Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 510 : Chiến Hiền Tụ Nghĩa
Ngày đăng: 16:52 19/04/20
Âm hậu quả nhiên lúc này liền lên tiếng:
“ Vô cực a, ngươi nói chúng ta có phải là người một nhà hay không?”
Triệu Vô Cực híp mắt lại, trong lòng cười lạnh.
Muốn lôi kéo rồi sao?
Hắn âm thầm vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công để cho mình tăng tốc hồi phục nội lực, ngoài miệng thì cười nói:
“ có thể xem là như vậy!”
Âm hậu lúc này cười càng quyến rũ hơn:
“ hay là chúng ta cùng nhau xử lí Hiền Tụ Nghĩa trước, sau đó chúng ta lại phân cao thấp a. ngươi thấy thế nào?”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ cung kính không bằng tuân lệnh!”
Nói xong hắn hướng Hiền Tụ Nghĩa nhìn lại, bày ra tư thế chiến đấu.
Hiền Tụ Nghĩa thở dài, từ lúc ba người vây công Kiến Đức đại sư, hắn đã sớm nghĩ tới trường hợp này.
Nhưng lời đã nói ra, không thể cứ như vậy nuốt xuống
Huống hồ hắn cùng Kiến Đức đại sư liên thủ, hắn cũng không có chỗ lợi gì, ngược lại cầm chắc phần thua, lại giúp Kiến Đức dễ dàng hơn đoạt lấy võ lâm chí tôn chi vị.
Như thế kết quả, hắn cũng không muốn nhìn thấy, so với cùng Âm hậu liên thủ kết quả cũng không tốt bao nhiêu.
Bởi vậy hắn cũng không rời khỏi Âm hậu cái này tạm thời thuyền, tiếp tục cùng bọn hắn vây công Kiến Đức đại sư.
Triệu Vô Cực không vội tấn công, hắn đang chờ Âm hậu mở màn trận chiến.
Quả nhiên Âm hậu liếc nhìn hắn một cái, sau đó liền chủ động xông lên.
Vẫn là như cũ quen thuộc mở đầu, hai cái Đại cực luân chuyển chưởng hướng Hiền Tụ Nghĩa đánh tới.
Hiền Tụ Nghĩa trên người cương khí lập tức sáng lên, kiếm ngang hoành trảm:
“ Thanh phong kiếm pháp - phong khởi!”
Hai người trong nhất thời nhìn vào mắt nhau, sau đó đạt được nhận thức chung.
ầm!
kiếm cương chưởng kình đồng thời nổ tung, hai người mạnh mẽ hướng về phía sau lùi lại.
Ầm!
Âm hậu Đại cực luân chuyển chưởng lại một lần nữa đánh vào mặt đất, nổ ra hai cái to lớn hố to.
Triệu Vô Cực cùng Hiền Tụ Nghĩa vội vàng lui lại, hai người không vội tấn công mà bắt đầu ổn định trong người mình nội lực.
Bởi vì hai người mạnh mẽ đánh ra nội lực để nhanh chóng kết thúc nội lực so đấu, bởi vậy cả hai đồng thời bị nội lực phản phệ một chút khiến cho nghịch huyết xông lên, trong lồng ngực một mảnh cảm giác khó chịu mà thôi.
Rất nhanh thì cả hai liền đã tốt lên.
Triệu Vô Cực khó chịu hỏi:
“ Âm hậu, ngươi định giết cả ta sao?”
Âm hậu lơ đễnh nói:
“ đâu có a, ta chỉ là biết Hiền Tụ Nghĩa rất lợi hại, nên phải công kích cẩn thận một chút, không dám nhẹ tay mà thôi!”
Triệu Vô Cực trong lòng muốn mắng to, rõ ràng là muốn giết cả ta a, chúng ta bây giờ còn là người một thuyền, ngươi đã không nhịn được muốn tốc chiến tốc thắng ròi sao?
đúng là độc nhất nữ nhân tâm a!
Hiền Tụ Nghĩa thì không có gì lạ, hắn vốn quen thuộc Âm hậu khuôn mặt như vậy.
Nếu Âm hậu trở nên hiền lành vô hại, hắn mới cảm thấy đáng nghi hoặc đây.
Vô tình, tàn nhẫn mới chính là tính cách của nàng, nàng từ trước tới giờ đều không phải cái gì người hiền lành.
Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm cảnh giác, không thể để hắn trong lúc cùng Hiền Tụ Nghĩa chiến đấu liền bị nàng cho âm, đưa hai người đồng thời đánh giết, bậy thì quá oan rồi.
Lúc này Hiền Tụ Nghĩa phong duệ chi khí đã bị mài bớt đi không ít, thế công cũng sẽ không giống như lúc trước dũng manh, lúc này chính là lúc thích hợp hắn tiến hành kế hoạch theo tính toán của mình.
Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một nụ cười, hai tay lại phát động cơ sở trảo pháp, hướng Hiền Tụ Nghĩa xông tới tấn công!