Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 50 : Ngưu giác hạp cốc một tiếng rống!

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Triệu Vô Cực thở hổn hển,phun ra một ngụm nghịch huyết. Cùng đối phương đối chưởng không phải là dễ chịu như vậy.



Thanh Ưng cảnh giới cao hơn hắn không nói, linh lực lại thiên nhiên áp chế nội lực khiến hắn ăn thiệt thòi đủ đường.



Cho dù bản thân hắn sáng tạo chưởng pháp tinh diệu, ở đẳng cấp nghiền ép trước cũng khó vẫy nên thiên đại biến hóa gì.



Triệu Vô Cực trước đây xem qua tiểu thuyết nhưng cái kia thiên tài cao thủ, bọn hắn không phải vượt cấp khiêu chiến như ăn cơm uống nước chính là được lão gia gia trợ giúp đánh giết người mạnh hơn bản thân quá nhiều lần.



Nếu bọn họ gặp nạn lập tức có hệ thống hoặc lão gia gia cứu nguy. 



Thử hỏi, nếu không có hệ thống bọn họ có thể từ một cái điếu ti nhân sinh nghịch tập thành công không?



Hắn không có hệ thống, vì vậy trước giờ đều luôn ở đau khổ rèn luyện trong trải qua. 



Vượt cấp khiêu chiến, hắn cũng có thể. Nhưng hắn biết rõ trong đó gian nan.



Muốn đánh giết siêu qua mình một tiểu cảnh giới còn dễ nói, nếu khoảng cách quá xa, đó là hắn đang tự tìm đường chết.



Đơn giản tới ví dụ chính là Thanh Ưng trước mặt hắn, đối thủ nếu tính ra chỉ là hơn sáu mươi năm công lực mà thôi sử dụng chính là linh khí mà không phải Nội công. Hắn đã có gần bốn mươi năm công lực lại có tinh diệu chưởng pháp lại không thể trực tiếp cùng đối phương ngạnh công, đủ biết trong đó có bao nhiều khó khăn.



Những cái kia nhân vật chính không phải là hắn, bọn họ vượt cấp khiêu chiến chính là hệ thống mạnh mẽ, mà hắn vượt cấp khiêu chiến chính là hắn đau khổ rèn luyện có được.



Thanh Ưng cùng Triệu Vô Cực đều ăn ý đứng yên tạm nghỉ, cả hai người tình trạng đều đã đến sức cùng lực kiệt, Triệu Vô Cực bị thương so hắn càng nặng, lần này cho dù Triệu Vô Cực khôi phục nhanh đi nữa hắn cũng không thể trước Thanh Ưng khỏe lại.



Triệu Vô Cực thở ra một hơi thật dài, lại hít đầy một hơi. Hắn tuy thương thế chưa khôi phục nhưng hắn cũng không muốn cho Thanh Ưng cơ hội khôi phục nữa.



Bởi vì, hắn muốn dùng ra thủ đoạn cuối cùng rồi.



Triệu Vô Cực lập tức móc ra phi châm, tay trái vận chuyển Niêm Hoa Chỉ bắn ra.



Phi châm phá không bay về phía Thanh Ưng, đáng tiếc Triệu Vô Cực đánh lén còn không thể đánh trúng hắn nói gì đến trực diện đánh.



Thanh Ưng nhẹ nhàng né ra được phi châm tấn công.



Triệu Vô Cực không hề dùng lại liên tục ném ra mấy cái phi châm, Thanh Ưng đều vô cùng cẩn thận né tránh.



Đột nhiên Triệu Vô Cực ném ra một cái bình ngọc cùng mấy cái phi châm. Bình ngọc thẳng hướng khuôn mặt Thanh Ưng mà tới, phi châm phong tỏa hắn đường né tránh.


Càng tới gần Ngưu giác hạp cốc sương mù càng nhiều, trung tâm Ngưu giác hạp cốc bây giờ chính là một mảnh trắng xóa.



Triệu Vô Cực một đường lao nhanh, hắn muốn tìm một vị trí cao thuận lợi quan sát phán đoán tình huống một chút. Mù thông tin lại cường xông không phải là cách làm việc của Triệu Vô Cực.



Trong lúc đó, cách Triệu Vô Cực không xa, một đám Thanh Vân Tông đệ tử cũng đang lao nhanh.



“Sư huynh, ngươi nhìn. Kia có phải là Triệu Vô Cực không?”



Mở miệng nói chính là vị kia sư huynh giáp ở diễn võ trường, bọn họ từ lần trước liền bắt đầu cảm thấy nói chuyện với nhau phi thường hợp, liền kết bạn mà đi.



Sư huynh ất: 



“Chính là hắn, không ngờ Triệu Vô Cực cũng tới tham gia cái này náo nhiệt. Đáng tiếc cảnh giới của hắn quá thấp, ta thấy qua không ít luyện khí kì bốn năm tầng sư huynh đệ, Triệu Vô Cực cho dù giỏi đến mấy cũng không thể làm được gì”



Sư huynh bính: 



“không sai, ở đây thế cục bắt đầu hỗn loạn, một chút không cẩn thận cũng sẽ bị loạn kiếm phân thây, Triệu Vô Cực cảnh giới còn yếu một chút. Kể cả chúng ta đám này người tới cũng là ôm xem náo nhiệt tâm thái tới xem mà thôi”



Sư huynh đinh:



“nói thế thôi chắc gì Ngưu giác hạp cốc thật có cái gì trọng bảo xuất thế. Không khéo chỉ là một chút quái lạ hiện tượng mà thôi không qua mấy ngày liền tản đi, chúng ta đến nơi cũng lấy quan sát là chính không cần chọc người khác rồi.”



Bộ tứ giáp,ất,bính,đinh sư huynh cũng tới tham gia Ngưu giác hạp cốc náo nhiệt, bọn họ là tới xem một chút tình hình thuận tiện mở mang kiến thức mà thôi. bốn người bọn họ đều không cho rằng bản thân có thể đạt được trọng bảo cái gì, càng không nói đến tranh đoạt bảo vật.



“Rống”!



Đúng lúc này, từ phía xa xôi Ngưu giác hạp cốc bỗng vang lên một tiếng thê lương rống to. Nghe kĩ chính là ngưu rống loại kia.



Mọi người ở xung quanh Ngưu giác hạp cốc bỗng đánh lên tinh thần, chả lẽ có yêu thú ở đại chiến, nếu yêu thú đại chiến lưỡng bại câu thương bọn họ tới nhặt cái tiện nghi cũng không phải là không được.



Yêu thú da chính là chế tạo linh giáp linh phù thứ tốt, yêu thú huyết có thể làm mực viết linh phù, yêu thú gân thì làm dây cung mặc dù ở Thanh Vân Tông không có mấy người sử dụng cung tiễn loại vật này.



Ngoài ra ngưu loại yêu thú sừng có thể dùng chế tạo chủy thủ cũng khá là sắc bén. Từ một con ngưu hệ yêu thú sừng tạo thành chủy thủ hoặc đoản kiếm đều có thể nhập giai linh khí, đối với đám này ngoại môn đệ tử mà nói đều là một bút không sai thu nhập, bọn họ bây giờ đang sử dụng chính là tông môn phối chế bách luyện thép kiếm.



Cho dù một thanh hạ phẩm linh khí cũng phải dùng linh thạch tới mua, tông môn sẽ không phát miễn phí. Muốn có vũ khí tốt công pháp tốt đan dược tốt tu luyện đều là phải không ngừng kiếm linh thạch, vì vậy bản thân mỗi Thanh Vân Tông đệ tử đều thường xuyên trong tình trạng nghèo khó,tiêu hết tiền vào tu luyện.



Triệu Vô Cực thấy mọi người lao nhanh, bản thân hắn cũng tăng thêm tốc độ. Trước hết không nói đoạt bảo, nhìn nhìn một chút tình huống rồi nói sau.