Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 380 : Bách Hiểu Sinh nhận định
Ngày đăng: 16:51 19/04/20
Bách Hiểu Sinh tuy là không muốn nói nhưng hắn vẫn là mở miệng nhắc nhở một câu:
“ huynh đệ a, ta nói ngươi. Ngươi tin chắc rằng Triệu Vô Cực sẽ trọng thương sao? Ngươi cũng đủ tự tin đoạt bảo vật xong toàn mạng trở ra sao? ở đây nhiều người như vậy ai muốn làm chim đầu đàn? Nên thanh tỉnh một chút a!”
Bách Hiểu Sinh lời này lập tức đánh tỉnh không ít người đầu óc bị đối phương dùng bảo kiếm dụ hoặc mà trở nên mất lý trí.
Đừng nói là Triệu Vô Cực có thương hay không, người đánh cùng hắn Lưu gia còn đấy, bọn hắn có thể nhặt được chỗ tốt gì sao? Nhặt được có thể bảo vệ được sao?
Giống như lời Bách Hiểu Sinh nói. ở đây chính là một đám người ô hợp thích nhặt nhạnh chỗ tốt nhưng không có ai đủ can đảm đứng ra làm chim đầu đàn, bọn hắn cũng không có dũng khí cùng Triệu Vô Cực đối mặt.
Bởi vậy tên kia muốn kích động đám đông kế hoạch trong lúc nhất thời liền thất bại hơn nửa, nhưng vẫn có một số tên ánh mắt sáng quắc nhìn về tình hình trận chiến bên kia.
Giang hồ hiểm ác không phải chỉ là một câu nói đùa.
Trên này không có bất kì cái gì luật lệ đáng nói, bọn hắn chính là mạnh được yếu thua.
Một số người cậy vào võ công của mình mà làm loạn khắp nơi, đầu trộm tiền đuôi cướp sắc, ở trên lưỡi đao liếm máu là phong cách hành sự của không ít người.
Bởi vậy bọn hắn mới không sợ cái gì Triệu Vô Cực đây. Chỉ cần đoạt được đồ vật liền trốn xa ngàn dặm, cho dù không thể dùng cũng có thể bán đi làm một bút lớn sống tiêu dao khoái hoạt đến cuối đời.
Đây mới là phong cách của bọn hắn. Còn về chim đầu đàn hay không bọn hắn vừa nhìn liền hiểu, ở đây cũng không ít người cùng tâm tư với bọn hắn, nếu bọn hắn hành động, tất cả chỉ sợ sẽ cùng lên.
Lúc đó đâu biết ai lại ai, muốn trả thù cũng không được, sợ cái gì?
Một người lúc này khen tặng:
“ Bách huynh quả nhiên hiểu rộng biết nhiều!”
“ nghe nói Thanh Thành kiếm phái tổ sư tên là Ân Sùng còn Ngũ Đao môn tổ sư tên là Hạ Vi. Các ngươi biết là được rồi không cần gọi ra tên bọn hắn nếu không bọn hắn nhất định không bỏ qua cho các ngươi đâu!”
Mọi người nghe xong liền yên tĩnh gật đầu, hai người này đều là cường giả đỉnh phong không cần đắc tội bọn hắn làm cái gì.
Bách Hiểu Sinh lại thở dài nói:
“ trận chiến ngày hôm nay chỉ có hai kết quả, một là Thiên Vân Thành thế cờ bị kéo lại điểm cân bằng hai chính là Thiên Vân Thành muốn biến thiên, sẽ không còn ai cản nổi Từ gia mở rộng bước chân, bọn hắn cũng sẽ biến thành Thiên Vân Thành đệ nhất gia tộc!”
Một người tranh thủ hỏi:
“ Bách huynh, huynh cho rằng ai sẽ là người cười tới sau cùng?”
Bách Hiểu Sinh suy nghĩ một chút nói:
“ bản thân ta cũng không dám nói chắc chắn, bên Lưu gia đội hình so với bên này mạnh, nhưng bọn hắn lại không hề đồng lòng. Ngược lại Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch bên này ngược lại là bằng hữu với nhau bọn hắn có thể thua kém cảnh giới nhưng tuổi trẻ huyết khí vượng tranh đấu tàn nhẫn tâm tư rất mạnh mẽ.
Cho dù là đầu đường ẩu đả hay là trên giang hồ cao thủ quyết chiến, lúc nào cũng không thể thiếu đi một khỏa huyết tính chi tâm, chưa đánh bại đối thủ liền chưa chịu bỏ cuộc.
Cái này đám thanh niên ngược lại rất đầy đủ, nhưng mấy lão gia hỏa này xem hết sự đời lại thiếu đi rất nhiều.
Bởi vậy ai thắng ai thua, còn khó mà nói rõ!”
Hắn còn một câu chưa nói chính là bây giờ biến số rất nhiều, cho dù là người thắng đến cuối cùng cũng chưa chắc có mạng rời khỏi.
Bên này Bách Hiểu Sinh còn đang trở thành trung tâm thảo luận cùng đám giang hồ võ giả bên kia Triệu Vô Cực Từ Tiểu Bạch cùng ba vị lão tổ đã khí thế giương cung bạt kiếm, vô cùng khẩn trương.