Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 398 : Cao thủ tụ hợp
Ngày đăng: 16:51 19/04/20
Tiếu Mị Mị khoác lên tay Triệu Vô Cực đứng trên quảng trường, ở bên kia chính là một cái khán đài to lớn, bên dưới đã kín chật cả người.
Tiếu Mị Mị xinh đẹp vô cùng bắt mắt, nhưng xung quanh Triệu Vô Cực một mét không có một ai dám tới gần, bởi vì khí tràng của Triệu Vô Cực quá mạnh mẽ.
Hắn ánh mắt lúc này tràn đầy sắc bén nguy hiểm, như là một còn hổ dữ đang bảo vệ lãnh thổ của mình, bất kì người nào dám cả gan tiếp cận Tiếu Mị Mị đều sẽ bị hắn tiến hành cảnh cáo.
Xung quanh hắn bầu không khí vô cùng trầm trọng đáng sợ, những cái này mộ danh mà tới võ giả thực lực cũng không cao, bọn hắn bị Triệu Vô Cực khí thế dọa sợ, liền ngoan ngoãn tránh ra một khu vực.
Bởi vậy Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đứng ở đó vô cùng thoải mái, Tiếu Mị Mị cũng tận hưởng cảm giác này.
Nàng võ công mạnh mẽ, là thiên chi kiêu tử, lại là mỹ nữ vốn nên được hưởng đặc quyền.
Mà bên cạnh nàng nam nhân của nàng cũng không hề là cái gì đơn giản hạng người, bởi vậy đối với Tiếu Mị Mị mà nói, bọn hắn được hưởng đặc quyền có khu vực đứng của riêng mình mới là bình thường, không có mới lạ chuyện lạ.
Dù sao thế giới này giang hồ cá lớn nuốt cá bé, cường giả vi tôn.
Chỉ cần ngươi thực lực đủ, đừng nói chiếm một mét vị trí đứng, mà là mười mét người khác cũng phải nhường cho ngươi, không ai dám lấn vào dù chỉ là một chút.
Trên võ đài bày ra năm bục cao, chưa hề có người đứng lên, nhưng từ bên trong một tiếng trống to lớn nổ vang, năm vị đỉnh phong cường giả của năm đỉnh tiêm tông môn mạnh mẽ nhất trên giang hồ đồng thời phát động thân pháp, từ phía xa trên đỉnh tòa nha xuất hiện nhanh chóng hướng bên này phi thân lao tới.
Bọn hắn tốc độ đều đặn vô cùng, xếp thành một hàng ngang, không hề nhanh hay chậm một chút nào, có thể nói khống chế tốc độ tỉ mỉ vô cùng.
Tuy bình thường tranh đấu lẫn nhau, nhưng đôi lúc các chưởng môn vẫn là có thể tạm gác lại hận thù một phen thể hiện ra đỉnh phong cường giả trận thế cùng phong độ.
Lúc bọn hắn đang phi thân lao xuống, tiếng trống không ngừng vang lên dồn dập, thanh thế vô cùng hạo đại.
Năm người hướng đài cao bay tới, phân biệt đứng ở trên năm cái đài cao, tiếng trống lúc này cũng lập tức dừng lại.
Năm vị chưởng môn đại diện cho năm cái đỉnh tiêm tông môn trên giang hồ, nay tập hợp về Thiên Vân Thành tổ chức võ đài thi đấu, mục đích không phải chỉ vì cái này bảo vật tàn bội mà còn là để cho môn nhân đệ tử của mình có cơ hội lịch luyện một phen.
Bên trên đài cao ở giữa một vị trung niên đi tới, thình lình lại là Vấn Kiếm Tông tông chủ Hiền Tụ Nghĩa.
Triệu Vô Cực lúc này mới chú ý tới, đối phương tuổi gần năm mươi, mái tóc hơi có điểm bạc, nhưng tinh khí thần đầy đủ, bước đi long hành hổ bộ có một vận luật đặc biệt.
Trên tóc đội lên một cái đạo quan, bên hông mang kiếm, khuôn mặt thon dài ánh mắt sắc bén, tuy lớn tuổi nhưng không mất đi phong độ của một vị đỉnh phong cao thủ.
Hắn ánh mắt đảo qua toàn trường nhanh chóng liền tới vị trí của Triệu Vô Cực.
Ánh mắt hắn chỉ hơi dừng lại một chút, sau đó liền rời đi.
Triệu Vô Cực cực kì nhạy cảm, vừa rồi hắn liền cảm giác được một cỗ nguy hiểm cảm giác rình rập khiến cho tim hắn đập nhanh mấy nhịp.
Tiếu Mị Mị gật đầu, Triệu Vô Cực nói thế nào nàng liền làm như thế là được.
Triệu Vô Cực đi tới, không ai dám cản đường hắn, đều nhanh chóng thôi lui sang một bên nhường hắn trước tiên lên khảo thí tư cách.
Triệu Vô Cực đứng lên đầu tiên, hắn ngoảnh đầu nhìn sang.
Thình lình bên cạnh hắn bốn vị khí độ bất phàm người trẻ tuổi.
Bọn hắn cũng giống như Triệu Vô Cực, không thích chờ đợi.
Một cái tuổi trẻ hòa thượng, ăn mặc y phục bó sát, trên cổ đeo một chuỗi hạt, trên tay cầm một cái thiết côn.
Cơ bắp của hắn cũng bởi vì bị y phục bó vào mà hiện lên có chút căng phồng, nhìn qua có vẻ lực lượng rất lớn.
Đối phương nhận ra Triệu Vô Cực ánh mắt, liếc mắt nhìn một cái sau đó gật đầu, không hề tỏ thái độ gì.
Một cái khá lớn tuổi thanh niên, trên mép còn kéo ra hai đạo râu được cắt tỉa chỉnh tề.
Đối phương trên tay cầm một thanh tạo hình xa hoa bội kiếm, cảm nhận được Triệu Vô Cực ánh mắt liền trừng trở lại, khiêu khích ý vị mười phần.
Nhưng Triệu Vô Cực lại ở trên người của hắn cảm nhận được một cỗ phong trần chi ý, có vẻ như là một cái phong lưu không bị trói buộc công tử ca vậy.
Người thứ ba chính là một cái cao tráng đại hán, trên tay cầm một thanh cự kiếm. Hắn thấy Triệu Vô Cực nhìn tới liền hừ lạnh một tiếng không thèm để ý, một bộ không quan tâm dáng vẻ.
Người cuối cùng chính là một cái ăn mặc cực kì có phong cách riêng, giống như là tông phái thanh niên.
Triệu Vô Cực từ trang phục trên người đối phương đối chiếu nhìn ra, hẳn là người của Hắc Nhật Tông.
Đối phương đối với Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn tới liền hơi ngẩng cao đầu lên một chút, dùng nửa ánh mắt nhìn hắn.
Đây chính là khinh bỉ thái độ a, xem ra đối phương rất cao ngạo đây.
Tiếu Mị Mị còn định nói gì, đằng sau liền truyền tới một cái âm thanh quen thuộc nói to:
“ hôm nay thật là náo nhiệt a, Bách Hiểu Sinh ta suýt chút nữa ngủ quên, may mắn vừa đến kịp, ha ha ha ha ha!”
P/s: hôm nay đi uống với lớp về ngủ sml, tối dậy mới viết được mấy chương. Các đạo hữu thông cảm tí.
Đây là mấy chương đệm nói rõ các môn phái chuẩn bị cùng tình huồng phát triển sau này, một số âm mưu sẽ được diễn ra, xin chờ hồi sau sẽ rõ!