Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 376 : Từ Tiểu Bạch tiểu trạch nam
Ngày đăng: 16:51 19/04/20
Âm hậu than ngắn thở dài liên hồi, nàng có vẻ thất vọng chán nản đến cực điểm ngồi lên giường, một bộ cực kì thương tâm bộ dáng.
Tiếu Mị Mị vội vàng đi theo, cùng nàng ngồi vào một chỗ, nhẹ giọng nói:
“ sư phụ, cho dù ta có cùng Triệu Vô Cực ở chung ta mãi mãi là đệ tử của người!”
Âm hậu liếc mắt nhìn nàng, càng là thở dài sườn sượt:
“ tên Triệu Vô Cực kia quả nhiên ánh mắt không tồi, vừa tới liền bắt ngay tâm của đệ tử ta yêu thích nhất, lại là cái có thiên phú tu luyện nhất. Ngươi mười bảy tuổi đã là đỉnh phong cảnh, sư phụ năm xưa cũng không có thiên phú tu luyện như ngươi. Nếu ngươi làm tông chủ, Cực Nhạc Ma Tông chỉ sợ sẽ được ngươi phát dương quang đại a. Đáng tiếc thật là đáng tiếc, đồ vật đã đưa ra ngoài, không thể thu về a!”
Tiếu Mị Mị không dám nói gì thêm chỉ yên tĩnh ngồi bên nàng như vậy, chờ nàng than thở xong tâm tình bình tĩnh lại, Âm hậu nói:
“ trước đây, trong ba cái đệ tử, ngươi cũng là người ta yêu thương nhất. Muốn có được công pháp, cũng không phải không được!”
Âm hậu hơi dừng một chút, ánh mắt dò xét nhìn về phía Tiếu Mị Mị, Tiếu Mị Mị vui vẻ nói:
“ sư phụ, ngươi muốn nói gì cứ việc nói. Giữa chúng ta không cần phải xa lạ như vậy!”
Âm hậu xì mũi coi thường nói:
“ nữ nhi gả ra ngoài đương nhiên sẽ vì nhà chồng lo nghĩ, ta cũng không thể không cẩn thận a. Mị nhi, quỳ xuống!”
Tiếu Mị Mị ngoan ngoãn nghe lời, nàng cũng không hỏi vì sao tự nhiên lại bắt nàng quỳ. Từ bé đến lớn, nàng chưa bao giờ làm trái lời Âm hậu. Âm hậu để nàng đi hướng đông nàng nhất định không đi hướng tay, Âm hậu để nàng giết người, nàng nhất định không dùng hai nhát đao.
Âm hậu từ bên hông của mình lấy ra một cái lệnh bài nói:
“ Cực Nhạc Ma Công là trấn tông công pháp của chúng ta, ngươi bây giờ chỉ mang danh nghĩa là đệ tử của ta mà thôi, thực sự ngươi từ lúc đi theo Triệu Vô Cực liền đã không còn tư cách học tập Cực Nhạc Ma Công nữa rồi.
Nhưng thiên phú của ngươi tốt như vậy, lại là đệ tử yêu thích nhất của ta, ta có thể phá lệ một lần trái với các đời trưởng bối đặt xuống quy tắc mà dạy cho ngươi.
Nhưng ngươi cũng phải rõ ràng hai việc.
Trước mặt ngươi chính là chưởng môn lệnh bài, mỗi đời chưởng môn đều sử dụng cái này lệnh bài làm chứng cho thân phận của mình, đời này truyền đời khác, gặp lệnh bài như gặp chưởng môn.
Ta muốn ngươi ở trước mặt nó phát thệ, sẽ không đem công pháp truyền cho bất kì ai cũng như hậu đại của ngươi.
Mấy cái nha hoàn chỉ cần hơi làm việc một chút, mọi thứ đều sạch sẽ tinh tươm, hơn nữa bọn hắn ngày nào cũng là lau chùi, vốn cũng không có cái gì vết bẩn.
Thời gian dài, quá rảnh rỗi nên chỉ biết ra đây ngồi ngắm Từ Tiểu Bạch luyện kiếm xem như một cái thú vui qua ngày.
Công việc nhẹ nhàng, công tử tính khí tốt, lại đẹp trai, gần nhất gia chủ còn tăng lương.
Không thể không nói, bọn hắn đám này nha hoàn chính là trong phủ khiến đám người khác nha hoàn ước ao ghen tị đến chết.
Được ở gần công tử, biết đâu lúc nào công tử chú ý đến nữ sắc, sủng hạnh bọn hắn một cái, bọn hắn cho dù chỉ làm tiểu thiếp cũng đã là từ gà rừng bay lên đầu cành làm phượng hoàng, không còn gì có thể tốt hơn.
Đáng tiếc, công tử bao nhiêu năm vẫn là như vậy chỉ yêu thích luyện công không chú ý nữ sắc, khiến cho các nàng không lên nổi cái gì hi vọng.
Chủ nhân quá tốt, quá chuẩn mực, quá quân tử, đối với bọn hắn luôn luôn nở nụ cười ấm áp như là mặt trời, khiến bọn hắn không lên nổi cái gì ý nghĩ xấu trong lòng.
Từ Tiểu Bạch đang luyện công, Từ Lam từ bên ngoài tung tăng đi đến gọi:
“ ca ca, ngươi không chán ta còn sắp chán đến chết đây! Ngươi suốt ngày ở nhà luyện công, không sợ luyện tẩu hỏa nhập ma sao? Ngươi không ra ngoài, làm sao kiếm được tẩu tử cho ta! Hôm nay dẹp dẹp dẹp, không luyện nữa! ta muốn ngươi đưa ta đi dạo!”
Từ Tiểu Bạch nhẹ nhàng thu công, kiếm đút vào vỏ, đối với hắn đáng yêu muội muội nói:
“ ngươi muốn đi chơi thì đi chơi, hôm nay ca ca dẫn ngươi đi chơi là được chứ gì!”
Nói xong hắn bước vào phòng nhanh chóng thay đổi quần áo, một bộ sạch sẽ tinh tương áo trắng mặc vào, trên đầu tóc cũng được chỉnh sửa lại, vô cùng phong độ.
Từ Lam không nhịn được nữa liền quấn lên hắn, một tay lôi kéo hắn nói:
“ ta muốn mua quần áo, mua đồ ăn, đi thôi đi thôi!”
Từ Tiểu Bạch ha ha vui vẻ gật đầu, hai người nhanh chóng rời khỏi Từ gia.
Từ Tiểu Bạch đã lâu không ra khỏi nhà, cũng có chút bí bách, bởi vậy được Từ Lam rủ ra ngoài chơi, hắn cũng không ngại đi dạo một phen.
Nhưng vừa đi qua Thiên Vân Thành trung tâm võ đài, hắn ánh mắt liền đỏ lên, như muốn phun lửa nhìn về bên kia, không nói hai lời lập tức rút kiếm xông tới!