chẳng lẽ trên giang hồ bây giờ người trẻ tuổi toàn là loại này cao thủ sao? Nàng thế hệ trước đã già, không theo kịp thời đại sao?



trong lòng không tự chủ được sinh ra một chút âm u, nhưng Âm hậu vẫn không quên nàng vẫn còn đang cùng Triệu Vô Cực chiến đấu.



Cực Nhạc Ma Công - di hình hoán ảnh!



Âm hậu sắp bị Triệu Vô Cực đánh trúng một chưởng trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc hiểm lại càng hiểm phát động của nàng bảo mệnh tuyệt kĩ thân pháp, trong nháy mắt lướt ra một đoạn dài tránh thoát Triệu Vô Cực vô cùng mạnh mẽ một chưởng.



Triệu Vô Cực lúc này sao có thể để cho nàng tránh thoát, tuy một chưởng vừa rồi không thành công hắn có chút mất đà, nhưng hắn thân pháp ảo diệu hoàn toàn có thể gắng gượng chống qua thứ này.



Triệu Vô Cực lập tức phát động Ngũ Quỷ mật tịch chiêu thức thứ hai:



“ Ngũ Quỷ mật tịch - quần ma loạn vũ!”



Triệu Vô Cực thân hình trong nháy mờ ảo một chút, sau đó từ chỗ đứng của hắn lập tức toát ra hai cái Triệu Vô Cực khác, mỗi người đều giống hắn như đúc, trên tay đều mang theo Thiên địa biến khí thế dũng mãnh hướng Âm hậu như ảnh tùy hình, nàng vừa thoát ra chưa được một cái nháy mắt lập tức đã đuổi theo.



Nhưng Âm hậu lúc này đã lấy lại được trận thế, nàng chân phải hơi lùi ra sau nửa bước, trên người khí thế điên cuồng kéo cao, ba cái tiểu cực ma chưởng hướng ba người Triệu Vô Cực nhanh như chớp đánh ra.



Bùm! Bùm!



Hai cái trong đó tan thành mây khói hóa thành một đóa màu tím nội lực tiêu tan giữa thiên địa, Triệu Vô Cực chân thân lộ ra hơi lắc mình một cái liền thành công né tránh một chưởng của đối phương, tiếp tục hướng Âm hậu đánh tới.



Hai người khoảng cách đã gần trong gang tấc, Âm hậu cách hắn chỉ còn chưa đến một mét, hắn chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa, được xưng Âm hậu, mạnh mẽ nhất nữ lưu cường giả ở trên giang hồ sẽ thua vào tay hắn, cái này là thật to lớn vinh dự cùng cảm giác thành tựu a.



Nhưng quan trọng nhất, đối phương muốn giết hắn, Triệu Vô Cực muốn bảo vệ cái mạng của mình, vậy thì không thể không chiến.



Âm hậu tưởng như đã sức cùng lực kiệt, trên gương mặt cũng vì sử dụng Ma khí xung thiên mà tiêu hao nội công quá độ lúc này hơi trắng, từ bên ngoài nhìn vào, cho dù kiểu gì nàng không thể nào tránh thoát được Triệu Vô Cực một chưởng này.



Nhưng ngay lúc này, dị biến sinh.
“ mị nhi, ngươi đang ở đâu a!”



Triệu Vô Cực tiếc nuối, hắn không biết Tiếu Mị Mị bây giờ đang ỏ đâu. 



Nếu nàng ở đây, Âm hậu làm sao có thể ra tay với hắn.



Nếu nàng ở đây, cho dù là Âm hậu Triệu Vô Cực cũng dám cùng đối phương đại chiến một trận.



Nếu nàng ở đây.... đáng tiếc, nàng không ở đây.



Thắng là thắng thua là thua, không cần tìm viện cớ.



Đây chính là tính cách của Triệu Vô Cực, hắn không ngại thất bại, luôn luôn cố gắng từ thất bại bò lên, đứng dậy.



Mỗi lần như vậy, hắn càng trở nên mạnh mẽ hơn.



Chỉ là hắn ngàn phòng vạn phòng, không ngờ hôm nay lại bị chính tay người mình mình yêu sư phụ ra tay sát hại.



Đáng tiếc một chiêu kia, Triệu Vô Cực bỏ công nghiên cứu thật lâu, cuối cùng lại vì suy nghĩ đã đánh trúng Âm hậu nên chưa kịp sử dụng, để hắn phải ôm hận ngàn thu.



Đáng tiếc, hắn đã sắp đột phá đỉnh phong cảnh, nếu không phải vì vội vã trở lại trả thù hắn đã ở Thôi tình cốc tích lũy nội tình đột phá rồi, không ngờ vừa trở lại Thiên Vân Thành liền gặp họa sát thân.



Quá nhiều tiếc nuối cùng không cam lòng, Triệu Vô Cực không ngờ, hắn lại chết trong tay người đáng lẽ ra sẽ là người chúc phúc cho hắn cùng Tiếu Mị Mị.



Buồn cười làm sao, thê lương làm sao!



Âm hậu từng bước một chầm chậm đi tới, khuôn mặt của nàng lạnh lùng tới cực điểm, không thể nhìn ra bên trong có cái gì tình cảm đáng nói.



Bóng dáng nàng, ở dưới ánh trăng nhẹ nhẹ chiếu rọi, như là tử vong âm ảnh dần dần phủ xuống trên người Triệu Vô Cực.